Chương 130: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Con mèo báo tử

Phiên bản dịch 7409 chữ

“Được rồi, đã đến lúc ta phải về Đồ Long Bộ báo cáo.” Sau khi đặt mọi thứ xuống, Triệu Không Thanh nói với Tô Bạch.

“Chờ một chút.” Tô Bạch ngăn lại Triệu Không Thanh, sau đó hỏi: “Số tài khoản ngân hàng của ngươi là gì?

Triệu Không Thanh giật mình nói: “Sao vậy?”

“Ta chuyển một ít tiền cho ngươi để cuộc sống của ngươi và Triệu Minh San có thể tốt hơn một chút.” Tô Bạch nói.

Nghe được lời của hắn, Triệu Không Thanh lắc đầu: “Quên đi, ta không thể lấy không không tiền của ngươi, ngươi đã giúp ta quá đủ rồi.

Nếu không phải Tô Bạch giúp đỡ, năng lực của hắn nhất định sẽ không mạnh như bây giờ.

“Cũng không nhiều lắm.” Tô Bạch lắc đầu nói: “Chuyển cho ngươi hai triệu vậy, so với việc ngươi đã làm, hai triệu này tuyệt đối không nhiều. Chính là bây giờ ta cũng không dư dả lắm, nếu không sẽ chuyển nhiều hơn nữa cho ngươi.”

Nói xong, hắn chỉ vào tám giỏ dược liệu nói với Triệu Không Thanh.

Nếu không phải Triệu Không Thanh, hắn muốn lấy ra đống dược liệu này cũng đủ ngột ngạt.

Mà dược liệu ở đây có giá đến mấy tỷ.

Nghe những gì hắn nói, Triệu Không Thanh im lặng.

“64537......”

Tô Bạch gật đầu, sau đó nói: “Ngân hàng trực tuyến có hạn mức, ta chuyển trước cho ngươi 1 triệu, 1 triệu còn lại ngày mai sẽ chuyển cho ngươi.”

“Được.” Triệu Không Thanh gật đầu, sau đó bước ra ngoài.

Sau khi bước ra khỏi cửa, ánh mắt có chút mê man, khoảng thời gian này đi theo Tô Bạch, hắn cảm thấy giá trị quan của bản thân bị thử thách.

Khi nào thì ... hai triệu là một số tiền nhỏ?

Cánh cửa đóng lại, Tô Bạch bắt đầu xử lý dược liệu trên mặt đất.

Làm đến khi trời tối, Tô Bạch cuối cùng đã xử lý xong dược liệu.

Sau khi chế biến xong dược liệu, hắn tìm một gian phòng để cất đi.

Những linh năng dược liệu này khác với những dược liệu bình thường, rất khó hư.

Sau đó, Tô Bạch đi tắm để bản thân cảm thấy thoải mái hơn một chút.

Sau khi tắm xong, hắn ngồi trên sô pha nhìn tay trái của mình.

Cái quan tài vàng trên tay trái của hắn giờ đây được bao quanh bởi những đường vân đỏ và đường vân đen.

Sau khi Tô Bạch giết Khúc Du Dương, bảo quan màu đỏ và bảo quan màu đen đã được thu thập.

Chỉ là lúc đó Triệu Không Thanh đang ở bên cạnh hắn nên hắn cũng không cử động nhiều.

Mặc dù nói rằng hắn rất tin tưởng Triệu Không Thanh, nhưng có một số chuyện tốt hơn hết là không nên để đối phương biết.

Tô Bạch nhìn quan tài vàng trong tay mà sững sờ mê man.

Hắn cũng không ngờ rằng giết Khúc Du Dương lại thu hoạch lớn đến vậy.

Quan tài vàng hiện tại dường như đã được nâng cấp, khi có một người chết, hắn có thể nhận được hai điểm thuộc tính, gấp đôi so với trước đây.

Hơn nữa, hắn còn thu được bảo quan màu đỏ.

Tô Bạch hít một hơi thật sâu nhìn hai đường vân đỏ và đen.

Hắn lờ mờ cảm thấy hai thứ này rất có thể cũng đã thay đổi.

Nghĩ đến đây, Tô Bạch đặt đầu ngón tay lên đường vân đen trước.

Ngay lập tức, những đường vân đen như sông lại và di chuyển về phía đầu ngón tay hắn.

“Quan báu cấp thấp đã được thu thập xong, nhận được một số điểm vô thuộc tính đặc biệt, điểm thuộc tính này có thể được chuyển thành bất kỳ điểm thuộc tính và vật phẩm kỹ năng nào mà bạn đang có. Xác suất đạt được điểm thuộc tính này lần sau là 0%.”

Cảm nhận được thông tin, hơi thở của Tô Bạch trở nên gấp gáp.

Điểm thuộc tính này vậy mà lại là điểm vô thuộc tính đặc biệt.

Thứ này không phải là điểm vô thuộc tính bình thường trước đây, điểm thuộc tính này có thể cộng vào bất kỳ điểm thuộc tính và kỹ năng nào!

Điều này tương đương với việc hắn giết một người sống lại và còn hoàn thành nhiệm vụ của người sống lại.

Nhưng ngay sau đó, Tô Bạch đã bình tĩnh lại.

Hắn cảm nhận được dòng cuối cùng của tin nhắn đó.

“Xác suất đạt được điểm thuộc tính này lần sau là 0%.”

Nhận được thông tin này, Tô Bạch im lặng.

Thông tin này cho thấy lần sau hắn thu thập quan báu mà đen chỉ nhận được điểm thuộc tính bình thường.

Nhưng cùng lúc đó, Tô Bạch nhạy bén phát hiện được một điều.

Lần sau là 0%, còn lần sau nữa thì sao? Hay lần sau sau nữa thì sao?

Xác suất này sẽ tăng lên khi anh ta tiếp tục nhận được các điểm vô thuộc tính thông thường?

Tô Bạch nhẹ nhàng thở ra một hơi, không nghĩ ngợi nữa.

Bây giờ nghĩ cũng vô ích, vẫn cần phải thao tác thực tế mới có ích.

Sau đó, hắn nhìn vào những đường vân màu đỏ, tim hắn đập hơi nhanh hơn.

Ngay cả quan báu màu đen cũng xuất hiện điểm vô thuộc tính đặc biệt, vậy còn quan báu màu đỏ này thì sao? Sẽ lại cho hắn những gì?

Nghĩ đến đây, ngón tay Tô Bạch bắt đầu chạm vào những đường vân màu đỏ.

Theo sự va chạm của hắn, những đường vân màu đỏ ngay lập tức uốn éo.

“Meo meo!” Trong đầu Tô Bạch đột nhiên xuất hiện một tiếng meo meo non nớt của mèo.

Sau đó, một thông tin truyền đến trong đầu hắn.

“Quan báu cấp cao đã được thu thập xong, thu được thú cưng - mèo báo cái chết, con mèo này có thể cảm nhận được hơi thở của người sắp chết và nhận được điểm thuộc tính cho chủ nhân.”

Tô Bạch giật mình khi biết được thông tin này, hắn nhìn hạt châu màu đỏ trên tay, chần chừ một lúc rồi bóp nát.

Sau đó, một con mèo con màu đen không lớn hơn một bàn tay xuất hiện trong lòng bàn tay anh.

"Meo meo ~" Con mèo sữa nhỏ ngồi ở trong lòng bàn tay Tô Bạch, một đôi mắt màu vàng ngây ngốc nhìn Tô Bạch.

“Là thú cưng ...” Tô Bạch nhìn con mèo trong lòng bàn tay, sửng sốt.

Hắn nghĩ như thế nào cũng chẳng nghĩ ra được còn có thú cưng xuất hiện từ cái quan tài vàng.

Phải biết rằng trong quan tài vàng cũng xuất hiện điểm thuộc tính cơ bản, điểm thuộc tính đặc biệt, kỹ năng, vật phẩm.

Đúng thật là chưa xuất hiện qua một con thú cưng nào.

Tuy rằng trước đó Tô Bạch nhìn những đường vân màu đỏ trên đó liền cảm thấy giống như một con mèo, nhưng hắn thật sự không ngờ rằng thật sự có một con mèo từ trong đó chui ra.

Chính vào khoảnh khắc khi hắn có chút choáng váng, đột nhiên cảm thấy ngón tay có chút ươn ướt, có thứ gì đó mềm mại trên đó chạm vào.

Tô Bạch nhìn kỹ liền dại ra, con mèo đen nhỏ cỡ một bàn tay trước mặt đang mút ngón tay cái của hắn.

Thấy vậy, hắn cũng có chút không bình tĩnh, đây là lần đầu tiên gặp phải tình huống như vậy.

Sau đó, hắn đã tìm kiếm trên điện thoại di động để xem làm sao nuôi một con mèo như vậy.

Kết quả là câu trả lời trên điện thoại di động đều là nên cho mèo con ăn sữa bột dê.

Tô Bạch lúc này cũng có chút gặp khó, mặc dù chợ Số 76 là một thành phố tương đối lớn nhưng chủ yếu phục vụ những người hái thuốc. Như một cửa hàng thú cưng, hắn thực sự chưa từng thấy qua.

Hoặc nói không chừng còn chẳng có.

“Meo meo” Lúc này chân của con mèo sữa đen nhỏ cử động, nó trực tiếp nhảy khỏi tay hắn, bắt đầu đi lại trong phòng.

Giống như tuần tra lãnh thổ vậy.

Thấy vậy, Tô Bạch cũng không đuổi theo.

Thay vào đó, hắn bắt đầu nhớ lại những tin nhắn trước đó.

Tin nhắn nói rằng con mèo là một con mèo báo tử có thể cảm nhận được hơi thở sắp chết của người chết.

Đồng thời, con mèo này còn có thể giúp hắn tăng điểm thuộc tính.

Tô Bạch nhìn bóng lưng con mèo đen nhỏ, chỉ cảm thấy nó đâu phải là thú cưng, rõ ràng là ông thần tài.

Trước đây hắn mãi lo lắng về điều này.

Rât nhiều lần hắn đều muốn ở gần bệnh viện đợi, nhưng hắn luôn có việc phải làm.

Mà bây giờ, có con mèo này, sau này sẽ không có những rắc rối như vậy nữa.

Tô Bạch đi tới gần con mèo sữa đen nhỏ, bắt lấy con mèo sữa nhỏ, nhìn con mèo sữa nhỏ mà cảm thấy rất yêu thích.

“Sau này, ngươi gọi là Tiểu Hắc?”

Lúc này, con mèo đen nhỏ dường như cảm thấy có chút khó chịu, hoặc là có chút bất mãn đối với cái tên trong tương lai, kêu to một tiếng.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    38

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!