Chương 115: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Biến chất lần thứ nhất

Phiên bản dịch 7151 chữ

Theo cảm nhận, các nguyên tố trong cơ thể Triệu Không Thanh được phản ánh rõ ràng trong đầu của Tô Bạch.

Có tổng cộng bốn mươi lăm nguyên tố, nhưng Khúc Du Dương mới chỉ trồng được thuốc nhập môn của hai mươi sáu nguyên tố với độ chính xác khoảng 0,01%.

Đối với người ngoài, đây là sự phản ánh thực lực của Khúc Du Dương.

Tuy nhiên, đối với Tô Bạch, hắn lại cho rằng đối phương luyện chế rất kém, bởi vì hắn có thể tinh luyện chính xác đến 0,00001%.

Tô Bạch liếc nhìn Triệu Không Thanh rồi bắt đầu điều chỉnh lại thuốc.

Bây giờ, nguyên liệu thuốc trong này của hắn không nhiều, có thể bổ sung đủ, cũng là nguyên tố hỏa A1 và nguyên tố ám E651. Trong đó, nguyên liệu dùng của nguyên tố hỏa A1 là nhện lửa.

Có thể nói loại nguyên liệu nhện lửa này dùng rất tốt, trong này chỉ có một loại nguyên tố hỏa A1, rất thích hợp làm danh sách thuốc linh năng có nguyên tố A1.

Còn một loại được liệu có E651, chỗ của Tô Bạch cũng có.

Loại dược liệu này, tên là hắc hành, là một loại thực vật màu đen lớn lên rất giống cây hành.

Tỉ mỉ phân phối dược liệu tốt, Tô Bạch dựa vào cảm giác linh năng thực vật của bản thân, khống chế linh năng bên trong ở mức độ rất chuẩn xác.

Vừa lúc đó, hắn vừa thi được một năng lực khống chế thân thể.

Đột nhiên hắn phát hiện năng lực khống chế thân thể này có thể đủ sức khống chế bản thân thành máy móc?

Ánh mắt Tô Bạch chuyên chú nhìn vào nguyên liệu nhện đỏ, nhanh chóng hạ dao trong tay xuống.

Tiếp đó, hắn lại cầm dao, lại cắt dược liệu trước đó, một dao cắt.

Còn dược liệu của lúc này đã đạt đến mức nhỏ hơn hạt gạo.

Tuy nhiên, cái này vẫn chưa đủ chuẩn xác.

Tô Bạch trực tiếp đưa một điểm vô thuộc tính vào trên lực khống chế thân thể, lập tức tay của hắn trở nên ổn định hơn.

Triệu Không Thanh ở bên cạnh nhìn động tác nghiêm túc xử lý dược liệu của Tô Bạch, kìm nín thở .

Hắn sợ bản thân hô hấp nặng một chút gây ồn đến Tô Bạch, khiến đối phương gặp sai sót.

Lúc này, trong phòng yên tĩnh như chết.

Chỉ có tiếng nói chuyện bên ngoài cửa sổ vọng lại và âm thanh xe cộ qua đường.

Nhưng những âm thanh này vốn không ảnh hưởng tới Tô Bạch của lúc này.

Sau khí xử lý tốt nhện đỏ, Tô Bạch lại bắt đầu xử lý hắc hành.

Qua hơn nửa tiếng, hắn mới chính thức sắp xếp xong.

Đây là lần thứ nhất Tô Bạch sắp xếp dược liệu đúng nghĩa.

Bởi vì trước đó, khi hắn và lão Miêu ở bên nhau đều không dám dùng toàn bộ năng lực chân chính của bản thân

Đung đưa một chút, Tô Bạch xử lý dao xong, hắn đổi một con dao nhỏ, cắt ngón tay mình một chút, một giọt máu nhỏ xuống bên trong ống nghiệm.

Cùng giọt máu rơi xuống của hắn, đột nhiên thuốc trong ống nghiệm phát ra ánh huỳnh quang đỏ đen.

Nhìn thấy cảnh tượng thần kỳ này, Triệu Không Thanh ngơ ngác một chút hỏi: “Là hai loại thuốc linh năng sao?”

Trước khi hắn trở thành Người linh năng, nhưng Khúc Du Dương dùng mười mấy loại dược liệu.

“Là hai loại này trước, sau làm tiếp loại khác.” Tô Bạch cầm ra một ống tiêm mới, bắt đầu chậm rãi hút thuốc trong ống nghiệm.”

Hắn đang ở nơi nào đó có nhiều dược liệu.

Những thứ kia phải chờ hắn thu thập trong tương lai mới được.

Qua một lúc, hắn làm xong thuốc.

“Ngươi chuẩn bị xong chưa?” Tô Bạch đưa ống tiêm trong tay xả ra chậm rãi trong không khí, nhìn Triệu Không Tinh nói.

Nghe thấy lời của hắn, trong lòng Triệu Không Thanh có chút lo lắng, nếu bổ sung thuốc này gặp vấn đề, rất có khả năng hắn sẽ điên mất.

Nhưng đây lại là con đường mà hắn có thể mạnh lên, hắn không muốn bỏ cuộc.

Hắn cắn răng, duỗi tay ra nói: “Ta chuẩn bị xong rồi.”

Tô Bạch gật đầu rồi lấy cầm lấy ống tiêm đâm vào tĩnh mạch của Triệu Không Thanh, chầm chậm đưa thuốc vào trong.

Cùng với lượng thuốc đi vào, Triệu Không Thanh kêu lên khổ sở.

Những vẫn còn tốt, ý chí của hắn rất mạnh, tuy toàn thân đau đớn, nhưng cả người chỉ run run, không ảnh hưởng việc tiêm thuốc của Tô Bạch.

Qua một lúc, Tô Bạch đưa thuốc xong, lại làm một chút nước muối sinh lý hỗn hợp vào trong kim tiêm còn nước thuốc thừa, tiêm vài lần.

Tranh thủ hoàn tất việc đưa tất cả lượng thuốc còn dư vào trong.

Qua mười phút sau, cuối cùng Tô Bạch hoàn tất việc đưa thuốc linh năng bổ sung vào cơ thể.

“Hù…” Triệu Không Thanh thở hổn hển, giống như vừa trải qua một trận chiến sống chết.

Nghỉ ngơi một lúc, hắn duỗi tay đặt trước mắt mình, hắn cảm thấy năng lực của bản thân mạnh lên rất nhiều.

Với cách nghĩ của hắn, một ngọn lửa màu đỏ đen toát ra từ lòng bàn tay hắn.

Cùng với ngọn lửa màu đỏ đen bay ra, trang phục trên cánh tay của Triệu Không Thanh rực cháy lên.

Triệu Không Thanh thấy thế, lập tức thu lại năng lực của mình, sau đó dập tắt ngọn lửa.

Qua một lúc, hắn nhìn Tô Bạch, sắc mặt hưng phấn nói: “Thuốc này của ngươi thực sự có tác dụng, ta cảm thấy ngọn lửa này mạnh hơn trước.”

Nghe thấy lời của hắn, Tô Bạch lắc đầu, nói: “Vẫn kém một chút!”

Trong lòng hắn vẫn còn có chút không hài lòng, bây giờ, môi trường hắn chế tác thuốc vẫn quá kém.

Loại thuốc này, nhất định phải làm tới mức không còn sót lại mới được, nếu không, thuốc chế tác của hắn nhất định vẫn có sai sót.

Hơn nữa, vẫn còn nhiều dược liệu mà chỗ này của hắn không có.

“Được rồi.” Tô Bạch đập tay, nhìn Triệu Không Thanh nói: “Bây giờ ta đi giết Khúc Du Dương, có lẽ ngươi không thể ngăn cản ta được rồi.”

Triệu Không Thanh trầm mặc một lát nói: “Sao ngươi xác định Khúc Du Dương giết cha mẹ ngươi?”

“Nếu không phải hắn giết cha mẹ ta, sao hắn lại tránh né ta? Hơn nữa, trước đây tên Lý Lân kia cũng quen biết ta, có lẽ ngươi không nghĩ đây là trùng hợp chứ?” Tô Bạch quét mắt nhìn hắn, nói.

“Giờ ngươi có thể đi, sự việc của ta chỉ do ta xử lý. Chỉ là tình báo của ta, ngươi không thể nói với bất kỳ ai, nếu không thuốc của sau này không pha cho ngươi.”

Nói xong, hắn mở cửa, đi ra ngoài.

Ta có thể giúp ngươi.” Đột nhiên Triệu Không Thanh nói.

Tiếp đó, hắn nhẹ nhàng nói: “Bởi vì ta phải khiến ngươi sống lại, ta mới có thể mạnh hơn.”

Nói đến đây, ngữ khí nghẹ nhàng của hắn có chút không tự nhiên.

Thực ra, trong lòng hắn vẫn còn có một nguyên nhân khác, đó là Tô Bạch là người mà em gái hắn thích.

Triệu Không Thanh không muốn Tô Bạch chết ở đây khiến em gái hắn tổn thương.

Nghe thấy lời của Triệu Thanh Không, sắc mặt có chút lạnh lùng của Tô Bạch thả lỏng một chút.

Quan hệ anh em Triệu Không Thanh với hắn không ít, đương nhiên không muốn trở mặt thành thù.

Chỉ có một vài chuyện, hắn nhất định phải nói rõ, nếu không chính là đưa mình vào nơi có bẫy nguy hiểm.

Còn bây giờ, thái độ của Triệu Không Thanh cũng khiến trong lòng hắn thở nhẹ một hơi.

“Cảm ơn ngươi, Triệu đại ca.” Tô Bạch cúi đầu, gật đầu nói.

Sau đó, hắn dẫn Triệu Không Thanh xuống dưới, lái xe đi về phía cửa nam của số 76 cấm địa.

Có sự giúp đỡ của Triệu Không Thanh, tuyệt đối có thể nói là một chuyện tốt.

Rốt cuộc đối phương cũng là một cảnh sát rất xuất sắc.

Lúc này, Tô Bạch và Triệu Không Thanh cũng hòa thuận rất nhiều.

Dẫu sao bọn họ cũng là bạn bè.

Thậm chí trong thâm tâm Triệu Không Thanh, đã coi Tô Bạch là người thân của mình mà đối đãi.

Rốt cuộc, trước đây hắn còn muốn giao phó em gái của mình cho Tô Bạch.

Đây cũng là nguyên nhân sau khi hắn biết Tô Bạch sống lại, vẫn chưa hề trực tiếp nổ súng.

Nếu đổi lại là kẻ khác sống lại, lúc đó hắn đã sớm bắn.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    49

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!