Lâm Phong biết, Chu Dịch xui xẻo nhiều năm từ nay về sau sẽ bước lên con đường nghịch thiên thần ngăn giết thần, Phật ngăn giết Phật của hắn, đừng nhìn Huyền Cơ Hầu cha hắn hiện tại hung hăng càn quấy, ngày sau khẳng định phải ngoan ngoãn chịu thua, không phục thì đánh tới khi hắn phục!
"Nhưng nếu làm như vậy thì ta phải làm sao bây giờ?" Lâm Phong vẻ mặt ảm đạm, Chu Dịch đã bắt đầu chuyển vận, cùng cực sinh thái lai, càng không thể bái hắn làm thầy.
Chu Dịch có được Địa Tạng Chân Kinh, là có được vốn khởi nghiệp thuộc về chính hắn, có vẻ như đã không cần Lâm Phong truyền thụ đạo pháp nữa.
Muốn thu loại chân mệnh thiên tử này làm đồ đệ, nhất định phải đưa than sưởi ấm trong ngày hắn chuyển vận trước khi chết, nếu không đợi đến khi khí vương bá của hắn phun trào ra, hổ thể chấn động, chẳng biết kẻ nào cúi đầu bái phục trước.
Lâm Phong nhanh chóng suy tư trong lòng: "Nên làm như thế nào? Lợi dụng Bất Động Minh Vương Quyết trong tay, dứt khoát giả mạo tu sĩ Phật môn, nói dối bộ Địa Tạng Chân Kinh kia cũng là ta giấu ở trong sách cũ, chờ hắn đi phát hiện?"
Không được, Chu Dịch vốn rất có chủ ý, đối nhân xử thế rất cảnh giác, đi lên tay không bắt sói, hắn chắc chắn sẽ không tin.
Suy tư một lát sau, nụ cười ấm áp như ánh mặt trời một lần nữa hiện lên trên mặt Lâm Phong.
"Hắc hắc, như vậy không tốt lắm đâu, có phải hơi tổn hại quá rồi không?"
Nhìn Chu Dịch đã bắt đầu đắm chìm trong tu luyện đạo pháp, nụ cười trên mặt Lâm Phong càng ngày càng đậm: "Chu Dịch đồ đệ của ta, vì để ngày sau ngươi phát triển tốt hơn, vi sư đành phải để ngươi chịu chút đau khổ trước, ta nghĩ ngươi sẽ hiểu nỗi khổ tâm này của vi sư."
Quyết định xong, Lâm Phong không nóng nảy nữa, bây giờ là buổi tối, cổng thành Thiên Kinh đã đóng, dù sao hắn cũng không thể quay về, đành ở đây kiên nhẫn đợi đến sáng mai.
Đồng thời hắn cũng quan tâm đến thành quả Chu Dịch tu luyện Địa Tạng Chân Kinh.
Sự thật chứng minh chân mệnh thiên tử không phải nói suông, chỉ trong chốc lát, Chu Dịch đã có thể dẫn khí nhập thể, bước lên quỹ đạo tu luyện chính thống, phải biết rằng hắn hoàn toàn dựa vào việc đọc kinh thư để lý giải văn tự, không hề có người chỉ đạo.
Ngoài 10 điểm phúc duyên, ngộ tính của Cửu quả nhiên cũng không tầm thường.
Điều này càng kiên định ý nghĩ thu hắn làm đồ đệ của Lâm Phong, đợi đến khi trời sáng, Lâm Phong lập tức trở về Thiên Kinh thành, đi tới phụ cận phủ Huyền Cơ Hầu kiên nhẫn chờ đợi.
Không bao lâu, một đám gia đinh phủ Hầu từ cửa sau đi ra, đi thẳng tới một tửu lâu trong phường thị cách đó không xa, dẫn đầu là một tên béo mặt mũi hung tợn, được mọi người vây quanh ở giữa, rõ ràng là lãnh tụ trong đó.
Lâm Phong thầm cười. Hắn đã dò hỏi rõ ràng, tên béo này tên Chu Quân, là nô bộc bổn gia của Huyền Cơ Hầu phu nhân Thiệu thị mang đến, tên thật là Thiệu Quân, sau khi theo Thiệu phu nhân vào phủ Huyền Cơ Hầu mới đổi tên thành Chu Quân, ngoại hiệu Chu Béo.
Chu Béo trung thành và tận tâm với Thiệu phu nhân, ngày thường vì lấy lòng Thiệu phu nhân, đã làm khó Chu Dịch không ít.
Tên này nhìn bề ngoài hung tợn, lại có chút thiên phú tu luyện, theo cao thủ cung phụng trong phủ tu luyện, mấy năm trôi qua, cũng đạt tới cảnh giới Luyện Khí tầng tám.
Chu Béo cùng đồng bọn vào tửu lâu, lên lầu hai, ngồi xuống vị trí có phong cảnh đẹp nhất bên cửa sổ.
Nhìn bọn chúng, Lâm Phong nở nụ cười, thân hình ẩn vào đám đông biến mất không thấy.
Không bao lâu, khách nhân trong tửu lâu lưu truyền một chuyện lạ: trong miếu cũ trên núi, một thư sinh áo xanh cử chỉ quỷ dị, có thể phun ra nuốt vào lôi điện.
Tiếng đồn tới tai đám người Chu Quân, mấy người đưa mắt nhìn nhau.
Xuất thân từ Huyền Cơ Hầu phủ, hiểu biết của đám người Chu Quân đối với giới tu hành hơn xa những tửu khách bình thường, lôi đình là năng lượng dữ dằn nhất trong thiên địa, đạo pháp có thể thu nạp lôi điện nguyên khí tu luyện đều là hàng đầu, bọn họ cũng biết chuyện Chu Dịch đọc sách ở miếu cũ trên núi, nghe ý tứ này, người nọ chính là Chu Dịch?
Một gia đinh nghi hoặc nói: "Đừng nói là một số sơn dân chưa từng thấy việc đời, nghe nhầm đồn bậy chứ? Sao Chu Dịch có thể nhận được đạo pháp cường đại như vậy?"
Một người khác nói: "Hầu gia đã từng phán, muốn Chu Dịch trước tiên học tốt kinh nghĩa học vấn, sau đó mới bàn đến chuyện tập võ tu luyện, còn chưa học đi cho tốt đã muốn học chạy? Nếu hắn thật sự lén lút tu luyện, chúng ta sẽ phế bỏ tu vi của hắn, quy củ Hầu gia đã lập, ai dám phá vỡ?"
Chu Béo vẫn luôn không mở miệng, giật giật má, chậm rãi nói: "Chúng ta cùng đi xem, nếu Chu Dịch quả thật lén lút tu luyện, chúng ta sẽ tịch thu đạo pháp của hắn, sau đó giao hắn cho Hầu gia xử trí là được, những việc khác không nên tự tiện làm chủ."