"Vâng." Tiểu Trần rất nghe lời, tin nhắn đã được gửi đi.
Không lâu sau, Phương Diểu thong thả quay trở về, cười chào Khương Thu Tự: "Hành trình..."
Lời còn chưa dứt, Khương Thu Tự đã bắt đầu xoa cổ tay, quan trọng nhất là cô còn dậm chân, đôi giày cao gót của cô chạm xuống nền đất phát ra tiếng "coong coong".
Phương Diểu phản ứng rất nhanh, quay người bỏ chạy.
“Anh quay lại đây!” Khương Thu Tự đuổi theo, không màng hình tượng của một người sếp.
“Không quay lại.” Trong hành lang ngoài tiếng chạy còn vang lên tiếng lẩm bẩm của Phương Diểu: “Không phải nói là tâm trạng rất tốt à? Tiểu Trần, đồ phản bội!”
Sau đó là giọng của Khương Thu Tự: “Bây giờ biết ai là sếp rồi chứ!”
Mọi người trong nhóm dự án nhìn nhau, lặng lẽ quay về chỗ làm việc, bắt đầu làm việc, hai người đánh nhau thì cứ đánh, chúng tôi không nghe thấy gì, cũng không nhìn thấy gì!
Thấy không còn đường thoát, Phương Diểu chỉ tay ra ngoài cửa sổ: “Ồ, cô nhìn kìa.”
“Sao thế, lại có đĩa bay? Anh không có chiêu nào mới à?” Khương Thu Tự vốn không tin, nhưng đột nhiên lại nghe thấy tiếng pháo hoa.
Quay đầu nhìn lại, Phương Diểu không lừa cô, đúng là có tình hình, không phải pháo hoa thật, mà là video do Studio Thiên Mã Hành Không chiếu lên tường ngoài, đang ăn mừng trò chơi ra mắt!
“Tưởng Tài Vanh có đến hội nghị ngành nghề không?” Phương Diểu hỏi.
“Chắc là có.” Khương Thu Tự có chút ấn tượng, dù sao thì hai bên cũng không giao lưu.
“Nghe nói nhóm dự án của họ vẫn đang mở rộng, tăng ca tăng giờ để đẩy nhanh tiến độ, xem ra đúng là có hiệu quả. Một dự án dự kiến mất khoảng nửa năm, chưa đầy bốn tháng đã hoàn thành, vừa mới tham gia hội nghị ngành nghề xong, trở về đã vội vàng ra mắt trò chơi, chắc là rất tự tin.”
Phương Diểu nghiêm túc nói, quay đầu lại phát hiện Khương Thu Tự đang nhìn anh, hỏi: “Anh tưởng như vậy là có thể chuyển hướng sự chú ý của tôi sao?”
Phương Diểu chớp mắt: “Không được sao?”
“Không! Được!”
Thấy không thể trốn thoát, Phương Diểu trở lên cứng rắn: "Một cánh tay của tôi chống được hai... một cánh tay rưỡi của cô, cô đừng tự chuốc lấy nhục."
Khương Thu Tự nhắc nhở anh: "Nhớ ăn không nhớ đánh đúng không?"
Phương Diểu nhấn mạnh: "Cô nói chuyện trong không gian ảo lúc trước á? Đó là ngoài ý muốn!"
"Thế à, vậy anh thử lại xem." Khương Thu Tự khẽ hừ.
Phương Diểu nói: "Đây là thế giới thực, sẽ lỡ tay làm cô bị thương, thôi bỏ đi, để cho cô nguôi giận là được rồi chứ, không được đánh vào mặt!" Dứt lời, anh nhắm mắt, tiến lại gần.
Nhìn dáng vẻ này của anh, cơn giận của Khương Thu Tự lập tức tan biến, thực ra cô cũng không tức giận lắm!
"Tự anh nói đấy nhé!" Khương Thu Tự nghiến răng.
"Tôi nói, cô nhanh lên đi." Phương Diểu còn thúc giục, mãi không thấy động tĩnh gì, anh không nhịn được mở một mắt ra nhìn trộm, thì thấy một bàn tay đưa tới, không cho anh ta cơ hội phản ứng, đã đánh "bốp" một cái lên trán, vừa giòn vừa vang!
Phương Diểu ngẩn người nửa giây, vội vàng ôm đầu: "Nứt rồi, xương nứt rồi, chấn động não rồi."
Khương Thu Tự buồn cười, giờ tay lên miệng hà hơi: "Anh còn giả vờ, tôi đánh thêm phát nữa nhé?"
“Bỏ đi”. Phương Diểu buông tay, nháy mắt trở lại như không có chuyện gì xảy ra: "Đi thôi, đi xem tác phẩm mới của Thiên Mã Tinh Không."
Khương Thu Tự không phản đối, hai người cùng đến phòng làm việc của cô.
Thấy cô vừa vào cửa đã đăng nhập vào nền tảng IW, tìm kiếm "Thợ Săn Ngân Hà" chuẩn bị mua, Phương Diểu vội ngăn lại: "Đừng, đừng, đừng."
"Sao thế?" Khương Thu Tự hỏi.
Phương Diểu nhìn giá tiền, không nhịn được phàn nàn: "Định giá 198, lấy đâu ra vậy!"
Khương Thu Tự cười nói: "Anh đừng có nói bừa, với số lượng nhân viên và số tiền đầu tư phát triển của nhóm bọn họ, nếu định giá 29,9 giống chúng ta thì bán bao nhiêu cũng không thu hồi được vốn."
Phương Diểu nói: "Không thể nào, bán một trăm triệu bản còn không thu hồi được vốn à?"
Khương Thu Tự tức giận: "Anh đừng có cãi cùn!"
“Được rồi.” Phương Diểu không cãi nữa: "Vậy cô cũng đừng mua vội, chúng ta xem đánh giá trước, xem có gì đáng học hỏi không, nếu có thì có thể cân nhắc mua về thử, còn nếu là một đống..."
Khương Thu Tự: "Nói tiếng người!"
Phương Diểu nói: "Đó chính là tiếng người, nếu tệ quá thì không cần phải đóng góp doanh thu cho bọn họ." Dứt lời, anh mở cộng đồng thích chơi internet ra.
Sau khi hoạt động quảng cáo livestream của "Căn Bếp Liều Lĩnh" thành công rực rỡ, nhiều công ty trò chơi cũng bắt chước, lúc phát hành trò chơi đều sẽ tìm người đánh giá livestream quảng cáo.
Những người làm trò chơi độc lập không có tiền và những nhóm nhỏ thiếu kinh phí không mời được streamer đánh giá nổi tiếng, thì tự mình livestream.
Một số streamer coi trọng triển vọng của ngành livestream, lao vào nhưng tạm thời thiếu người xem, đã nhận livestream bất cứ thứ gì.
Quả nhiên vào kênh livestream của cộng đồng, anh thấy rất nhiều streamer đã chọn "Thợ Săn Ngân Hà" vừa mới ra mắt để livestream.
Người có độ yêu thích cao nhất vẫn là "Tam Thủy đánh giá" Vu Miểu Gần đây mỗi lần livestream xong anh ta đều ghi chép vào sổ tay, tóm tắt những gì khán giả thích xem, ghét gì, anh ta phát hiện ra thời điểm nào nên nói đùa, thời điểm nào nên phá vỡ phòng thủ, đỏ mặt tía tai, đều là có học vấn!
Phương Diểu vào phòng livestream, Vu Miểu cũng mới xem xong cốt truyện mở đầu.
“Ồ, xem ra thân phận của chúng ta là những thợ săn tiền thưởng có xuất thân chính thức, chuyên truy đuổi những kẻ phản bội chạy trốn và tội phạm bị truy nã nguy hiểm, để tôi xem đối tượng đầu tiên chúng ta phải đi săn là ai nào.”