Chương 87: [Dịch] Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh

Cao thủ thứ ba của Điểm Tinh Phái?

Phiên bản dịch 5555 chữ

Chương 87: Cao thủ thứ ba của Điểm Tinh Phái?

Nhóm dịch: Kỵ sĩ bóng đêm

Đối mặt với khiêu chiến của Tiêu Y, Tân Chí lạnh lùng cười, ra tay.

Hắn ta không hề sử dụng linh phù mà Điểm Tinh Phái am hiểu mà chỉ vươn bàn tay ra, kết một pháp ấn, sau đó đẩy về phía Tiêu Y.

Chỉ trong chớp mắt, Tiêu Y đã cảm thấy có một luồng năng lượng cường đại đánh úp về phía mình.

Không khí phía trước ngưng kết thành một bức tường, nghiền ép về phía nàng.

Uy áp cường đại, khiến cho nàng hô hấp khó khăn.

Thanh âm Tân Chí truyền tới: "Đối phó với ngươi, chỉ cần tùy tiện ra tay cũng có thể khiến ngươi lãnh đủ."

Mặc dù hạ thấp cảnh giới, nhưng công kích của Tân Chí đối với Tiêu Y cũng cực kỳ cường đại.

Tiêu Y cảm nhận được áp lực trước nay chưa từng có, nàng cắn răng, vung trường kiếm trên tay.

Trường kiếm vung ra. Linh khí xung quanh giống như bị một bàn tay vô hình khuấy động. Giống như mặt nước yên tĩnh nhưng phía dưới lại ẩn dấu vô số mạch nước ngầm, sóng ngầm cuồn cuộn. Công kích nghiền ép mà đến của Tân Chí gặp phải dòng nước ngầm, dần dần bị chia ra xé xác, thôn phệ.

"Có chút bản lĩnh."

Tân Chí nhận thấy công kích của mình bị Tiêu Y hóa giải, khinh miệt cười: "Nhưng đây chỉ là bắt đầu, ngươi có thể chống đỡ đến cuối cùng sao?"

Tiêu Y quát: "Bớt nói nhảm đi, xem chiêu đây!"

Sau đó cổ tay vặn vẹo, kiếm thế biến đổi.

Một chút hàn tinh xuất hiện, rồi dần dần lớn lên ở trong mắt Tân Chí.

Giống như một hạt giống rơi vào trong nước, linh khí xung quanh chính là chất dinh dưỡng nđể ó hấp thu, nhanh chóng mọc rễ nảy mầm, cuối cùng trở thành một đóa lục bình che khuất mặt nước, cũng bao phủ cả Tân Chí.

Biện Nhu Nhu và Phương Hiểu bên cạnh đỡ nhau quan chiến, cũng đang chú ý tới kiếm pháp của Tiêu Y.

Biện Nhu Nhu nhịn không được nói: "Kiếm pháp không tồi."

Là đệ tử phái lớn, ánh mắt Biện Nhu Nhu cao minh hơn Phương Hiểu một chút.

"Xem uy thế, hẳn là một môn kiếm pháp Địa cấp. Thực lực phát huy ra từ tay Tiểu Y muội muội mạnh hơn kiếm pháp Địa cấp bình thường."

Phương Hiểu cũng lên tiếng: "Bên cạnh Tiểu Y muội muội đều là cao thủ kiếm pháp, được hun đúc, tự nhiên tốt hơn người bình thường."

Sư phụ Thiều Thừa là đại năng cấp bậc Nguyên Anh thì không nói.

Phương Hiểu biết Đại sư huynh Kế Ngôn, Nhị sư huynh Lữ Thiếu Khanh của Tiêu Y cũng đều là thiên tài. Hai người này đều sớm lĩnh ngộ kiếm ý, lý giải đối với kiếm pháp lợi hại hơn người bình thường.

Đi theo hai vị sư huynh như vậy, kiếm pháp không lợi hại mới là không bình thường.

Đồng thời, Phương Hiểu còn có một câu chưa nói, đó chính là Tiêu Y cũng lĩnh ngộ kiếm ý.

Nhìn Tiêu Y, trong mắt Phương Hiểu lộ ra một tia hâm mộ.

Đồng nhân không đồng mệnh.

Tiêu Y có thể bái nhập Thiên Ngự Phong, gặp được sư huynh trâu bò, vận khí bùng nổ. Mà Phương Hiểu nàng thì sao, nghĩ đến vận mệnh của mình, ánh mắt Phương Hiểu có chút ảm đạm.

Biện Nhu Nhu lại nói: "Nhưng dù kiếm pháp không tệ, muốn thắng căn bản là không thể."

Phương Hiểu ngẩng đầu nhìn lại, hoàn toàn chính xác, mặc dù Tiêu Y đã dốc hết toàn lực, nhưng sự tấn công của nàng vẫn bị Tân Chí hóa giải.

Nhưng nhìn thấy biểu tình ngưng trọng của Tân Chí, cũng có thể biết Tiêu Y gây ra áp lực không nhỏ cho hắn ta.

Nhìn thấy công kích của mình tuy rằng không có hiệu quả, nhưng biểu tình Tân Chí cũng không dễ nhìn lắm.

Trong lòng Tiêu Y càng thêm tự tin: "Lại xem chiêu!"

Lại là một kiếm đâm ra.

Lúc này đây, tốc độ cực nhanh, nháy mắt đâm tới trước mặt Tân Chí.

Tiêu Y không ngốc, biết mình và Tân Chí có chênh lệch rất lớn.

So linh lực, so cảnh giới là không thể sánh bằng.

Tốt hơn vẫn là thực tế chút, cho hắn ta một chút sát thương vật lý.

Trường kiếm cấp 2, phong mang tất lộ, hàn quang lấp lánh, lao thẳng đến chỗ hiểm của Tân Chí.

Tân Chí không ngờ Tiêu Y lại ra tay như vậy. Trong lúc nhất thời, lại bị buộc liên tục lui về phía sau.

Hắn ta là tu sĩ cảnh giới Kết Đan, nhưng không có nghĩa là hắn ta có thể dùng thân thể cứng rắn kháng lại trường kiếm cấp 2. Hắn ta là người, không phải sắt.

"Ha ha..."

Thấy Tân Chí bị mình ép liên tục lui về phía sau, rất chật vật, Tiêu Y đắc ý, nhịn không được cười ha hả.

"Đây chính là thực lực của ngươi sao? Không phải cũng không ra sao sao? Một tu sĩ Luyện Khí kỳ như ta mà cũng đánh không lại? Còn khoác lác là cao thủ thứ ba của Điểm Tinh Phái, không ngại sao?"

Lời này, giống như sao Hỏa rơi vào trong đống củi lửa thấm đầy dầu hỏa.

Tân Chí, nổ rồi!

"Đáng chết, đáng chết!"

Tân Chí nổi giận như sấm, tóc dựng thẳng lên, khuôn mặt tuấn lãng vặn vẹo.

"Ngươi đang tìm cái chết!"

Tân Chí là đệ tử thứ ba của Điểm Tinh Phái, mặc dù xếp thứ ba, nhưng địa vị của hắn ta không kém thứ nhất và thứ hai bao nhiêu. Bởi vì hắn ta có gia gia.

Ở Điểm Tinh Phái, cho dù là các trưởng lão nhìn thấy hắn ta cũng phải khách khí.

Đệ tử phía dưới, nhìn thấy hắn ta, ai dám không cung kính gọi một tiếng Tân sư huynh?

Không biết có bao nhiêu sư muội nửa đêm muốn trèo lên giường của hắn ta.

Từ khi sinh ra đến bây giờ, còn chưa có ai dám châm chọc hắn ta, coi thường hắn ta như vậy.

"Ngươi dám coi thường ta? Muốn chết!"

Trong tay Tân Chí đang nổi giận xuất hiện một tấm linh phù.

Phương Hiểu bên cạnh thấy thế, vội vàng quát: "Đã nói là giao thủ cùng cảnh giới, ngươi cũng đừng tự vả vào mặt mình."

Tân Chí nổi giận nhìn thoáng qua Phương Hiểu, sau đó cắn răng, đổi một tấm linh phù khác.

Quang mang chợt lóe, giống như một cái lồng trong suốt bao phủ Tân Chí.

Sau đó khi đối mặt với trường kiếm của Tiêu Y, Tân Chí không né tránh nữa.

Keng!

Trường kiếm của Tiêu Y phát ra tiếng tiếng sắt thép va chạm, bị vòng phòng hộ trên người Tân Chí chặn lại.

Bạn đang đọc [Dịch] Sư Huynh Của Ta Quá Mạnh của Khả Ninh

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    387

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!