Cảm thụ được ánh mắt hâm mộ của đám bạn chí cốt, Chu Vân Sơn khoái ý cười to
Hắn biệt khuất nhiều năm, hôm nay cuối cùng cũng lấy lại danh dự
- Có mang cân không? Để xem con cá này nặng bao nhiêu
- 21 cân!
- Đánh rắm! Rõ ràng là 21 cân 2 lạng!
Chu Vân Sơn dựa vào lí lẽ biện luận
- Được được được, do ta nói ít hai lạng
Câu cá là như vậy, cá ai lớn thì người đó có lý
Chu Vân Sơn ôm con cá dài bằng cánh tay người lớn, nặng 21 cân 2 lạng của mình, nói với các đồng bạn:
- Ta đi đưa cá ra xe trước, các ngươi trông cần câu giúp ta
Trên đường đi
Phàm là Chu Vân Sơn mang theo cá đi ngang qua, tất cả người câu cá lâu năm đều đứng dậy đưa tiễn
- Mẹ nó! Ngươi câu đó hả? Lớn như vậy?
Chu Vân Sơn:
- 21 cân 2 lạng, không có cân chính xác, có khi lên tới 22 cân
- Được lắm huynh đệ, con cá này đủ to!
Chu Vân Sơn:
- 22 cân thôi, cũng không nhiều lắm
- Lão đệ, con cá này có khi phải tới 30 cân?
Chu Vân Sơn:
- Không có không có, giỏi lắm 25 cân mà thôi
- Lão ca, ngươi có bán con cá này không? Ta mua, ngươi nói giá đi
Chu Vân Sơn:
- Con cá này cũng không lớn, chỉ dưới 30 cân, ta sẽ giữ lại ăn
Chu Vân Sơn thắng ngay từ trận đầu, chỉ để lại bốn người Bách Văn Đạo quay mặt nhìn nhau
Bọn hắn ai cũng không có ý tứ mở miệng, đều đang kìm nén một hơi, dùng sức câu cá
Hôm nay chuyên gia không quân xếp hạng cuối lại đột nhiên xoay người, tiếp theo, ai không câu được cá người đó xấu hổ
Tuy nhiên, một lúc sau, Chu Vân Sơn lại mang con cá trở lại
- Lão Chu, ngươi không phải mang cá lên xe sao? Tại sao lại xách trở về rồi?
Chu Vân Sơn có lý có cứ nói:
- Quên cầm thùng, ta trở về lấy thùng
Mẹ kiếp!
Tên chó này nhất định cảm thấy đi khoe khoang một lần là chưa đủ, lấy cớ quay lại lấy thùng để khoe khoang một lần nữa!
Một lát sau, Chu Vân Sơn lại ôm con cá quay lại
Lần này hắn không phải muốn lấy thùng, mà là nói:
- Các ngươi có dây thừng không? Con cá to quá, ta định buộc nó ở bên ngoài xe, trong xe không vừa
Đối mặt với đòn tấn công trần trụi của Chu Vân Sơn, bốn người Bách Văn Đạo giận mà không dám nói gì
Tốt tốt tốt, giỏi trang bức như thế đúng không?
…
Sáng sớm, Giang Thành chạy bộ sáng sớm vòng quanh Vườn Hoa Hạnh Phúc
Từ lúc hắn xuyên qua đến nay, hắn chưa từng ngừng chạy bộ buổi sáng
Bởi vì hắn luôn tin tưởng một câu nói: Cường giả chưởng khống chính mình, kẻ yếu chưởng khống người khác
Chọn lọc tự nhiên, kẻ phù hợp mới có thể sinh tồn, là triết lý sống mà Giang Thành luôn tin tưởng
Hắn chưa từng phàn nàn về hoàn cảnh mà luôn cố gắng thích nghi với hoàn cảnh và cố gắng sử dụng hoàn cảnh để cải thiện cuộc sống của mình
Đương nhiên, Giang Thành cũng không phải là người tin vào chủ nghĩa xã hội Darwin, mọi yêu cầu của hắn đều là nhắm vào bản thân hắn, mà sẽ không cưỡng cầu người khác
Ít nhất đối với người ngoài, nhất là với những người yếu thế hơn, Giang Thành vẫn luôn bình đẳng, tốt bụng, kiên nhẫn và nhân ái
Ức hiếp kẻ yếu, theo Giang Thành, là biểu hiện của sự kém cỏi
- Hô! Hô! Hô!
Hơi thở đều đặn và mạnh mẽ, phối hợp với nhịp tim đều đặn và hữu lực, xua tan đi sự mệt mỏi ban đầu của Giang Thành
Hắn bây giờ có được 23.000 khối linh thạch hạ phẩm. Ước chừng nửa tháng sau, hắn sẽ bán căn hộ vừa mới mua và nhận được gấp mười lần giá mua, tức là khoảng 400.000 khối linh thạch hạ phẩm
Chí ít từ trước mắt mà nói, Giang Thành đã không còn thiếu tiền nữa
Đã đến lúc phải cân nhắc sự tình khảo thí nhập học đại học
Sớm nghiên cứu đối thủ tại Ngọc Kinh, cũng không phải là chuyện gì xấu
Lương Quốc rất lớn, lãnh thổ rộng hàng ngàn dặm
Đại học trọng điểm Tiên Môn Lương Quốc, có tổng cộng chín chỗ. Trong đó, đô thành Lương Quốc Ngọc Kinh, độc chiếm bốn chỗ!
Mục tiêu của Giang Thành, chính là một trong bốn chỗ này
Thi vào đại học trọng điểm Tiên Môn, đối với Giang Thành mà nói là phi thường trọng yếu
Việc này liên quan đến kế hoạch ba bước của hắn
Bước đầu tiên: Tiến vào đại học trọng điểm Tiên Môn, cũng thuận lợi tốt nghiệp thi vào Tiên Môn!
Bước thứ hai: Lăn lộn được một chức quan trưởng lão nhàn tản trong Tiên Môn, nhiều tiền ít việc không trách nhiệm!
Bước thứ ba: Lợi dụng tài nguyên Tiên Môn, tận khả năng đề thăng tu vi cùng với tuổi thọ, sống một cuộc sống nhàn nhã và hạnh phúc!
Tại thời điểm Giang Thành vừa chạy bộ, vừa tính toán làm sao lên đại học
Thông Tấn Phù của hắn vang lên
Giang Thành tạm dừng chạy bộ, móc ra Thông Tấn Phù. Thông tin cuộc gọi hiển thị trên phù là 'Chu Vân Sơn tiền bối'
Hiện tại là sáng sớm, đại bộ phận mọi người đều chưa rời giường, Giang Thành không rõ Chu Vân Sơn vì sao lại gọi hắn sớm như vậy
Chẳng lẽ Chu Vân Sơn tiền bối đã thức cả đêm qua để đi câu cá?