Chương 131: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Mặt thú thăng cấp

Phiên bản dịch 6862 chữ

“Ồ? Ngươi không thích?” Tô Bạch nhìn con mèo sữa nhỏ, không nhịn được cười, “Vậy ngươi muốn gọi là gì?”

Nói đến đây, hắn dừng lại, vỗ nhẹ lên đầu con mèo sữa nhỏ, nói: “Mèo báo tử, mèo báo tử, gọi là Tiểu Hắc đúng thật là không hay, không thì gọi là Tiểu Tội, được không? Ý nghĩa là ngươi thu nhặt tội lỗi của những người chết để họ yên tâm lên thiên đường.”

Nói đến đây, Tô Bạch không khỏi bật cười.

“Meo meo ~” Con mèo sữa nhỏ không biết tại sao kêu lên một tiếng sữa, sau đó bò đến ngón tay cái của Tô Bạch, mút lấy ngón tay cái.

Tô Bạch vẻ mặt mềm mại vuốt ve con mèo con.

Khoảng thời gian này, hắn đã giết rất nhiều người, trong lòng cũng bất giác mang theo vài phần sát khí.

Lúc này vuốt ve mèo con, sát khí trong lòng cũng tiêu tan không ít, tâm tình cũng tốt lên.

Sau đó, Tô Bạch nghĩ nghĩ, tìm một hộp carton giấy từ bên cạnh làm một ổ mèo đơn giản.

Sau đó đặt một số khăn khô vào ổ mèo làm chăn bông, bỏ Tiểu Tội vào đó.

Sau khi làm xong, Tô Bạch mở định vị điện thoại di động nhìn xung quanh, phát hiện thực sự có một cửa hàng thú cưng.

Sau đó, hắn bắt taxi và đi đến chợ đó.

Sau khi lên xe, Tô Bạch mới nhớ ra hình như hắn có một chiếc xe, chiếc xe đó đã bị hắn ném tới cổng nam khu cấm địa.

Cũng không trách hắn được, ai bảo chiếc xe đó mua bằng không đồng kia chứ.

Chẳng tốn đồng nào nên tự nhiên không quan tâm lắm.

“Quên đi, có thời gian thì đi lấy.” Tô Bạch nghĩ nghĩ rồi nói.

Chiếc xe này thực sự có một chút rắc rối, trước hết, chiếc xe này là một chiếc xe đen, không thể chịu được kiểm tra.

Hơn nữa, trước đây khi hắn giết người cũng đã lái chiếc xe này.

Sau này nếu như lái chiếc xe đó, rất có thể sẽ gặp phải rắc rối cũng không biết chừng.

“Cảm nhận có một người gần đây vừa chết, tên là Bách Lí Huyền, nhận được một số điểm thuộc tính cơ bản, đặc tính kháng tinh thần +2.

Lúc này Tô Bạch cảm nhận được có một tin nhắn truyền đến.

Hắn hơi giật mình, cảm nhận xung quanh bằng cảm nhận dã thú của mình, và nhận ra rằng không có ai chết.

Lúc này Tô Bạch mới hiểu là ở bệnh viện có người chết, hắn nhờ Tiểu Tội mới nhận được điểm thuộc tính.

Xem ra thông tin trước đó không sai.

Tô Bạch kìm lòng không nổi nở nụ cười.

Con mèo báo tử này tuy nói không thể tăng thêm lực chiến đấu cho hắn nhưng so với những thứ khác còn quý giá hơn rất nhiều.

Suy cho cùng, quả trứng vàng không có giá trị bằng những con gà đẻ trứng vàng.

Sau đó Tô Bạch duỗi tay trái ra, nhìn chấm đỏ trong vắt trên quan tài vàng, trầm tư.

Chấm đỏ này đương nhiên là điểm vô thuộc tính đặc biệt.

Và điểm vô thuộc tính đặc biệt này có thể được cộng vào kỹ năng, thuộc tính đặc biệt, điểm thuộc tính cơ bản và vật phẩm.

So với điểm vô thuộc tính trước đây, không biết quý giá hơn bao nhiêu.

Đương nhiên điểm thuộc tính này không thể đặt vào điểm thuộc tính đặc biệt và điểm thuộc tính cơ bản.

Như vậy thì thật lãng phí.

Loại việc mà điểm vô thuộc tính bình thường có thể làm thì hoàn toàn không cần sử dụng điểm thuộc tính đặc biệt.

Sau đó, Tô Bạch xem xét năng lực của mình, bây giờ những năng lực hắn có gồm: sát khí chấn động, cảm nhận linh năng thực vật và dự đoán dòng cấp thấp.

Đạo cụ có, Ma Thiết, Mặt Thú.

Bây giờ điểm vô thuộc tính đặc biệt này, lợi ích lớn nhất là thêm điểm vô thuộc tính đặc biệt vào những năng lực hoặc vật phẩm này.

Tô Bạch suy nghĩ một chút, trước tiên loại trù sát khí chấn động, cảm nhận linh năng thực vật, và ma thiết.

Sát khí chấn động là di nguyện Khúc Du Dương đưa ra trước khi chết.

Hắn cũng thử nghiệm qua một hồi, nó là thủ đoạn bức ép, có thể gây áp lực tâm lý cho kẻ địch.

Chỉ là hắn chưa sử dụng khả năng này trong thực chiến, và hắn không biết khả năng này có ích đến đâu.

Loại trừ trước đã.

Và cảm nhận linh năng thực vật và ma thiết, Tô Bạch cảm thấy đã đủ dùng, trong khoảng thời gian ngắn không muốn nâng cấp lên.

Vì vậy trực tiếp loại trừ.

Còn lại, chỉ có mặt thú, và dự đoán dòng cấp thấp.

Tô Bạch sờ sờ má, trong lòng nhất thời không thể lựa chọn.

Nếu chọn mặt thú, có thể cải thiện năng lực chiến đấu của hắn.

Và dự đoán dòng cấp thấp cũng vậy.

Năng lực dự đoán dòng cấp thấp có khả năng đánh bất ngờ trong chiến đấu.

Lúc đầu hắn sở dĩ có thể giết người vô hình đó là do năng lực dự đoán dòng cấp thấp của hắn.

Sau một lúc im lặng, Tô Bạch dùng ngón tay gõ vào chấm đỏ trong vắt trên quan tài vàng.

Sau đó, hắn cảm thấy một hơi thở phả vào mặt mình.

Tô Bạch sờ sờ mặt của mình và cảm nhận được thông tin trên mặt thú.

Mặt thú: Một loại mặt nạ hung tợn, sau khi người dùng đeo nó sẽ có thú tính, có thể tăng 75% điểm thuộc tính sức mạnh, 75% điểm thuộc tính nhanh nhẹn và 10% tính kháng của tất cả các thuộc tính.

Cảm nhận được thông tin phía trên, Tô Bạch tim đập nhanh hơn một chút.

Sau khi mặt thú này được tăng lên một chút, có thể tăng 25% thuộc tính sức mạnh và nhanh nhẹn, đồng thời có thêm tính kháng tất cả thuộc tính.

Mặt thú này đã trở thành một công cụ tấn công và phòng thủ.

Đây chắc chắn là một thu hoạch rất lớn.

Tô Bạch lúc này mới chú ý tới ánh mắt tài xế bên cạnh có chút kỳ quái, liền biết hành vi của mình đã thu hút sự chú ý của đối phương.

“Đây sợ là xem ta như một kẻ điên, đúng không?” Tô Bạch hơi xấu hổ, sau đó cũng không làm động tác gì nữa.

Không lâu sau xe taxi đến gần cửa hàng thú cưng, Tô Bạch xuống xe.

Khi hắn xuống xe, chiếc taxi nhanh chóng rời đi, còn nhanh hơn lúc đến 3 phần.

Tô Bạch khóe miệng khẽ giật giật, sau đó lắc đầu đi vào cửa hàng thú cưng.

“Bà chủ, ta nuôi một con mèo, ngươi có biết cần mua gì những gì không?” Hắn bước vào cửa hàng thú cưng và hỏi người phụ nữ trung niên bên trong.

Nghe thấy lời hắn, người phụ nữ trung niên lập tức đứng dậy, cười nói: “Nuôi mèo con phải chuẩn bị rất nhiều thứ. Con mèo của ngươi lớn như thế nào rồi?

“Chắc là… vài tuần.” Tô Bạch dừng lại và nói.

Hắn cũng không chắc chắn về điều này, Tiểu Tội tuy mới sinh nhưng đã có thể chạy và nhảy.

“Vậy thì ngươi có thể chuẩn bị một ít sữa dê bột, hộp cát cho mèo, hộp mèo, chậu nước, bát cơm, v.v., cũng như một số thức ăn cho mèo con cũng cần chuẩn bị một ít.” Người phụ nữ trung niên gật gật đầu cười giới thiệu đồ của cửa hàng: “Ngươi nhìn xem, đồ ở đây, sữa dê bột là của ba con hươu...”

Người phụ nữ trung niên đang giới thiệu những thứ trong cửa hàng, Tô Bạch lai bị thu hút bởi bầy mèo trong cửa hàng, những con mèo này nhìn qua hơi bẩn, giống như mèo hoang.

“Bà chủ, sao lại có nhiều mèo hoang ở đây?” Hắn cau mày hỏi người phụ nữ trung niên.

Nghe hắn hỏi, người phụ nữ trung tuổi cũng muốn buôn chuyện, cười nói: “Đây là những con mèo được một người yêu mèo cứu, để ở chỗ ta. Nói mới nhớ, người yêu mèo này rất thích mèo, hắn bỏ tiền để xử lý gỡ bom ra cho những con mèo này.

Hắn còn trả tiền cho những con mèo được nuôi dưỡng ở đây một thời gian. Nhỏ nhỏ lẻ lẻ, cộng lại có đến bảy tám nghìn rồi.”

“Vậy thì người này rất thích mèo.” Tô Bạch gật đầu, rồi thờ ơ liếc nhìn một con mèo hoa không có gì nổi bật trong đám mèo.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    34

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!