Vu Miểu đọc thông tin một cách nghiêm túc, đột nhiên sửng sốt: “Người treo thưởng đầu tiên, Phòng Diểu, thân phận là cướp biển vũ trụ, sở hữu một tàu chiến công kích cỡ nhỏ tốc độ cao có tên là ‘Chó Xồm’, thường xuyên đột kích các đoàn thương đội đi ngang qua và tẩu thoát trước khi hạm đội của quân đội đến nơi.”
Phương Diểu: "???"
Anh nhìn Khương Thu Tự: “Đây có phải là đang ám chỉ chúng ta không? Thôi, cô không cần trả lời đâu.”
Rõ ràng là nói anh dẫn đầu một đoàn đội nhỏ như phân chó, trộm gà nhân lúc các nhà sản xuất lớn chưa phát triển mạnh, mới nổi được hai trò chơi!
“Cũng không thể nói gì được nhỉ?” Khương Thu Tự không vui, nhưng rất tỉnh táo, “Anh chỉ trích đối phương, đối phương có thể không thừa nhận, có thể nói là đùa giỡn, cãi nhau chỉ vô ích, còn tăng nhiệt độ cho bọn họ.”
Rõ ràng như vậy, người nhìn ra không chỉ có Phương Diểu, trong phần bình luận cũng bàn tán xôn xao, chỉ là không quá chắc chắn thôi.
“Đang chơi khăm công ty giải trí Tinh Không à?”
“Chắc chắn rồi, hơn nữa cảm thấy là nghĩa xấu. Phòng Diểu, tàu chiến công kích cỡ nhỏ, vừa đồng âm với giám đốc Phương Diểu, vừa ám chỉ công ty giải trí Tinh Không nhỏ, đoàn đội nhỏ.”
“Anh nói vậy, cướp biển vũ trụ tấn công tàu buôn và chơi trò trốn tìm với hạm đội lớn, tương tác giải trí, giải trí Tinh Không?”
“Chó Xồm, không phải là phân chó chứ? Hai công ty có mâu thuẫn gì hả?”
“Không biết.”
“Khụ khụ.” Thấy tiết tấu bình luận của khán giả quá lớn, Vu Miểu không ngăn cản, nhưng cũng không dám tham gia, sợ bị liên lụy.
Anh ta thậm chí còn nói thêm: “Đừng suy diễn quá, chúng ta xem tiếp đi. Ồ, thông tin sau đây có thể là những địa điểm tiêu thụ tang vật của Phòng Diểu, có ba trạm không gian chợ đen, Thạch Đặc, Phiệt Khắc, Stupid, chọn một trong ba. Các anh em, đi đâu nào?”
“Thạch Đặc!”
“Phiệt Khắc, Phiệt Khắc, đến Phiệt Khắc!”
“Ba dài một ngắn chọn dài nhất, đến Stupid chắc chắn không sai!”
Phần bình luận cái gì cũng có, Vu Miểu xem một lúc lâu, thấy nhiều người chọn Stupid nhất, nhưng anh ta cứ cảm thấy như đang bị mắng.
“Được, đến Stupid!” Vu Miểu chọn điểm đến, lên tàu vũ trụ đến trạm không gian Stupid.
Vào tàu vũ trụ, có NPC trò chuyện với anh ta: “Người đứng đầu trạm không gian Stupid là Avaran, ông ta rất coi trọng trật tự của trạm không gian, mặc kể là ai, khi giao dịch trong trạm không gian của ông ta, đều được bảo vệ…”
Nói ba hoa một tràng dài, tóm lại là bắt người phải lén lút, không được tùy tiện nổ súng ở trạm không gian, nếu không mấy mạng cũng không đủ.
Nói chuyện xong với NPC, tàu vũ trụ chuyển sang chế độ bay siêu tốc, trong chớp mắt đã đến điểm đích.
Mở cabin, đăng nhập, Vu Miểu nhìn những người đi lại tấp nập trong trạm không gian, bình luận: “Cảm giác cũng ổn, giải thích rất rõ ràng, quy mô trạm không gian này không tệ, cảm thấy quy mô của một trạm không gian còn lớn hơn tổng hợp tất cả các bối cảnh trong nhiều trò chơi.”
“Đang nói chúng ta à?” Phương Diểu tức giận.
Khương Thu Tự hơi buồn cười, giơ khuỷu tay huých anh một cái: “Anh đừng nhạy cảm như vậy.”
“Tôi đang rất tức giận, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng, anh ta cứ chờ đấy!” Trong lòng Phương Diểu đã tính toán cách đáp trả Tưởng Tài Vanh.
“Chỗ này tốt xấu lẫn lộn, hỏi người qua đường không biết có an toàn không nữa.” Vu Miểu bước vào đám đông, cố gắng giao lưu với người qua đường, nhưng phát hiện ra rất nhiều người coi anh ta như không tồn tại, đi thẳng qua.
“Không phải mỗi NPC đều có thể giao lưu sao?” Vu Miểu muốn phàn nàn theo bản năng, với công nghệ hiện tại, cho dù có hàng nghìn hàng vạn NPC, thì việc thực hiện AI thông minh tương tác cũng không phải là chuyện khó, tại sao lại không làm nhỉ, bỏ qua rồi sao?
Nhưng nghĩ đến việc hôm nay đã nhận tiền, Vu Miểu không đánh giá quá gay gắt, tiện thể nói đùa: “Khôn lẽ là vì người ở đây lạnh lùng hơn, cảnh giác hơn, không muốn giao lưu với người lạ nhỉ, nói thế cũng hợp lý đấy!”
Nghe vậy Phương Diểu lập tức mách lẻo với Khương Thu Tự: “Nhìn ra rồi, tiền đưa không ít.”
Khương Thu Tự cười, ban đầu cô hơi không vui, nhưng nhìn dáng vẻ tức tối của Phương Diểu, cô thấy cũng rất thú vị.
“Cii cười cái gì?” Phương Diểu trừng mắt nhìn cô.
To gan lắm, còn dám trừng mắt với tôi, Khương Thu Tự trừng mắt đáp trả: “Anh quản được chắc!”
Tiến vào trạm không gian, Vu Miểu cố gắng và cẩn thận tìm kiếm manh mối về tên tội phạm được treo thưởng.
Xem một lúc, Phương Diểu đột nhiên mở vòng tay, mày mò.
Nhận ra hành động nhỏ của anh, Khương Thu Tự hỏi: "Anh làm gì vậy?"
"Trực giác mách bảo tôi rằng sẽ có chuyện vui, tôi đặt một phần bỏng ngô trước." Phương Diểu chọn xong, hỏi ngược lại cô: "Cô muốn ăn không?"
"Không muốn!" Khương Thu Tự tức giận nói, tên này đúng là không coi cô là sếp.
Phương Diểu nhắc nhở: "Cô chắc chứ? Lát nữa không được giành của tôi, tôi sẽ không chia cho cô đâu."
Khương Thu Tự hoàn toàn không muốn trả lời anh!
Thứ như bỏng ngô được giao rất nhanh, chưa tới năm phút, máy phi hành giao hàng đã chở một thùng bỏng ngô lớn đến bên ngoài cửa sổ.
Phương Diểu mở cửa sổ nhận hàng, quay lại ngồi xuống ghế sô pha, trong buổi livestream, Vu Miểu vẫn đang lang thang như một con ruồi mất đầu.
"Sao không có gợi ý vậy?" Vu Miểu hơi buồn bã, NPC của trạm không gian tương tác không tốt, bây giờ xem ra, hướng dẫn nhiệm vụ cũng có vấn đề.