Chương 111: Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Bản Dịch)

Câu đêm

Phiên bản dịch 4508 chữ

- Ta ăn xong rồi, tối nay ta sẽ đi câu cá với bạn bè, sáng mai sẽ trở về

Chu Vân Sơn nói

Miêu Tuyết vội vàng thu dọn đồ đạc giúp chồng:

- Lão Chu, ngươi hãy chú ý an toàn một chút

- Biết rồi

- Cha, con cũng muốn đi câu cá với cha

Chu Diệc Văn biết rõ Chu Vân Sơn yêu thích câu cá. Nếu như ở trên câu cá thu hoạch được sự tán thành của Chu Vân Sơn, về sau sự tình gì cũng đều dễ nói chuyện

Chu Vân Sơn tạm thời vẫn chưa xác định được công hiệu của Huỳnh Quang Phù, không muốn xấu mặt ở trước mặt con trai. Thân là chủ gia đình, hắn vẫn là muốn mặt

- Đêm nay con ở lại với mẹ, đừng có mỗi ngày chạy loạn khắp nơi, không ra thể thống gì

...

Danh tự Ngô Nhạc Thành bắt nguồn từ Ngô Sơn cùng với Nhạc Sơn nơi đây, cái gọi là 'Ngô Nhạc' dùng để chỉ một thung lũng ở giao điểm của hai ngọn núi

bên ngoài Ngô Nhạc Thành, trên một con đường nhỏ dẫn sâu vào trong Nhạc Sơn, có hai chiếc xe ngừng lại. Cửa xe mở ra, bốn người đứng ở bên cạnh xe, túm tụm lại trò chuyện với nhau

Không bao lâu, chiếc xe thứ ba đi tới đúng giờ

- Nha, lão Chu tới rồi. Khách hiếm thấy nha

- Hôm nay là ngày gì? Lão Chu thế mà chủ động hẹn chúng ta đi câu cá?

- Nếu như ta nhớ không lầm, lão Chu đã có nhiều năm không có chủ động như thế?

Chu Vân Sơn đi xuống từ trên xe, vui tươi hớn hở chào hỏi cùng với mấy vị lão bằng hữu

Hắn trước đây bởi vì thường xuyên không quân, thực sự mất mặt, đã thật lâu không có chủ động rủ đám lão bằng hữu cùng nhau câu cá

Ở giữa lão bằng hữu tổn hại công kích lẫn nhau là chuyện bình thường, càng phản kích ở thời điểm này, càng là lộ ra bất lực

Chu Vân Sơn đương nhiên sẽ không ngây ngốc bị mắng, hắn tìm được khoảng trống, lập tức dẫn cây đuốc trên người mình qua trên thân người khác

- Các ngươi đừng có nói ta nữa. Lão Bách, ông cũng đã lâu rồi không có đi đúng không?

Đám người nhất trí bắt đầu oanh tạc Bách Văn Đạo

Bách Văn Đạo khoát tay áo:

- Trong khoảng thời gian này học viện xác thực tương đối bận rộn. Hôm nay thượng cấp nghiệm thu cơ bản không sai biệt lắm, lão cốt đầu cũng có thời gian nghỉ ngơi

Mấy người lái xe đến cuối con đường, sau đó xuống xe và đi bộ thêm hai mươi phút nữa

Trên đường đi, có thể gặp được vài người bạn câu cá lẻ tẻ cũng đến câu cá vào ban đêm

Đều thuộc một vòng, phần lớn quen thuộc, chí ít cũng có một người quen mặt

Đến địa điểm câu đã định trước, năm người tách nhau ra cách một đoạn, chuẩn bị tư thế, sắp xếp trang bị, móc mồi câu và vung lưỡi câu xuống nước, một mạch mà thành!

Mỗi người đối với dụng cụ, phương thức, phương pháp câu cá đều có lý giải của chính mình, không ai phục ai, dù sao cuối cùng đều là nhìn thành tích nói chuyện, ai câu cá lớn, thì người đó có lý

Chu Vân Sơn tự nhiên đã chuẩn bị tỉ mỉ mồi câu cùng với dụng cụ

Lần này rủ lão hữu đi câu đêm, coi như không giành được thứ nhất, cũng ngàn vạn lần không thể lại không quân!

- Lão Chu, ngươi lén lén lút lút làm cái gì đấy? Có phải định treo cá mua được lên móc trước, rồi lại ném xuống nước câu lên? Ha ha

- Lão Chu hắn không đến mức vậy đâu. Hắn ở trong nhà nhất ngôn cửu đỉnh, coi như không quân, cũng sẽ có chơi có chịu

- Móa, có thể nói chuyện đàng hoàng được không! Động một chút lại nói móc nhau!

Chu Vân Sơn tức không nhịn nổi, nói:

- Lão Ngưu, ngươi dựa vào cái gì kết luận ta đêm nay nhất định không quân!

Tu sĩ được xưng là 'Lão Ngưu' kia, không hề cố kỵ nói:

- Đêm nay thời tiết tốt như vậy, dù sao cũng phải có người không quân đúng không? Cũng không thể là bốn người chúng ta không quân, một mình ngươi câu được cá?

Bách Văn Đạo yên lặng nhìn bọn hắn cãi nhau, nói thực ra, ồn ào như vậy sẽ dễ dàng dọa cá bỏ chạy. Chẳng qua không quan trọng, trong con sông này có nhiều cá lớn, rất thông minh, cũng không hề dễ câu. Hơn nữa có lão không quân Chu Vân Sơn này ở nơi đây, dù sao cũng không tới phiên Bách Văn Đạo ông ta hạng chót

Chu Vân Sơn đang muốn mở miệng phản kích, đột nhiên cần câu trên tay chấn động

Cơ thể của hắn vô thức bắt đầu hành động, bỗng nhiên nhấc lên, một con cá lớn lập tức nhảy ra mặt nước!

Chu Vân Sơn nín thở ngưng thần, thuần thục thu dây

Con cá lớn rất khỏe và có thể dễ dàng thoát khỏi lưỡi câu. Nhưng con cá lớn này dường như cắn lưỡi câu rất mạnh và dù có vùng vẫy thế nào cũng không thể thoát ra khỏi lưỡi câu

Chỉ chốc lát sau đã có một con cá dài bằng cánh tay người lớn nằm trên bờ!

Con cá này không chỉ có kích thước to lớn mà hình dáng còn rất đẹp, quả thực có thể xưng là cực phẩm!

Câu một con, khoác lác một năm, cũng không có vấn đề gì cả

- Mẹ nó!

- Lão Chu ngươi câu đó à?

- Lợi hại!

Bạn đang đọc Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Bản Dịch) của An Tĩnh Phủng Tràng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!