Chương 135: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Quản gia khắc phục hậu quả

Phiên bản dịch 6590 chữ

Ngày hôm sau, Tô Bạch thức dậy, hắn nhìn cánh tay của mình, lúc này đường vân màu đen đã bò gần hơn nửa tay.

Đêm qua lại thêm chục người chết tại bệnh viện chợ số 76.

Hắn đã tăng hơn 20 điểm thuộc tính, hầu hết được cộng vào các tính kháng, cũng cộng 4 điểm sức mạnh và 4 điểm nhanh nhẹn.

Bây giờ sức mạnh của hắn đã đạt 19 điểm và sự nhanh nhẹn của anh ấy đã đạt 15 điểm.

Sau khi thức dậy, Tô Bạch tắm rửa một chút rồi bắt đầu dọn phân cho Tiểu Tội.

Chú mèo con này ăn rất tốt, nhưng không có nghĩa là nó không ị.

Mà ngược lại mùi còn khá nồng.

Khi Tô Bạch dọn phân, hắn luôn đeo mặt nạ để dọn, nếu không, đầu sẽ có chút choáng váng.

Phân mèo được xả xuống theo âm thanh của bồn cầu xả.

“Meo meo” Một tiếng mèo kêu meo meo truyền đến, Tiểu Tội đi tới toilet, nghiêng đầu nhìn Tô Bạch trong mắt lộ ra vẻ nghi hoặc.

Tô Bạch nhìn quả cầu đen nhỏ này, sờ sờ đầu nó, nói: “Sau này ngươi phải học tự mình dọn phân, biết chưa?”

“Meo meo?” Tiểu Tội nghiêng đầu.

Nhìn thấy bộ dạng đáng yêu của nó, Tô Bạch cười nói: “Quên đi, về sau để Thu Diệp dọn phân của ngươi.”

Nói đến đây, hắn thực sự có chút nhớ Thu Diệp, cũng không biết cậu thanh niên bướng bỉnh này sống thế nào rồi.

Sau đó, Tô Bạch cho Tiểu Tội ăn một phần ba cây Nhện đỏ nữa, cho Tiểu Tội ăn đến khi nó mê man muốn ngủ rồi hắn đặt Tiểu Tội vào ổ mèo và bước ra cửa.

Đầu tiên hắn gọi bữa sáng tại một cửa hàng ăn sáng gần đó.

Chín giờ sáng, Tô Bạch nhìn điện thoại, mở nhóm chat.

Tối qua sau khi hắn đi ngủ, nhóm chat tiếp tục trò chuyện mãi đến năm giờ sáng mới giải tán.

Tô Bạch khó khăn lật lịch sử trò chuyện lên trên cùng, rồi đọc từng cái một.

Người trong nhóm này đều không phải là người bình thường, những tin tức nói ra đều rất quan trọng.

Đọc như vậy, Tô Bạch dần hiểu biết sơ về những người trong nhóm.

Sau đó, khuôn mặt của hắn trở nên nghiêm túc hơn.

Khi hắn không trò chuyện, Ảnh 2 Học giả tiết lộ một số thông tin.

Trong đó có rất nhiều là về một số chủng loài trong khu cấm địa.

Tô Bạch nhìn thấy rất nhiều quái vật bên trong.

Có con lợn mọc vài cái đuôi, con vật đầu sói và thân hổ không rõ là con gì, và còn có một số con vật trông rất kỳ lạ.

Theo số liệu phân tích, những loài này không thuộc giống loài của thế giới này, mà là giống loài của thế giới khác.

Trong cơ thể của những loài này, nồng độ năng lượng linh năng trong cơ thể cao hơn ít nhất 7 lần so với những loài ở khu cấm địa.

Theo như tư liệu của Học giả, những con vật này đều có sức mạnh rất lớn.

Hắn đưa ra một giả thuyết táo bạo rằng những loài ngoại lai này có khả năng liên quan mật thiết đến sự xuất hiện của linh năng và khu cấm địa.

Thậm chí, năng lượng linh năng của thế giới này có khả năng là do khi không gian của thế giới khác bị biến dạng và rò rỉ ra.

Tất nhiên, những điều này ở thời điểm hiện tại chỉ là suy đoán.

Cụ thể, cần phải có một số bằng chứng mới được.

Giờ đây, Viện Khoa học Liên bang và Viện Khoa học Ngoại Liên bang đang đánh hạ dữ liệu gen của những loài này.

Nhìn một hồi, Tô Bạch nhíu mày thật chặt, hắn không hiểu làm sao để đánh hạ dữ liệu gen của giống loài, nhưng hắn lại có thêm một số thông tin quý giá.

Dựa trên sự tiếp xúc của hắn với người khổng lồ, từ việc đối phương bị quan tài vàng hấp thụ và còn có tên của chính mình, hắn liền cảm thấy có gì đó không ổn.

Người khổng lồ này chắc chắn không phải là loài của thế giới này.

Cũng có nghĩa là có một thế giới khác.

Lúc này Tô Bạch cảm thấy phỏng đoán của Học giả có lẽ là đúng.

Rồi hắn lại lắc đầu.

Vấn đề này không liên quan lớn gì đến hắn cho lắm.

Trời sụp rồi cũng còn có những người cao đỡ lấy.

Sau đó Tô Bạch nhìn lịch sử trò chuyện một lần nữa, phát hiện không có thông tin gì quan trọng, liền yên tâm ăn cơm.

Ăn xong hắn còn phải đi xem nhà.

Hắn sẽ xây dựng phòng thí nghiệm của riêng mình ở đây.

Bây giờ, năng lực kiểm định dược liệu linh năng của hắn vượt qua trình độ kĩ thuật của thế giới này, điều hắn thiếu bây giờ chính là biến năng lực kiểm định thành năng lực thực thi.

Khi hắn có thể kiểm soát chính xác thị trường, hắn sẽ có thể tạo ra chiến binh linh năng mạnh nhất trên thế giới này.

Đầu tiên Tô Bạch xem thị trường kỳ hạn, trước tiên làm thủ tục rút 100 triệu.

Sau đó hắn lại đặt một đơn hàng khác và kiếm lại 100 triệu này.

Và vào lúc này, một cuộc điện thoại gọi đến.

Tô Bạch liếc nhìn cái tên hiển thị trên điện thoại, sau đó kết nối cuộc gọi.

“ A lô, quản gia.”

“Ta vừa mới kiểm tra số tiền trong tài khoản kì hạn của ngươi, số tiền này đã thu hút sự chú ý của một số người.” Quản gia nói.

Nghe vậy, Tô Bạch hơi dừng lại, cầm đũa gắp cơm, sau đó hỏi: “Vậy ta phải làm sao?”

Hắn không ngạc nhiên khi quản gia tra ra tài khoản của mình, đối phương có thể biết được Khúc Du Dương có bao nhiêu người vào và đem theo những đồ đạc gì đều tra được.

Bây giờ biết thông tin tài khoản của hắn cũng không có gì lạ cả.

Nhưng mà Tô Bạch đối với chuyện này đã buông lỏng rất nhiều rồi.

Quản gia là một người có thể thuyên chuyển cả bảo vệ khu cấm địa, năng lực trong đó nhất định không phải người bình thường có thể tưởng tượng được.

Vài trăm triệu, thậm chí hàng chục tỷ có ​​thể chẳng là gì đối với đối phương cả.

Thậm chí, đây chỉ được xem là một chuỗi số.

Hắn thể hiện ra một số năng lực cũng không có vấn đề gì.

“Ta có thể gia tăng bảo mật tài khoản của ngươi, sau này thông tin tài khoản của ngươi sẽ chỉ có số ít người biết. Ta sẽ giúp ngươi xử lý ổn thỏa luồng thông tin của ngươi trên các nền tảng lớn sau này”, quản gia nói.

Nghe được lời nói của hắn, Tô Bạch hơi giật mình, không ngờ quản gia tìm hắn lần này là để giúp hắn giải quyết những hậu họa này.

Nghĩ đến đây, hắn suy nghĩ một hồi hỏi: “Ta cần phải trả cái gì?”

“500 điểm đóng góp mỗi năm.” Quản gia trả lời.

Nghe đối phương báo giá, mặt Tô Bạch khẽ co rút, 500 điểm đóng góp này tương đương 100 triệu.

100 triệu mỗi năm, quản gia đúng là ăn không nhả xương.

Tuy nhiên, Tô Bạch vẫn đồng ý: “Được, nhưng tiền thì ta rút ra rồi sẽ đưa ngươi”.

“Được.” Quản gia đáp.

Sau đó, quản gia cúp điện thoại.

Tô Bạch nhìn điện thoại, khẽ lắc đầu rồi lại thao tác trên phần mềm kì hạn, rút ​​thêm 100 triệu.

Lần này, việc rút tiền diễn ra vô cùng suôn sẻ.

Sau khi rút tiền, hắn lại thao tác trên đó một lần nữa, đặt một lệnh có điều kiện.

Với lệnh điều kiện này, hắn ước tính có thể kiếm được khoảng 200 triệu.

Sau khi tiêu tiền, Tô Bạch phải kiếm lại.

Đây là một thói quen tốt của một đứa trẻ xuất thân từ một gia đình nghèo như hắn.

Sau đó, Tô Bạch trả cho ông chủ năm đồng, rồi bước ra khỏi cửa hàng ăn sáng.

Lúc này, hắn chợt thấy đằng xa có những chiếc xe tải quân sự tiến vào chợ số 76, trên người chở đầy đạn thật.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    51

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!