Chương 114: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Thuốc bổ sung linh năng

Phiên bản dịch 8394 chữ

Triệu Không Thanh bò dậy từ dưới đất, hắn mặc quần áo của tài xế kia vào, nhìn về phía Tô Bạch.

“Ngươi muốn làm gì ta?” Sắc mặt hắn hơi phức tạp, lên tiếng.

Tô Bạch nhìn đối phương: “Ngươi biết chuyện ta là người sống lại, ngươi cảm thấy ta sẽ làm gì ngươi?”

Nghe thấy lời hắn nói, Triệu Không Thanh nhíu mày, không trả lời, chỉ nhìn chằm chằm Tô Bạch, nói: “Ngươi muốn giết giáo sư Khúc?”

“Đúng vậy.” Tô Bạch khẽ gật đầu.

“Hắn là người chế thuốc cấp cao của Liên bang, trong Liên bang cũng chỉ có chừng một trăm người chế thuốc thế này, ngươi giết hắn rồi sẽ bị Liên bang truy nã.” Triệu Không Thanh im lặng, sau đó nói ra.

“Ta có lý do không thể không giết hắn.” Tô Bạch thản nhiên nói ra: “Hắn giết chết cha mẹ ta, còn giết chết cả ta.”

Triệu Không Thanh nghe vậy, nhất thời cũng không nói lên lời.

Cha mẹ và trưởng bối của hắn đều bị người sống lại giết chết, tất nhiên không thể nào lên tiếng khuyên nhủ Tô Bạch từ bỏ báo thù.

“Tình huống bây giờ của ngươi thế nào…” Triệu Không Thanh ngừng trong chốc lát, nghi ngờ hỏi.

Theo lý mà nói, bây giờ Tô Bạch là người sống lại, vậy chắc chắn sẽ có tính cách ngang ngược, giết người như ma.

Nhưng mà, rõ ràng lúc này thần trí Tô Bạch rất tỉnh táo.

“Ta có thể áp chế ảnh hưởng của linh năng.” Tô Bạch bình tĩnh nói.

Những gì Triệu Không Thanh biết đã đủ nhiều, hắn không ngại cho Triệu Không Thanh biết nhiều thêm chút.

“Áp chế ảnh hưởng của linh năng?” Triệu Không Thanh ngẩn ngơ trong chốc lát, sau đó lại nghĩ đến cái gì, thở dồn dập hỏi: “Vậy ngươi áp chế ảnh hưởng của linh năng trong cơ thể ta rồi?”

Lúc này hắn đã rõ vì

Đồng thời, Triệu Không Thanh cũng hiểu rõ năng lực này của Tô Bạch có ý nghĩa như thế nào đối với Liên bang.

Có lẽ đối phương cũng có thể khiến cho người sống lại khác lấy lại tỉnh táo.

“Ngươi đừng nghĩ nữa.” Tô Bạch nhìn thấy dáng vẻ của Triệu Không Thanh, sao không hiểu đối phương đang nghĩ gì: “Không thể phổ biến năng lực này.”

Nghe thấy lời hắn nói, Triệu Không Thanh im lặng lại, hắn cởi giày của thi thể tài xế ở bên cạnh ra, nói: “Vậy bây giờ ngươi muốn làm gì ta? Muốn giết ta sao?”

Bây giờ hắn cũng hiểu rõ, mình biết rất nhiều chuyện của Tô Bạch, Tô Bạch sẽ không dễ dàng buông ta cho mình.

“Nói một chút xem vì sao ngươi lại ở chỗ này đi.” Tô Bạch nhìn Triệu Không Thanh, vẻ mặt hơi ác liệt.

Nghe thấy lời hắn, sắc mặt Triệu Không Thanh hơi cứng lại nói: “Một tuần trước ta bị Khúc Du Dương mang đi, sau đó hắn nói có thể cho ta sức mạnh của Người linh năng, để ta báo thù, điều kiện là ta phải trợ giúp hắn làm một số chuyện.”

Tô Bạch gật đầu, điều này cũng không khác những gì hắn nghĩ là mấy.

“Ngươi có thù với người sống lại?” Hắn nhìn về phía Triệu Không Thanh, hỏi.

Lúc trước hắn đã phát hiện, dường như Triệu Không Thanh vô cùng oán hận người sống lại.

“Cha mẹ ta, ông bà ta đều bị người sống lại giết hại.” Triệu Không Thanh khẽ cúi đầu xuống, giọng nói hơi khàn khàn.

Tô Bạch im lặng, vẫn là lần đầu tiên hắn biết chuyện này.

Lúc trước hắn chỉ biết cha mẹ Triệu Minh San đã qua đời, hoàn toàn không biết là tình huống thế này.

“Ta có thể chế tạo thuốc bổ sung linh năng, khiến thực lực của ngươi tiến thêm một bước.” Tô Bạch nhìn Triệu Không Thanh, chậm rãi nói ra.

Ngay vừa rồi, hắn cảm nhận được thực lực của Triệu Không Thanh, trong cấp Nhập Môn, đối phương cũng coi như không tệ.

Nhưng phần lớn thực lực của đối phương là dựa vào thực lực của bản thân mình mà thôi, chứ không phải đến từ thuốc trình tự linh năng.

Từ đó, Tô Bạch cũng rõ ràng trình độ chế thuốc của Khúc Du Dương.

Đại khái đối phương không khác Lão Miêu là mấy.

Trình độ của Lão Miêu, Tô Bạch hoàn toàn không thèm để ý.

Đó cũng không phải là trình độ của Lão Miêu không được, chỉ là trình độ chế thuốc bây giờ của Tô Bạch đã đạt đến cấp độ không tầm thường.

“Ngươi là người chế thuốc?” Đồng tử Triệu Không Thanh giãn to ra, trong lòng khiếp sợ.

Phải biết người chế thuốc cũng không phải là rau cải trắng.

Trong Liên bang, chỉ cần chứng nhận là người chế thuốc thì có thể trở thành sự tồn tại cao xa vời vợi.

Khi một người chế thuốc thường trú ở một tiểu đội Đồ Long Bộ, vậy tiểu đội Đồ Long Bộ đó nhất định phải vô điều kiện bảo vệ người chế thuốc cho đến lúc chết.

Bởi vì một người chế thuốc còn quan trọng hơn một tiểu đội Đồ Long Bộ.

“Ta không cần phải lừa ngươi.” Tô Bạch thản nhiên nói.

“Nhưng ngươi cũng phải biết, ngươi dùng thuốc bổ sung linh năng của ta, con đường thăng cấp trong tương lai của ngươi sẽ nằm trong tay ta, mặc dù sau này ta cũng sẽ không sai khiến người làm chuyện gì, nhưng ngươi tuyệt đối không thể chống lại ta! Không thể làm lộ bất kỳ chuyện gì của ta, nếu không ta nhất định sẽ giết ngươi!”

Mặc dù nói Triệu Không Thanh cũng coi như là bạn của hắn, nhưng bạn cũng chỉ là bạn.

Đối phương đã biết rất nhiều bí mật của mình, nếu như không có kìm hãm tương ứng, vậy hắn chính là đồ ngu.

Nghe thấy lời Tô Bạch, Triệu Không Thanh giật mình chốc lát rồi hỏi: “Ngươi có thể phá giải thuốc của Khúc Du Dương.

Hắn cũng biết, khi thuốc và bản thân dung hợp, vậy tương lai của hắn sẽ nằm trong tay Khúc Du Dương.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao hắn bằng lòng làm việc cho Khúc Du Dương.

Mà bây giờ Tô Bạch lại nói cho hắn biết, đối phương có thể chế thuốc bổ sung cho hắn.

Thuốc bổ sung, lại lấy tên là thuốc bổ sung trình tự, là có thể bổ sung rất nhiều nguyên tố linh lăng không có cho Người linh năng đã dùng thuốc.

Giống như thuốc Linh Năng mà Lão Miêu cho những kẻ săn đầu người kia uống lúc trước, đối phương có rất nhiều linh năng không được tiến hành cường hóa, đây chính là một loại thiếu thốn.

Mà thuốc bổ sung chính là xuất hiện trong tình huống này.

Chỉ là, dưới tình huống này, cũng chỉ có người chế thuốc cao cấp hơn mới có thể làm được.

Mà Khúc Du Dương đã là người chế thuốc cấp cao rồi, cũng coi như đứng hàng đầu trong đông đảo người chế thuốc.

Cũng chính bởi vậy, Triệu Không Thanh căn bản không cách nào tin tưởng bây giờ Tô Bạch, người hắn nhìn lớn lên từ nhỏ đã là người chế thuốc cao cấp hơn Khúc Du Dương.

“Lên xe đi.” Tô Bạch cũng không có ý giải thích, vỗ vỗ xe Lane ZO, nói ra.

Nói thật, chiếc xe của công ty ZO này đúng là không tệ, vừa rồi đâm xe của công ty Vân Gian thành sắt vụn, phần nắp động cơ của chiếc xe này cũng lõm xuống chút, nhưng vẫn có thể chạy.

Sau đó, Tô Bạch lên xe, Triệu Không Thanh cũng ngồi lên.

Sau khi Tô Bạch gửi tin nhắn cho Quản gia thì dứt khoát chuyển hướng, lái xe về phía chợ số 76.

Trên đường đi, trong xe im lặng không ai nói gì.

Một lát sau, Tô Bạch lái xe đến bên cạnh bệnh viện rồi dừng xe lại.

“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Liêm Nhiên, nhận được một điểm thuộc tính cơ bản, đặc tính kháng tinh thần +1.”

“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Tào Hiếu Kỳ, nhận được được một điểm thuộc tính cơ bản, lực khống chế thân thể +1.”

Khi dừng xe, Tô Bạch lại lấy được hai điểm thuộc tính.

Trong bệnh viện này vẫn có rất nhiều người chết, trong khoảng thời gian ngắn đã có hai người chết rồi.

Dừng xe xong, Tô Bạch dẫn Triệu Không Thanh tiến vào tiểu khu, đi lên tầng.

Sau khi lên tầng, hắn lấy kim tiêm ra, nhìn Triệu Không Thanh nói: “Ta muốn lấy máu.”

Nhìn kim tiêm trong tay Tô Bạch, Triệu Không Thanh cũng coi như đã tin chuyện Tô Bạch là người chế thuốc rồi.

Bởi vì chỉ có người chế thuốc mới để kim tiêm dùng một lần trong nhà.

“Được.” Triệu Không Thanh cắn môi, gật đầu giơ tay mình ra.

Chỉ cần khiến hắn thu hoạch được lực lượng, chuyện gì hắn cũng bằng lòng làm.

Hơn nữa, hắn cũng tin nhân phẩm của Tô Bạch.

Nếu như đối phương muốn giết hắn thì đã giết lâu rồi.

Tô Bạch lấy dây cao su ra buộc chặt lên cổ tay Triệu Không Thanh, sau đó dùng kim tiêm chậm rãi lấy máu.

Chỉ chốc lát sau, hắn đã lấy ra mấy chục mililit máu.

Sau khi lấy máu ra, Tô Bạch lấy một nhện đỏ từ trong tủ lạnh ra, sau khi xử lý xong thì dung hợp nhện đỏ và máu tươi.

Sau đó hắn bắt đầu cảm giác các nguyên tố liên quan trong máu của Triệu Không Thanh.

Hắn vừa cảm giác, trong máu, các nguyên tố liên quan đến cơ thể Triệu Không Thanh lập tức truyền vào trong đầu hắn một cách rõ nét.

Nguyên tố hỏa A1 56.27463%, nguyên tố ám E651 20.27411%, nguyên tố viêm A5 1.38753%, nguyên tố S21…

Tô Bạch liếm đôi môi khô khốc, lần đầu tiên chính thức làm thuốc trình tự linh năng, hơn nữa còn là thuốc trình tự bổ sung linh năng, nhịp đập trái tim hắn bắt đầu tăng nhanh rồi.

Lần này hắn dẫn Triệu Không Thanh đến, cũng vì có ý nghĩ kiểm tra thành quả của bản thân.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    45

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!