Danh sách chương truyện Năm Xuân Thứ Hai Mươi Tám
Chương 101-200
Chương mới lên trước
Truyện có 94 chương
1
--
2
--
3
--
4
--
5
--
6
--
7
--
8
“Tối thứ bảy này có rảnh không?”
9
“Hôm nay tôi mới biết, thì ra cô thích người lớn tuổi.”
10
“Thôi đi, rõ như ban ngày mà còn vờ vịt cái gì.”
11
Ly biệt ái tình
12
Lục Hoài Chinh chỉ mới tạm thời quyết định coi Vu Hảo như “bạn gái trước” mấy giây trước.”
13
--
14
“Bác sĩ Vu, cô cũng có thể nghe cái này à?”
15
Cô Vu Hảo, cô thích like moment của tôi quá đó nha
16
Lồng ngực Lục Hoài Chinh tắc nghẽn, anh lấy dũng khí kéo xuống xem tiếp
17
Bảo vệ nước nhà, dũng cảm tiên phong, thế hệ chúng ta phải kiên cường
18
Đảm nhận trọng trách lớn lao, đưa tiếng thơm bay xa muôn đời. Một lòng tận trung với cương vị, sinh ở nơi nào ra đi
19
“Tôi nhớ biển số xe rồi, mai tôi sẽ tìm người điều tra xem rốt cuộc cậu này có lai lịch thế nào.”
20
Thế giới này nguy hiểm hơn cậu tưởng tượng nhiều, nhưng nó cũng tốt lành hơn cậu nghĩ nhiều
21
Mang trọng trách lớn lao, đưa tiếng thơm bay xa
22
Nếu còn cảm giác, vậy cậu do dự cái gì? Theo đuổi mau!
23
Hàm én cổ hổ, bay mà ăn thịt, thực là tướng vạn lý phong hầu
24
Thực ra nếu là người khác thì ai tôi cũng dám, duy chỉ có cô ấy là không
25
Không phải chỉ có đứa trẻ vì sao mới có thể cầu nguyện, bất kể cậu cầu nguyện điều gì, sẽ có một người li�
26
Hành lang dài một tấc tương tư, mười năm vẫn hoài một tấm lòng
27
“Sai rồi.” Lục Hoài Chinh sửa lại, “Không phải dỗ con gái, mà là dỗ em.”
28
“Sau này trong nhà có một người biết gói là đủ rồi.”
29
Lục Hoài Chinh luôn cảm thấy, anh nguyện ý vì cô thì đó cũng chỉ là một phía bên anh, còn cô, hẳn là cần tự do
30
Non sông bất khuất
31
“Có phải thích ngửi mùi son không?!”
32
“Không được, bác sĩ Tiểu Vu của cậu xấu hổ, có mấy lời, tôi tự nói riêng với cô ấy là đủ.”
33
Nam triều nồng sắc xuân, mấy độ lầu mưa gió - Tháng 3 năm 2014, không thể nổ súng bình thường, phải huấn luyện thể
34
--
35
“Anh cũng rất nhớ em. Rất rất nhớ.”
36
--
37
--
38
--
39
Em có manh mối mới
40
“Hẳn bây giờ hắn ta đang ở ngoài hội trường này.”
41
Nếu không phải thì chúng ta kết hôn nhé, có được không?
42
“Thẩm Hi Nguyên, anh ấy đến Vân Nam nghiên cứu, giáo sư Hàn nhờ anh ấy đem vài thứ đến.”
43
Tác thành? Người của tôi, anh ta dám tiếp ư?”
44
--
45
--
46
--
47
--
48
--
49
--
50
“Cãi nhau với Gia Miện rồi, không về bên kia nữa, thu nhận anh có được không?”
51
Đây là trách nhiệm của anh
52
--
53
--
54
“Dám sai cả người của anh!”
55
Không tin anh có thể cho người điều tra thử, đừng để mầm bệnh này làm hại cháu anh
56
Là lỗi của anh ta
57
Điều khiến Lục Hoài Chinh chẳng ngờ là, Vu Hảo sẽ đưa ra yêu cầu này!
58
--
59
Bạn gái tôi còn ngồi bên ngoài kìa, vất vả lắm mới theo đuổi được
60
--
61
Vu Hảo, em đang làm gì đấy hả?
62
“Ngày mai phải đi Tuslan rồi, chưa biết ngày nào về, lãnh đạo bảo anh về sắp xếp ổn định với người nhà.”
63
Ồ, thì ra là sấm to mưa nhỏ
64
Núi xanh cách hai bờ, nguyện người sống bình an - Em đã gia nhập Liên Minh Quân Tẩu rồi!
65
Có chồng làm chỗ dựa cho em
66
Vui như sao xa, lửa bắn khắp nơi, đùng đùng đoàng đoàng, như muốn thiêu đốt với anh ấy vậy
67
Chồng mới cưới đã hơn một tháng không liên lạc gì, có thể ly hôn không?
68
Ôi chao chị ơi mau ngậm miệng đi!
69
--
70
“Anh yêu em, Vu Hảo, đây chính là tư tâm của anh, còn cần anh phải nói rõ nữa sao?”
71
“Đội trưởng à, tối nay anh có vẻ lạ quá.”
72
Đồng chí Vu Hảo, hôm nay chúng ta phải làm việc thật tốt
73
--
74
Đầu tiên đón người vào ở, tranh thủ sinh con để đánh vào hậu doanh của bên địch
75
Dịu dàng mộng anh hùng, không quên này non sông
76
--
77
“Cậu đừng gọi tôi là mẹ, nghe sợ lắm.”
78
--
79
Giương cao quốc uy!
80
Là bài quốc ca đầy đanh thép và trong trẻo nhất Tôn Khải từng nghe
81
--
82
Trong nháy mắt đó, Lục Hoài Chinh như nghe thấy tiếng lá thu ngoài cửa sổ rơi xuống mặt đất, lạnh lẽo làm sao
83
--
84
--
85
Ngoại truyện Triệu Đại Lâm (1)
86
Ngoại truyện Triệu Đại Lâm (2)
87
Ngoại truyện Triệu Đại Lâm (3)
88
Ngoại truyện Triệu Đại Lâm (4)
89
Ngoại truyện Triệu Đại Lâm (5)
90
Tổng hợp các mẩu ngoại truyện
91
Ngoại truyện 2
92
Ngoại truyện 3
93
Ngoại truyện (4)
94
Ngoại truyện nhỏ
Choạn khoảng:
© 2012-2024 TruyenYY.
Năm Xuân Thứ Hai Mươi Tám
Nhĩ Đông Thố Tử
0 ĐỀ CỬ
4620 thành viên đang đọc truyện này
- Thể loạiNgôn tình
- Trạng tháiCòn tiếp
- Số chương94
- Cập nhật1y ago
Giói Thiệu Truyện Năm Xuân Thứ Hai Mươi Tám
Thể loại: Hiện đại, HE Edit: LuChan, Qin Zồ Một câu chuyện tình yêu bắt nguồn từ ghế nhà trường, thanh mai trúc mã, cùng nhau trãi qua những khó khăn trong cuộc sống. Hồi cấp ba, Vu Hảo và Lục Hoài Chinh từng có quan hệ mập mờ mà mọi người đều biết, người của cả Thập Bát trung đều biết đội trưởng Lục Hoài Chinh của đội bóng rổ trường thích Vu Hảo lớp 5, rất sủng cô, rất nhường cô. Kết quả sau khi Vu Hảo chuyển trường, hai người cắt đứt liên lạc, đến khi gặp lại nhau lần nữa là khi ở trong đơn vị đồn trú của anh, cô vô tình trở thành nhà nghiên cứu tâm lý trong đội bọn họ. Cô hỏi có phải tiểu đội trưởng của các anh có phải cũng phụ trách phòng ăn tên Bếp Số Sáu không. Anh cười nhạt: “Không thì cô tưởng mình có thể được đặc cách đặc biệt à?” Cô phớt lờ, truy hỏi đến cùng: “Vậy vì sao gọi là Bếp Số Sáu?” Lúc này, giọng anh càng khó chịu: “Sao cô nói nhảm nhiều thế?” Vu Hảo cảm thấy có lẽ anh ghét mình thật, thế là không dám tiếp lời nữa, tránh anh từ xa. Cho đến một lần. Khắp người dính đầy ‘máu, anh bước đến từ đối diện, Vu Hảo kinh hãi đi lên kéo tay anh xem xét, Lục Hoài Chinh đau đớn gập người, tưởng mình đã động đến vết thương của anh nên vội đưa người tới quân y. Nhưng lại phát hiện anh ôm cánh tay dựa vào bàn cười không ngừng. Vu Hảo chợt cảm thấy bị mắc lừa, tức máu xoay người định đi, nhưng bị anh kéo tay, nói xin lỗi một cách thẳng thắn thoải mái: “Xin lỗi, chỉ vì muốn một mình ở bên em một lúc, nên mới lừa em.” Người đàn ông như Lục Hoài Chinh, dù ở đâu dù là lúc nào, luôn có sức hút mãnh liệt với Vu Hảo, vì quả thật cô chẳng còn gặp được người đàn ông nào có thể “quân tử háo sắc nhưng không dâm, phong lưu nhưng không hạ lưu” như anh nữa.
0.0
0 phiếu- 0thích
- 0 đọc
- 0 bình
94 Chương
0 Lượt Xem
0 Lượt Thích
QR Code