Nàng có cảm giác Giang Thành trước mặt dường như đã khác trước
Trước kia Giang Thành chỉ là trung thực, nói dễ nghe một chút gọi là ôn hoà, thành thật, cũng không có nhiều điểm sáng có thể thu hút được hảo cảm của nữ tu
Mà Giang Thành bây giờ, toàn thân trên dưới đều tràn ngập một loại khí chất ấm áp, tự tin, bình hòa. Dường như không giống những người ở độ tuổi này, càng là hoàn toàn không để Trần Soái có tuổi tác tương tự với hắn vào mắt
Mặc dù tướng mạo Giang Thành chưa hề thay đổi qua, nhưng giờ này khắc này, Tạ Lâm San không hiểu sao cảm thấy Giang Thành rất tự tin, rất ngầu, so với Trần Soái bên người nàng mạnh hơn không biết bao nhiêu
- Cảm ơn, tiền của ta chắc là đủ dùng
Giang Thành lịch sự từ chối lòng tốt của Trần Soái
Mặc dù hôm nay hắn đã tiêu không ít tiền, nhưng hiện tại trong túi hắn vẫn còn mấy ngàn khối linh thạch, mua vài bộ quần áo cho Liễu Khuynh, không có gì bất ngờ xảy ra hẳn là đủ
Giang Thành trả lời thân thiện như thế, khiến Trần Soái muốn nhìn Giang Thành xấu mặt xì hơi
Trần Soái nín một cục tức ở trong lòng
Hắn rất muốn biết rõ, vì sao Giang Thành bị hắn chế giễu như vậy, mà vẫn còn có thể cười được?
Giang Thành là không biết xấu hổ sao?
Trần Soái ôm Tạ Lâm San, lại tới gần Giang Thành một lần nữa
Hắn còn có một sát chiêu, chiêu này vừa ra, nhất định đánh cho Giang Thành tan nát tại chỗ!
Cười?
Ngươi không phải thích cười sao?
Bây giờ ta sẽ xem người còn có thể cười được không!
- Giang Thành, ngươi có phải bị Lâm Dao ghét bỏ hay không?
Trần Soái cười nói
Bị Lâm Dao ghét bỏ?
Giang Thành sững sờ
Nhìn thấy sắc mặt của Giang Thành biến hóa, Trần Soái mừng thầm trong lòng, lập tức thêm mắm thêm muối:
- Vào một đêm nào đó, ngươi gửi tin nhắn cho Lâm Dao, vốn cho rằng nàng sẽ trả lời qua loa theo thường lệ, nhưng không nghĩ tới nàng trực tiếp nổi giận, tức giận mắng ngươi nặng nề. Nói ngươi 'ngây thơ', 'phiền toái', 'kinh tởm', bảo ngươi 'mau cút', về sau đừng bao giờ lại xuất hiện trước mặt cô ấy nữa. Đúng hay không?
Giang Thành: ???
Còn có loại chuyện tốt này?
Hắn vội vàng mở Thông Tấn Phù ra, kết quả lại trống trơn
Đáng tiếc, Lâm Dao làm sao không mắng hắn?
Giang Thành ước gì Lâm Dao nhanh chóng đoạn tuyệt quan hệ với hắn
- Bị ta nói trúng rồi đúng không? Ha ha
Trần Soái trông thấy sắc mặt của Giang Thành, lập tức cười ha ha
Giang Thành lộ vẻ mặt nghi hoặc, nói:
- Không có. Đúng rồi, làm sao ngươi biết chi tiết như vậy? Chẳng lẽ Lâm Dao đã mắng ngươi như vậy?
Trần Soái khẽ biến sắc, vội vàng che giấu:
- Chuyện này ngươi không cần quản. Ngươi liền nói Lâm Dao có cự tuyệt ngươi hay không?
- Không có
Giang Thành mặc dù trong lòng rất hi vọng Lâm Dao cự tuyệt hắn, nhưng hắn là người ưa nói thật, Lâm Dao xác thực vẫn chưa cắt đứt quan hệ với hắn
- Không có khả năng! Ngươi có dám cho ta xem Thông Tấn Phù hay không!
Trần Soái chỉ vào Giang Thành nói
Lâm Dao không có cự tuyệt Giang Thành?
Đây là không có khả năng! Lâm Dao thậm chí ngay cả Chu mang Diệc Văn cũng đều mắng! Không có khả năng bỏ sót Giang Thành!
- Cho ngươi xem
Giang Thành đưa Thông Tấn Phù cho Trần Soái, hắn làm việc quang minh lỗi lạc, không có gì đáng xấu hổ, bao gồm cả Thông Tấn Phù
Trần Soái nhìn chằm chằm Thông Tấn Phù của Giang Thành, hắn phát hiện ra Lâm Dao xác thực chưa từng cự tuyệt Giang Thành
Lâm Dao chẳng những không có cự tuyệt Giang Thành, vài ngày trước, thế mà còn chủ động gọi Thông Tấn Phù cho Giang Thành một lần!
Lâm Dao chủ động gọi Thông Tấn Phù!
Cái quái gì vậy?
Đây là dạng đãi ngộ gì?
- Lâm Dao gọi Thông Tấn Phù cho ngươi?
- Đúng. Sao vậy?
- Nàng vì sao không gọi cho ta?
- Ta làm sao biết được chứ
Giang Thành bất đắc dĩ dang hai tay ra
Nếu như hắn có năng lực biết được trong đầu Lâm Dao đang nghĩ gì, tuyệt đối sẽ sớm cắt đứt quan hệ với nàng, sau đó không bao giờ có bất kỳ liên lạc nào với nàng nữa
Đáng tiếc không làm được
Tâm thái hiện tại của Trần Soái cực kỳ mất cân bằng
Vốn hắn muốn dùng Tạ Lâm San để khoe khoang với Giang Thành, nhưng không ngờ tới Giang Thành thế mà cầm Lâm Dao phản kích ngược lại hắn
Chẳng qua không sao cả
Coi như Lâm Dao không cự tuyệt Giang Thành thì sao chứ?
Với gia cảnh của Giang Thành, Lâm Dao căn bản không có khả năng để ý hắn, nhiều nhất chỉ ỡm ờ với hắn, chơi đùa với hắn mà thôi
Tội nghiệp Giang Thành
Đời này chú định chỉ có thể làm liếm chó
Trần Soái có thể tự điều tiết tâm lý của mình
Hắn mặc dù ăn một chút thiệt thòi nhỏ ở trên so đấu tình cảm với Giang Thành. Nhưng một chút thiệt thòi này, bù đắp từ trên những phương diện khác là được
Chẳng hạn như từ bên trên gia cảnh
Tổng giá trị quần áo của Giang Thành không vượt quá hai mươi linh thạch, mà bất kỳ bộ quần áo nữ nào trong cửa hàng này đều có giá ít nhất là hai trăm linh thạch