Chương 100: [Dịch] Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên

Hoàng thị biếu tặng. Võ học tứ cảnh (1)

Phiên bản dịch 5305 chữ

Nghê Hạo gật gật đầu, nói: “Cũng đúng, lấy thân phận cùng tu vi Mặc Vân sư đệ hôm nay, đã không cần phải tham dự đến trong luận bàn võ đạo Long Môn yến hội.”

Nói đến Lý Mặc Vân, Chu Hoài Thu không khỏi cười lên, khen: “Mặc Vân đứa nhỏ này quả thực rất khá, căn cốt xuất chúng, thiên phú võ đạo hơn người. Theo ta thấy, không tới một năm thời gian, hắn liền có thể thử đi trùng kích Tụ Khí cảnh.”

“Ha ha ha, Chu huynh quá khen!”

Lý Thiên Hàn vui vẻ cười to.

“Sư thúc, Nghê Hạo sư huynh cũng không kém, nhưng ngài lại cực ít khen hắn, quá bất công rồi.”

Nam Ảnh giọng thanh thúy, như làm nũng bênh vực cho Nghê Hạo, làm Chu Hoài Thu cũng không khỏi bật cười.

“Nghê Hạo hiền chất đương nhiên là rồng phượng trong loài người, trẻ tuổi kiệt xuất, một điểm này không thể nghi ngờ.”

Lý Thiên Hàn nói tiếp, “Nhưng, theo ta thấy, tình cảnh Tô Dịch kia về sau, sợ là sẽ trở nên rất không ổn.”

Chu Hoài Thu nhíu mày, nói: “Lời này là sao?”

Ánh mắt Lý Thiên Hàn lóe lên, nói: “Theo ta được biết, thê tử hắn Văn Linh Chiêu sắp trở thành nhập thất đệ tử của tông sư Trúc Cô Thanh, lại thêm Văn Linh Chiêu này dung mạo tuyệt đại, ở trong Khai Nguyên học cung có không ít kẻ ái mộ, một ít con em hậu duệ quý gia thế hiển hách tộc càng tuyên bố, về sau muốn mang Tô Dịch hoàn toàn từ bên người Văn Linh Chiêu đá đi.”

Dừng một chút, hắn cảm khái nói, “Dưới tình huống bực này, Tô Dịch về sau sao có thể sống tốt? Theo ta thấy, không nói người khác, chỉ là Văn gia, sợ cũng sẽ càng thêm không vừa mắt Tô Dịch, không bài trừ sẽ xảy ra một ít chuyện không tốt.”

Con ngươi Chu Hoài Thu co lại, lâm vào trầm mặc.

Hắn tuy đồng tình cùng thương hại cảnh ngộ của Tô Dịch, nhưng đối mặt loại tình huống này, cũng lực bất tòng tâm.

Điều này làm trong lòng hắn có chút xấu hổ, nhưng cũng chỉ như thế, hắn không có khả năng sẽ đứng ở mặt đối lập một đệ tử tông sư.

Càng không thể xen vào trong chuyện của Văn gia.

Một là phiền toái, hai là vươn tay quá dài, ngược lại sẽ dẫn lửa lên người.

“Cái này không thể trách bất luận kẻ nào, muốn trách chỉ có thể trách Tô Dịch căn bản không đủ tư cách đi làm trượng phu của Văn Linh Chiêu.”

Nghê Hạo vẻ mặt lạnh nhạt nói.

“Không đề cập tới việc này.”

Chu Hoài Thu có chút phiền lòng, phất phất tay.

Lý Thiên Hàn mỉm cười, thầm nghĩ, xem ra mọi người đều có dự cảm, ý thức được sau khi Văn Linh Chiêu trở thành đệ tử tông sư, Tô Dịch phế vật này về sau tất nhiên sẽ có chuyện.

Như vậy là đủ rồi!

Kế tiếp, liền xem Mặc Vân đứa nhỏ này ra tay khi nào!

Từ hôm nay trở đi, Chu Hoài Thu, Nghê Hạo, Nam Ảnh liền ở lại Lý gia, tính chờ tham gia xong Long Môn yến hội lại rời khỏi.

Sáng sớm hôm sau.

Văn gia tộc trưởng Văn Trường Kính, vợ chồng Văn Trường Thái cùng Văn Linh Tuyết cùng nhau khởi hành rời khỏi thành Quảng Lăng, tới Thiên Nguyên học cung thăm Văn Linh Chiêu.

Từ đầu đến cuối, trừ Văn Linh Tuyết từng nói tới việc này với Tô Dịch, người khác trực tiếp liền xem nhẹ hắn vị trượng phu này của Văn Linh Chiêu.

Tô Dịch tự nhiên sẽ không để ý những thứ này.

Bờ sông Đại Thương ngoài thành, rừng cây dâu.

Khi bóng người cao gầy của Tô Dịch tắm rửa nắng sớm mơ hồ đi đến, bất ngờ nhìn thấy, hôm nay đã có hai người chờ ở nơi đó.

Hai người đó là cha con Hoàng Vân Xung, Hoàng Càn Tuấn.

Tô Dịch giật mình, trong lòng đã hiểu ra.

Quả nhiên, chỉ thấy Hoàng Vân Xung vội vàng tiến lên, vẻ mặt kích động nói:

“Hoàng mỗ hôm qua biết được Tô công tử ban thưởng con ta bí pháp huyền diệu, trong lòng thực sự được yêu mà sợ, hôm nay cố ý đến bái tạ công tử!”

Nói xong, hắn khom người vái, trang trọng nghiêm túc.

Tô Dịch thản nhiên nhận.

Ngày hôm qua hắn lâm thời sáng chế phép thổ nạp tuy chưa nói là cao thâm, nhưng đối với Hoàng gia tu luyện Hình Ý Lục Hợp Quyền mà nói, cũng đã có thể xưng là một tạo hóa rất lớn!

Hoàng Vân Xung hiển nhiên rất rõ phép thổ nạp này đối với Hoàng gia bọn họ ý nghĩa thế nào.

Hắn nếu không đến biểu đạt lòng biết ơn, ngược lại không bình thường.

“Chẳng qua là cái nhấc tay mà thôi, nếu không có chuyện khác, Hoàng tộc trưởng vẫn xin tự tiện.”

Nói xong, Tô Dịch đã đi vào rừng cây dâu, diễn luyện Tùng Hạc Đoán Thể Thuật.

Thái độ này tuy tỏ ra hơi lạnh nhạt, nhưng Hoàng Vân Xung lại căn bản không để ý.

Ngày hôm qua khi từ trong miệng con trai Hoàng Càn Tuấn biết được một phép hô hấp kia Tô Dịch truyền, hắn thất thố liên tục ngay tại chỗ, kích động đến mức tột đỉnh.

Thẳng đến sau khi bình tĩnh, hắn ra một cái kết luận ——

Mượn phép hô hấp này, sẽ làm Hoàng gia bọn họ tiến một bước quật khởi, đi lên một nấc thang mới!

Điều này ở trước kia, là chuyện Hoàng Vân Xung nghĩ cũng không dám nghĩ.

Đạo không thể dễ truyền, phép không thể dễ dạy.

Ở Đại Chu triều, một phép hô hấp lợi hại, đủ để thay đổi vận mệnh một tông tộc!

“Đứa nhỏ, nhớ kỹ ta ngày hôm qua dặn dò, cố gắng cho tốt, chớ cô phụ Tô công tử bồi dưỡng.”

Hoàng Vân Xung hít sâu một hơi, vỗ vỗ bả vai Hoàng Càn Tuấn.

Sau đó, hắn lại xa xa chắp tay hướng Tô Dịch đang diễn võ, liền lặng yên rời đi.

“Ngày hôm qua dặn dò...”

Hoàng Càn Tuấn kìm lòng không được nhớ tới hôm qua ở trong nhà, phụ thân ở tổ từ trước bài vị liệt tổ liệt tông, trịnh trọng nghiêm túc nói đoạn lời đó:

“Đứa nhỏ, con còn trẻ tuổi, không hiểu ý nghĩa của bí pháp này, ta có thể nói trắng ra cho con, bằng bí pháp này, Hoàng gia chúng ta nhiều thế hệ đều phải nhớ ân tình của Tô công tử!”

Bạn đang đọc [Dịch] Kiếm Đạo Đệ Nhất Tiên của Tiêu Cẩn Du

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    264

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!