Chương 72: [Dịch] Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Lĩnh chủ thuộc tính Hỏa

Phiên bản dịch 5679 chữ

Chương 72: Lĩnh chủ thuộc tính Hỏa

Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm

Ngay vào thời khắc Tiêu Y đang khó xử, Lữ Thiếu Khanh nói: “Đi thôi.”

Tiêu Y vội vàng đuổi theo: “Nhị sư huynh, huynh biết hắn đi đâu à?”

Lữ Thiếu Khanh nói: “Phí lời, nếu ngay cả điểm này còn không làm được thì sao làm Nhị sư huynh của muội?”

Tiêu Y không phải đồ ngốc, ngược lại nàng ta cũng rất thông minh.

Nàng ta thấy Lữ Thiếu Khanh đuổi thẳng một đường không hề dừng lại thì liền liên tưởng đến tiểu Hồng không thấy bóng dáng đâu.

Tiêu Y hiểu ra, nói: “Nhị sư huynh, hóa ra huynh bảo tiểu Hồng đuổi theo rồi?”

Lữ Thiếu Khanh ghét bỏ: “Giờ mới phát hiện ra à? Ta còn tưởng muội sẽ nhanh chóng phát hiện ra chứ, khả năng quan sát của muội đúng là bỏ đi.”

Tiêu Y vừa đi theo vừa lo lắng hỏi: “Nhị sư huynh, Điểm Tinh Phái không phải chỉ có hai người bọn hắn vào đây.”

“Đuổi theo hắn, nói không chừng sẽ đụng phải nhóm của bọn hắn đấy?”

Lữ Thiếu Khanh nói: “Không phải là không chừng, mà là chắc chắn sẽ.”

“Ồ?” Tiêu Y lo lắng: “Hai người chúng ta đi theo, có thể bị nguy hiểm không?”

“Có chứ. Muội sợ rồi?”

Tiêu Y lắc đầu: “Có Nhị sư huynh ở đây, muội không sợ.”

Lữ Thiếu Khanh mỉm cười, không nói thêm gì.

Tốc độ hai người không nhanh lắm, tốc độ của Cung Định bị thương cũng không tính là nhanh.

Hai người nhanh chóng đuổi theo được Cung Định.

Tiêu Y muốn lao ra làm thịt Cung Định thì bị Lữ Thiếu Khanh cản lại.

Tiêu Y khó hiểu.

"Nhị sư huynh, để hắn tìm được người của hắn sẽ bất lợi cho chúng ta.”

Lữ Thiếu Khanh khoát tay, nói: “Cứ đi theo, xem thử một lát tính sau.”

Tiêu Y càng thêm khó hiểu.

Dựa theo hiểu biết của nàng ta về Lữ Thiếu Khanh, hẳn Lữ Thiếu Khanh vội chạy đến để làm thịt Cung Định.

Theo cách nói của hắn là để giảm bớt phiền phức.

Để Cung Định tìm được nhóm của mình thì sẽ chỉ rước lấy phiền toái lớn hơn.

Nhưng Lữ Thiếu Khanh không làm như vậy nên Tiêu Y càng thêm khó hiểu, không rõ Lữ Thiếu Khanh định làm trò gì.

Nàng ta cũng chỉ có thể đi theo Lữ Thiếu Khanh đi phía sau theo dõi từ xa.

Trên đường chạy trốn Cung Định vẫn luôn dùng Linh phù gia tốc, sợ Lữ Thiếu Khanh sau lưng sẽ đuổi kịp.

Khoảng chừng hai ngày sau, cuối cùng Cung Định cũng tìm được nhóm Tân An.

Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y cũng đi theo đến đó.

Hai người núp ở phía xa, nhìn đám người Điểm Tinh Phái cách đó vài dặm đang vây công một con yêu thú.

Yêu thú là một con báo.

Toàn thân nó có màu đỏ rực, bên ngoài phủ đầy lân giáp giống như phủ thiết giáp lên người, đao thương bất nhập.

Hình thể của nó lớn như một con trâu, cao lớn uy vũ, hàm răng sắc bén lấp lóe hàn quang.

Tứ chi mạnh mẽ hữu lực, tốc độ như gió, móng vuốt sắc bén có thể cào nứt đá xuyên vàng.

“Nhị sư huynh, đó là cái gì?”

Vẻ mặt Lữ Thiếu Khanh cổ quái, nói: “Nếu như đoán không nhầm thì có lẽ nó là lĩnh chủ thuộc tính Hỏa của khu vực này,...”

Tiêu Y nhìn con yêu thú yêu khí ngập trời, dù cách thật xa vẫn cảm nhận được cảm giác áp bức mạnh mẽ từ kia.

Trong lòng nàng thầm run sợ hỏi Lữ Thiếu Khanh: “Nhị sư huynh, đây là yêu thú gì?"

Lữ Thiếu Khanh nói: “Đây là Xích Viêm Lân Báo, nhìn thấy lớp lân giáp trên người nó chưa?”

"Lực phòng ngự kinh người, đao thương bất nhập."

“Cũng chính là nguyên liệu tốt để làm Linh giáp, đáng giá không ít tiền đâu."

Tiêu Y gật gật đầu, nàng ta cũng đã nhìn thấy.

Đệ tử Điểm Tinh Phái vây quanh Xích Viêm Lân Báo không ngừng phát động tấn công.

Linh phù trong tay vung ra hết tờ này đến tờ khác, vô số hỏa cầu, phong nhận, băng thứ phô thiên cái địa rơi lên người nó. Nhưng chúng chẳng những không làm gì được Xích Viêm Lân Báo mà còn khơi dậy hung tính của nó.

Nó phẫn nộ gào thét, xuyên tới xuyên lui giữa đám người.

Đệ tử Điểm Tinh Phái không cản được, chật vật rút lui ra sau.

Trên mặt đất đã có ba cỗ thi thể.

Lực phòng ngự của Xích Viêm Lân Báo quá mạnh, vây công của nhóm người Điểm Tinh Phái không làm gì được nó.

Việc sử dụng linh phù quá độ khiến công kích của đệ tử Điểm Tinh Phái càng ngày càng yếu.

Còn công kích của Xích Viêm Lân Báo càng ngày càng mạnh.

Ngay lúc Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y chạy tới không lâu, lại một đệ tử Điểm Tinh Phái bị móng vuốt của Xích Viêm Lân Báo chụp trúng.

Một tiếng kêu thảm vang lên, máu tươi bắn ra, mất mạng ngay tại chỗ.

“Lợi... lợi hại quá.”

Tiêu Y nhìn thấy đệ tử của Điểm Tinh Phái không thể chống được Xích Viêm Lân Báo dù chỉ một chút liền tặc lưỡi, trên mặt lộ vẻ kinh hãi.

Lữ Thiếu Khanh bĩu môi: “Một đám ngốc, thực lực của Xích Viêm Lân Báo đã là Kết Đan trung kỳ, chỉ đột phá một cảnh giới nữa sẽ là Kết Đan hậu kỳ."

“Sức chiến đấu yêu thú phát huy có thể so được với thực lực của tu sĩ Kết Đan hậu kỳ nhân loại.”

“Đám ngốc này thực lực chỉ mới Trúc Cơ kỳ mà cũng dám trêu vào nó.”

“Đúng là lão thọ tinh ăn thạch tín.”

Tiêu Y hỏi: “Nhị sư huynh nói vậy là có ý gì?”

“Sợ sống lâu quá, muội mù chữ à, ngay cả mấy câu này cũng không biết sao?”

Tiêu Y kháng nghị: “Ta không phải mù chữ, ta chỉ không thích đọc sách thôi.”

“Đây chính là biểu hiện của mù chữ...”

Trong lúc Lữ Thiếu Khanh và Tiêu Y đấu võ mồm, ở phía xa lại có một đệ tử Điểm Tinh Phái bị cho vào miệng Xích Viêm Lân Báo.

Xích Viêm Lân Báo cắn một cái lên lưng đệ tử Điểm Tinh Phái, tên đệ tử Điểm Tinh Phái kia hét lên thảm thiết.

"Tân sư huynh, cứu, cứu ta. . ."

Xích Viêm Lân Báo không hề cho người khác cơ hội cứu viện, trên miệng phát lực.

Soạt soạt!

Một âm thanh thanh thúy vang lên, đệ tử Điểm Tinh Phái này bị cắn một mảng lớn.

Xương cốt, huyết nhục hỗn tạp với nhau, Xích Viêm Lân Báo nuốt ực xuống.

"A. . . Cứu, cứu. . ."

Đệ tử Điểm Tinh Phái kêu lên hai tiếng thảm thiết rồi tắt thở.

Màn này dọa những người còn lại sợ hãi.

Bọn hắn lần lượt ngưng tấn công, lui ra sau, nới rộng khoảng cách với Xích Viêm Lân Báo.

Bạn đang đọc [Dịch] Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh của Khả Ninh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    304

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!