Chương 127: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Quan tài hoàng kim hoàn thiện

Phiên bản dịch 8090 chữ

Theo sự truyền ra của dao động này, vết thương trên cổ Khúc Du Dương lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, bắt đầu khép lại.

Tiếp đó, một trận tiếng tim đập từ ngực hắn nảy lên.

Ngực hắn cũng vì hô hấp mà bắt đầu phập phồng.

Khúc Du Dương mở mắt ra.

Mà đập vào tầm mắt hắn, lại là người hắn không muốn nhìn thấy.

Khúc Du Dương làm sao cũng không nghĩ tới, mình đã đến chỗ sâu trong cấm địa mà Tô Bạch vẫn có thể tìm tới hắn.

Theo đạo lý, Tô Bạch sống lại cũng chỉ có nửa tháng, sao đối phương lại có thể có năng lực mạnh mẽ đến vậy?

Hơn nữa đây đã không phải là chuyện về năng lực, mà là năng lượng quan hệ rộng rãi!

Thậm chí càng khiến hắn không có nghĩ tới là, Vân Tiểu Đóa và Mẫn Thiết là Người linh năng cấp D, vậy mà lại không ngăn cản hắn.

“Tỉnh rồi?” Tô Bạch nhìn Khúc Du Dương, khóe miệng nhếch lên: “Không phải là không muốn thấy ta đấy chứ?”

“Tô Bạch...” Khúc Du Dương nhìn Tô Bạch, ánh mắt lộ ra vẻ hoảng hốt.

Nhoáng một cái đã mười tám năm trôi qua, đối phương vậy mà đã trưởng thành đến vậy.

Thế nhưng, cũng ngay lúc hắn hoảng hốt, Tô Bạch nắm lấy đầu tóc Khúc Du Dương, đột nhiên đập xuống mặt đất.

“Rầm!”

Một tiếng vang trầm đục truyền ra.

Đầu Khúc Du Dương bị nện lên trên mặt đất tàn nhẫn, một dòng máu tươi từ sau gáy hắn chảy ra ngoài.

“Ngươi xem ta là tới ôn chuyện với ngươi hả?” Trong mắt Tô Bạch tràn đầy vẻ ngang ngược: “Lần này ta là tới là để giết ngươi!”

“Ngươi... Không thể giết ta...” Khúc Du Dương nắm lấy tay Tô Bạch, chật vật nói: “Ta là.. của ngươi.”

Rầm!

Còn chưa đợi hắn kịp mở miệng nói tiếp, Tô Bạch lại lần nữa nắm đầu hắn nện lên trên mặt đất. Bản mặt hắn dữ tợn, trong mắt trải rộng tơ máu, giọng nói khàn khàn mang theo điên cuồng: “Lão súc sinh, ngươi tốt nhất đừng nói ra mấy chữ kia, nếu không ta thật sự sẽ cạo sống ngươi!

Ta mặc kệ quan hệ giữa ngươi và ta là thế nào, cha mẹ ta nhận thức chỉ có Hà Nhã và Lâm Vũ Đông! Cùng thứ không biết hai chữ nhân nghĩa viết thế nào nhà ngươi không có một chút xíu quan hệ nào!!!”

“Ta là Người chế thuốc cao cấp...” Khúc Du Dương bắt lấy Tô Bạch tay, hô lớn: “Ta có thể cho ngươi hưởng thụ tiền tài vô tận, so với thứ bọn họ cho ngươi còn tốt hơn!”

“Chỉ bằng ngươi?” Tô Bạch cười lạnh: “Ngươi biết người bên cạnh ta không?”

Cũng ngay lúc này, Triệu Không Thanh đi ra, nhìn về phía Khúc Du Dương, bình thản nói: “Giáo sư Khúc Du Dương, chúng ta lại gặp mặt.”

Trên người hắn mang theo ngọn lửa màu tím đen, phảng phất như Sứ giả câu hồn trong địa ngục.

Lúc này, trong ánh mắt Triệu Không Thanh nhìn Khúc Du Dương lộ ra vẻ chán ghét.

Chuyện Khúc Du Dương muốn biến mình thành người sống lại đã khiến hắn đã mất đi thiện cảm cuối cùng đối với vị giáo sư này.

Trong khoảnh khắc khi vừa nhìn thấy Triệu Không Thanh, Khúc Du Dương lập tức hiểu ra cái gì, không thể tin tưởng nói: “Thuốc… bổ sung!”

Hắn bỗng nhiên nhìn về phía Tô Bạch, trong lòng nảy ra một ý nghĩ mà chính hắn đều không tin.

Tô Bạch cũng là Người chế thuốc, đồng thời cũng chế ra thuốc bổ sung cho Triệu Không Thanh.

Mà việc này cũng đại biểu cho, trên năng lực chế thuốc, Tô Bạch đã vượt qua hắn rất xa.

“Làm sao có thể? Chẳng lẽ nguyên nhân là vì hắn là có được trái tim hoàng kim?”

Ánh mắt Khúc Du Dương nhìn về phía Tô Bạch dần tham lam lên, ánh mắt nóng rực: “Nghĩ không tới món đồ kia, vậy mà có thể khiến ngươi mạnh như vậy!”

“Món đồ kia? Là thứ trước kia ngươi từ cấm địa số 76 mang ra ngoài?” Đôi mắt Tô Bạch đầy tơ máu nhìn chằm chằm Khúc Du Dương.

“Ngươi biết?” Khúc Du Dương ngơ ra một hồi, lau máu tươi trên mũi, sau đó than thở nói: “Xem ra Hà Nhã đã nói với ngươi rất nhiều chuyện, ta tin nàng nhất định sẽ nói xấu ta.

Là ta tìm được ngươi quá muộn, cho nên mới dẫn đến ngươi hận ta như vậy. Nhưng thật ra là lỗi của bọn họ, dẫn đến chúng ta huyết nhục chia lìa.

Ta hận, hận ta hiện tại mới tìm được ngươi.”

Giọng điệu của hắn vô cùng bi thương, cộng thêm mặt mũi già nua của hắn, khiến người ta không nhịn được sinh lòng đồng tình.

“Rầm!”

Cũng lúc này, Tô Bạch đã lấy ra chùy sừng dê, đột nhiên đập lên miệng Khúc Du Dương một cái.

Lập tức, răng Khúc Du Dương gãy lìa, trong miệng một mảnh đỏ thắm.

“Ta...” Khúc Du Dương còn muốn nói điều gì đó.

“Rầm!” Chùy sừng dê tiếp tục giáng xuống.

“Ưm ưm…”

Nhìn thấy đối phương còn có thể nói chuyện, Tô Bạch lại hung ác đập thêm một cái, đập lõm miệng Khúc Du Dương mới dễ chịu hơn một chút.

Tô Bạch nhìn chăm chăm Khúc Du Dương, mặt không biểu tình, giọng lạnh băng nói: “Mặc dù ta không biết chuyện cụ thể, nhưng tình cảm của cha ta và mẹ ta đối với ta là không thể nghi ngờ. Cho tới bây giờ ta cũng chưa từng hoài nghi tình cảm bọn họ đối với ta.

Bọn họ là thật sự yêu ta. Mà ngươi, lại tính là thứ gì? Cũng dám châm ngòi tình cảm giữa ta và bọn họ? Bây giờ... Để ta đưa ngươi đi chết đi.”

Nói xong, trong lòng Tô Bạch rốt cuộc áp chế không nổi sát ý trong lòng mình, cầm chùy sừng dê trong tay, đập tới trán Khúc Du Dương.

Khúc Du Dương hoảng sợ nhìn chùy sừng dê đến gần, lúc này, trong lòng hắn đã tràn đầy tuyệt vọng.

Hắn căn bản không nghĩ đến, người do chính mình bồi dưỡng ra lại là một con quái vật thế này!!!

Nếu như lại cho hắn một cơ hội, hắn tuyệt đối sẽ lập tức bóp chết đứa trẻ này khi nó vừa ra đời!

Không, không chỉ là hắn!!!

Còn có cha mẹ của hắn!!!

Nhưng thế giới này không có nếu như.

“Rầm!”

Trán Khúc Du Dương bị đập thủng, một dòng máu tươi bắn ra khắp nơi.

Ý thức của hắn, lập tức tiêu tán.

“Cảm giác được gần đây có một người vừa chết, họ tên Khúc Du Dương, nhận được điểm thuộc tính đặc biệt, đôi tay khéo léo +1.”

Mà cũng trong nháy mắt khi Khúc Du Dương vừa chết, một luồng khí tức quỷ dị nhanh chóng bay về phía Tô Bạch.

Tô Bạch cảm giác được khí tức kia, chỉ cảm thấy... vô cùng thân thiết.

Nhưng hắn vẫn cảm thấy, thứ này đừng nên tiếp xúc thì tốt.

Bởi vì, thứ này rất có thể là một loại chuyển sinh nào đó.

Nhưng khí tức kia quá nhanh, trong nháy mắt đã vào đến trong cơ thể Tô Bạch.

Lúc này, Tô Bạch đột nhiên cảm thấy trước đây chính mình có thứ gì đó bị mất, mà bây giờ thứ này lại quay trở về.

Đó là... quan tài hoàng kim!

Tô Bạch nhìn lên trên tay phải mình, cảm giác mặt trên của quan tài hoàng kim nhiều thêm một tầng đế văn.

Tầng đế văn này, có chút khác biệt với đường vân màu đen và màu đỏ, là trực tiếp sinh trưởng trên quan tài hoàng kim.

Trên tầng đế văn này, giống như có từng bóng người đang gào thét, cực kỳ doạ người.

Lúc này, Tô Bạch dường như có một loại cảm giác.

Quan tài hoàng kim... đã được hoàn thiện!

Tiếp đó, Tô Bạch nhắm mắt lại, cảm nhận ký ức của Khúc Du Dương.

Theo từng màn ký ức xuất hiện trong đầu hắn, hắn đã biết được rất nhiều chuyện.

Hắn mở mắt, nhìn về phía xung quanh.

Di tích này cũng không phải di tích của con người, rất có thể là có liên quan đến việc linh năng xuất hiện.

Đây cũng là một di tích duy nhất xuất hiện trên thế giới này.

Mà thời gian phát hiện, chính là mười tám năm trước.

Tô Bạch cũng không nghĩ tới, người sống lại như hắn, cũng không phải là vì vận khí, mà là lựa chọn chắc chắn.

Mười tám năm trước, khi hắn vừa ra đời, Khúc Du Dương đã đem một phần linh năng trong trái tim hoàng tim cấy lên trên người hắn.

Hắn, cũng đã thành người sống lại trời sinh.

Chỉ cần hắn vừa chết, hắn liền có thể trở thành người sống lại.

Không cần lệ khí gì đó.

Mà cái này, chính là nghiên cứu của Khúc Du Dương, hắn muốn làm chính mình trở thành người sống lại.

Về phần Khúc Du Dương vì sao lại có chấp niệm với việc trở thành người sống lại, Tô Bạch cũng ở trong trí nhớ của hắn tìm được đáp án.

Hắn muốn... Trường sinh bất lão!

Chỉ là, Khúc Du Dương không nghĩ tới, sau khi chính mình trở thành người sống lại, thực lực lại nhỏ yếu như vậy.

Năng lực bên trong trái tim hoàng kim này, căn bản không đủ để hắn đối kháng với Tô Bạch.

Thậm chí, hắn còn không bằng cả người bình thường.

“Cảm giác được nguyện vọng của Khúc Du Dương, hắn muốn trở thành Người chế thuốc ưu tú nhất trên thế giới. Nếu như hoàn thành nguyện vọng của Khúc Du Dương, linh năng của hắn sẽ bị hấp thu, hình thành mảnh báu quan tài, đồng thời ngươi sẽ nhận được kỹ năng: Sát khí chấn động.”

“Nguyện vọng đã hoàn thành.”

Tô Bạch: “…”

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    22

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!