Chương 73: Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Bản Dịch)

Đến sớm

Phiên bản dịch 4726 chữ

Bằng không Giang Thành cũng sẽ không rủ Liễu Khuynh đi xem nhà với hắn

Chủ yếu là do Tào Vượng uống quá nhiều

Tào Vượng phải chịu trách nhiệm hoàn toàn về việc này

Sau khi đưa Tào Vượng về nhà, Giang Thành tranh thủ thời gian vẽ một tấm An Thần Phù

Không có lý do nào khác ngoài việc giúp hảo huynh đệ ngủ ngon giấc

Vĩ đại, không cần nhiều lời

Lúc này, thời gian đã đến mười một giờ rưỡi đêm

Giang Thành ở trên đường đi về nhà, mở ra Phục Dụng Hình Thông Tấn Phù, tìm tới 'Liễu Khuynh'

Tin nhắn soạn thảo: Gặp nhau tại cổng chung cư Tào Vượng vào lúc 8 giờ sáng mai

Gửi đi!

Giang Thành vừa nhét Thông Tấn Phù vào trong túi áo, Thông Tấn Phù liền vang lên

Người gọi đến không ai khác chính là 'Liễu Thanh'

- Sao vậy?

Giang Thành kết nối Thông Tấn Phù

- Được.

Thanh âm thanh lãnh của Liễu Khuynh truyền đến từ bên trong Thông Tấn Phù

Giang Thành: ???

- Ngươi gọi Thông Tấn Phù, chỉ là vì nói một câu được?'

- Ừm

- Ngươi có thể nhắn tin trả lời ta mà

- Ta không biết nhắn tin

Giang Thành hít một hơi:

- Được rồi. Nếu không còn chuyện gì khác, ta liền cúp máy?

- Được

...

Trên một cành cây sạch sẽ ở vùng ngoại ô Ngô Nhạc, có một vị nữ tu xinh đẹp đang ngồi chắp đôi chân thon thả trên đó

Nhìn dáng người hình hồ lô sau khi ngồi xuống có thể thấy nàng không hề gầy. Nhưng cành cây lại không hề uốn lượn, như thể thứ đang ngồi trên cành cây không phải là một mỹ nhân thướt tha mềm mại mà là một chiếc lông vũ không có trọng lượng

Nữ tu cầm Thông Tấn Phù màu hồng trong tay, nhìn nó, nhìn nó cho đến khi ánh sáng lập lòe của nó từ từ tắt đi

Thế là, ánh trăng, một lần nữa trở thành nguồn sáng duy nhất trong khu rừng này

Ánh trăng đêm nay rất sáng tỏ, nhưng lại không liên quan gì đến nàng

Giang Thành không phải là một người thích đến trễ

Để tránh đến trễ, đã đến cổng chung cư của Tào Vượng sớm mười phút

Kết quả là còn chưa đến cổng chung cư, liền đã nhìn thấy từ xa, có một vị mỹ nhân khí chất trác tuyệt, mảnh khảnh và duyên dáng đứng đó từ rất sớm

Giang Thành nghĩ rằng Liễu Khuynh sẽ không đến trễ, nhưng hắn không nghĩ tới, Liễu Khuynh lại còn đến sớm hơn hắn

Hiếm thấy

Xác thực hiếm thấy

Trước đây 'nhân vật quần chúng Giang Thành' đi tìm Lâm Dao, Lâm Dao tùy tiện đi muộn hơn nửa tiếng, một tiếng cũng đều là bình thường

Cho dù không lấy Lâm Dao làm ví dụ, thì việc những cô gái bình thường ra ngoài lề mà lề mề, cũng chỉ là chuyện thường tình

- Chào buổi sáng

Giang Thành đi đến trước mặt Liễu Khuynh

- Ừ. Chào buổi sáng

Thanh âm của Liễu Khuynh lành lạnh, nàng vừa mở miệng, cái nóng đi bộ suốt chặng đường vào mùa hè của Giang Thành đã dễ chịu hơn rất nhiều

- Ngươi ăn sáng chưa?

Giang Thành vừa hỏi xong liền cảm thấy có chút hối hận

Liễu Khuynh làm sao có thể ăn sáng?

Nàng nếu thật sự ăn, thì sẽ có chuyện gì đó xảy ra đúng không?

Quả nhiên, Liễu Khuynh nhẹ nhàng lắc đầu

Ý là nàng chưa có ăn

Giang Thành khẽ thở dài, cho dù là người bình thường chưa ăn cũng sẽ khách khí nói mình đã ăn rồi

Mà Liễu Khuynh hoàn toàn không hiểu những chuyện trần tục này, thành thật như một loài bò sát non nớt, lạnh lùng và trơn trượt

Chẳng qua dựa theo tập tính của rắn, nàng hẳn là sẽ không đói mới đúng chứ?

Tuy nhiên, sau khi nói xong câu này, Giang Thành cũng không tiện trực tiếp coi nhẹ sự tình Liễu Khuynh chưa ăn sáng, hắn nói:

- Bên cạnh văn phòng nhà đất có một quán ăn sáng, chúng ta tới đó mua

- Để ta tự mua

Liễu Khuynh nói. Nàng rất rõ ràng muốn tay làm hàm nhai, đây tựa hồ là một trong những mục tiêu nàng đến xã hội loài người

Giang Thành khẽ gật đầu, phi thường tán thành ý nghĩ của nàng

- Được, ta sẽ tạm ứng trước cho ngươi và cuối tháng sẽ trừ vào lương của ngươi

- Ừm

Hai người đạt được nhất trí ở trên tiêu xài, tiếp theo là khoảng thời gian đi đường nhàm chán

Nói đúng ra, đi đường cùng với Liễu Khuynh không hề nhàm chán

Liễu Khuynh mặc dù không có “mị thể trời sinh” như Lâm Dao, nhưng Liễu Khuynh dù sao cũng là một trong những nữ chính cốt truyện của trò chơi

Dung mạo, hình dạng, khí chất, tư thái, vậy cũng là một đống người tổ mỹ thuật họp mỗi ngày, tiếp thu ý kiến quần chúng, tầng tầng chọn lựa, sau đó được các họa sĩ trau chuốt kỹ càng nhiều lần

Nội dung chính của trò chơi là lành mạnh và nâng cao tinh thần, người xét duyệt trò chơi không thể tìm ra bất kỳ lỗi nào bao gồm người chơi mọi lứa tuổi. Hình tượng nhân vật được thiết kế ra cuối cùng sẽ cho người ta một loại thanh lãnh cao tuyệt, vô dục vô cầu

Có thể nói đã đạt đến trình độ tối cao: Nhiều thêm một chút không hoàn hảo, thiếu một phân không xinh đẹp

Tổ mỹ thuật ít nhất xét về mặt xét duyệt, đã đạt đến đỉnh cao

Kết quả dạng thiết kế này tạo thành, chính là làm cho Giang Thành cùng với Liễu Khuynh cùng nhau đi ở trên đường, tỷ lệ người ngoảnh lại nhìn nàng khá cao

Bạn đang đọc Phù Lục Ta Vẽ Đều Bị Cấm Dùng (Bản Dịch) của An Tĩnh Phủng Tràng

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    7mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!