"Phụ thân trong nhà không cho phép ta tập võ tu luyện, ta cũng không có tiền mời sư phụ dạy, trước mắt dường như là một cơ hội, nhưng ai biết lai lịch của vị đạo nhân này?"
Thấy Chu Dịch do dự, Lâm Phong lập tức đoán ra suy nghĩ của hắn, thầm nhủ: "Quả nhiên không ngoài dự liệu của ta."
Dù sao cũng không nghĩ tới việc thu nạp hắn làm đồ đệ như vậy, vậy thì cứ hành động theo kế hoạch ban đầu vậy.
Không đợi Chu Dịch châm chước lời đáp, Lâm Phong cười dài một tiếng: "Đáng tiếc, đều là những lời đồn đại, tu hành đại đạo há lại dễ dàng như thế, kẻ ngoài cửa, tất nhiên không thể hiểu rõ việc trong cửa."
"Bổn tọa chẳng qua chỉ tạm dừng chân nơi đây, nào ngờ gặp được tiểu tử thú vị như ngươi, trò chuyện rất vui, nhưng bổn tọa có việc trong người nên không thể tiếp tục đàm đạo cùng ngươi, xin cáo từ tại đây, chúng ta có duyên sẽ gặp lại."
Nói xong, cũng chẳng đợi Chu Dịch phản ứng, Lâm Phong triển khai thần thông Vân Long Độn, quanh thân lôi quang lóe lên, người đã biến mất tại chỗ.
Lợi dụng thủ thuật che mắt bằng ánh chớp lôi quang, Lâm Phong thân hình bay vụt, nhanh chóng ẩn nấp vào rừng cây bên cạnh ngôi miếu cổ, thu liễm hơi thở, che giấu hành tung.
Chu Dịch bị lôi quang làm chói mắt lúc này thị lực mới dần dần hồi phục, ngây ra như phỗng nhìn tảng đá thanh thạch trước mặt, dường như không nghĩ tới Lâm Phong lại nói đi là đi ngay tức khắc.
Chu Dịch tìm kiếm xung quanh ngôi miếu cổ một lúc, với lục thức chưa từng tu luyện của hắn, tất nhiên không thể phát hiện ra hành tung của Lâm Phong.
Quay lại bên cạnh tảng đá xanh, Chu Dịch tự nói với mình: "Ta còn tưởng vị đạo trưởng kia có tâm tư muốn thu ta làm đồ đệ, hóa ra là ta đã nghĩ quá nhiều rồi."
"Chờ đã, liệu có phải là thủ đoạn giả vờ buông lỏng để bắt chặt không? Nhìn qua cũng không giống, nếu không hắn đã chẳng rời đi mà không nói lời nào như vậy."
"Vị đạo nhân kia trông có vẻ trẻ tuổi, nhưng không biết tuổi thật là bao nhiêu? Đạo pháp, tu luyện... Nếu ta tu luyện thành công, liệu có thể khiến phụ thân nhận ra sai lầm, khiến Thiệu phu nhân phải cúi đầu không?"
"Kẻ ngoài cửa, không cách nào hiểu rõ sự tình bên trong... Cánh cửa này, phải làm sao mới có thể bước vào đây?"
Chu Dịch đột nhiên kinh hô một tiếng, bước đến bên cạnh tảng đá xanh, cúi người nhìn xuống, nhặt từ trên mặt đá một viên tinh thạch màu tím.
Lâm Phong thầm mỉm cười, con cá đã nuốt mồi câu, nên sắp mắc câu rồi.
Hắn để lại trong viên tinh thạch tím chương mở đầu của Cửu Tiêu Thiên Lôi Chính Pháp, không thêm bất kỳ cấm chế nào, Chu Dịch tuy chưa từng tu luyện, nhưng chỉ cần tập trung tinh thần vào tinh thạch, là có thể đọc được nội dung văn tự bên trong.
Chu Dịch đang thưởng thức tinh thạch tím, đột nhiên mũi ngửi thấy mùi khét, xoay người nhìn lại trong chùa, lập tức kinh hô: "Chết rồi!"
Thì ra lúc hắn ra cửa đã quên đóng cửa phòng, gió lớn trong núi, từ cửa thổi vào trong phòng, không ngờ lại thổi cuốn sách của hắn rơi vào lò than.
Trước mắt sách đã bị đốt thành tro tàn, Chu Dịch ảo não không thôi, nhưng nhìn kỹ lại phát hiện trong chậu than, quyển sách kia bị đốt thành tro bụi, có một tờ giấy màu vàng lợt.
Trên giấy vàng lít nhít toàn bộ đều là kinh văn chữ nhỏ, còn có tranh vẽ, tựa hồ lá vàng, nhưng cũng không bị lửa thiêu đốt.
"Địa Tạng Chân Kinh... Đây, đây là một bộ đạo pháp Phật môn?" Chu Dịch kinh hãi không thôi, lập tức đại hỷ: "Vừa rồi ta còn đang khổ não nhập môn học đạo như thế nào, trước mắt đã xuất hiện một bộ đạo pháp."
Lâm Phong ở ngoài cửa nhìn trợn mắt há hốc mồm, cái cằm thiếu chút nữa nện xuống đất.
Như vậy cũng được? Quyển sách kia, là tiểu tử kia trước khi ra khỏi thành vừa mới đào được ở trong tiệm sách cũ sao? Phúc duyên giá trị tròn 10, 10 điểm phúc duyên... Là thế này sao
Bên ngoài ngôi chùa, trong gió đêm, sắc mặt Lâm Phong âm trầm bất định.
Địa Tạng Chân Kinh, cùng nguồn gốc với Bất Động Minh Vương Quyết, đều là Phật pháp bí truyền của Đại Lôi Âm Tự năm xưa.
Cái gọi là Địa Tạng, an nhẫn bất động như đại địa, tĩnh lặng thâm mật như bí tạng.
Bất Động Minh Vương Quyết tu thành thần thông là Bất Động Minh Vương Nộ Hỏa, mà Địa Tạng Chân Kinh tu luyện thành công, có thể đắc pháp thể Địa Tạng Kim Thân, pháp thể bất diệt, thì vạn kiếp bất ma, vạn pháp bất xâm, là hộ thể thần công rất nổi danh của Phật môn.
Đạo pháp mà Chu Dịch đạt được này, lại là một môn bí truyền đại đạo Phật môn cùng cấp bậc với Bất Động Minh Vương Quyết bản hoàn chỉnh.
Ẩn giấu trong sách cũ, có lẽ là sau khi Đại Lôi Âm Tự bị hủy diệt năm xưa, có tăng lữ trốn thoát ra ngoài vì muốn truyền thừa đạo pháp Phật môn xuống mà an bài như vậy, lẳng lặng chờ người hữu duyên phát hiện.
Kết quả người khác không phát hiện được, Chu Dịch vị Chân mệnh Thiên tử phúc duyên đạt tới 10 này, ngày đầu tiên nhận được sách đã phát hiện ra.