Chương 145: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Ma Thiết quỷ dị!

Phiên bản dịch 8061 chữ

“Ầm ầm...”

Tiếng sấm vang lên, mưa càng rơi càng nặng hạt.

Tô Bạch tìm một nơi để tránh mưa, hắn nhìn trên người mình một chút.

Mặc dù hắn đã chú ý rồi, nhưng mà lúc giết người, vẫn không tránh được bị bắn dính một vài giọt máu, cũng may là trên người hắn mặc quần áo màu đen, người khác căn bản không thấy rõ.

Sau đó, hắn lau vệt máu trên mặt mình bằng nước mưa, sau khi xác nhận trên da không có máu, thì yên tâm.

Nhắc đến đây, người sống lại này cũng không khó đối phó, nói cho cùng đối phương chỉ là một người sống lại cấp Trùng mới sống lại không được bao lâu mà thôi.

Trước kia khi hắn đang đi đến cấm địa số 76 thì có thể giết người sống lại cấp Xà rồi, bây giờ giết người sống lại cấp Trùng đương nhiên cũng sẽ không tốn hao công sức quá lớn.

Thứ duy nhất tương đối hao phí công sức, cũng chính là tìm kiếm đối phương.

Mà điều này, nhờ có tư liệu của Quản gia, Tô Bạch nhanh chóng tìm được đối phương.

Tự nhiên cũng không thể coi là khó khăn gì.

Tô Bạch nhắm mắt lại, bắt đầu xem ký ức của người sống lại.

Người sống lại tên là Quách Vũ Sinh, là một người tóc ngắn sinh ra trong hoàn cảnh gia đình phức tạp, mẹ của hắn là một người cùng làm nghề giống như Chu Oánh Oánh, thường xuyên sẽ đưa những người đàn ông khác nhau về nhà.

Cũng bởi vậy, tuổi thơ của Quách Vũ Sinh trôi qua cũng không được vui vẻ gì, rất nhiều bạn học chế giễu hắn bởi vì chuyện của mẹ hắn.

Mà điều này, cũng đã tạo nên tính cách cực đoan của Quách Vũ Sinh.

Khoảng thời gia trước, Quách Vũ Sinh đột tử bởi vì thời gian lái xe taxi quá dài, bởi vậy đã trở thành người sống lại.

Mà bởi vì nguyên nhân của mẹ hắn, hắn sinh ra oán hận đối với một vài người phụ nữ, bắt đầu săn giết một vài người phụ nữ làm công việc không đúng đắn.

Tô Bạch mở mắt, hơi thở ra.

Cùng lúc đó, một tin tức truyền vào trong đầu của hắn.

“Cảm giác được nguyện vọng của Quách Vũ Sinh, hắn muốn kiếm một triệu tệ tiền dưỡng lão cho mẹ của hắn, nếu như hoàn thành nguyện vọng của Quách Vũ Sinh, linh năng của hắn sẽ được hấp thu, hình thành mảnh vỡ của quan tài, đồng thời ngươi sẽ thu hoạch được Ma Thiết.”

Tô Bạch nao nao, hắn không nghĩ tới, nhiệm vụ lần này vậy mà lại là một miếng Ma Thiết.

Tiếp đó hắn đã cảm giác một chút thông tin về Ma Thiết.

“Ma Thiết: Một loại sắt thần kỳ, khối sắt này có thể biến hóa trạng thái, có được đặc tính cực kỳ sắc bén.”

Cảm giác được thông tin này, Tô Bạch sững sờ, đặc tính của khối Ma Thiết này có chút khác biệt với Ma Thiết lúc trước.

Lông mày hắn nhíu lại, sau đó lại giãn ra.

Ý nghĩa của Ma Thiết này hẳn là khối sắt mang theo ma tính, khả năng đặc tính trong đó đều là ngẫu nhiên.

Đây cũng coi như là một chuyện tốt.

Bởi vì khối Ma Thiết thứ hai có được năng lực giống thế, tác dụng đối với hắn, tuyệt đối không lớn như vậy so với hiện tại.

Nhưng mà không biết hai khối Ma Thiết có thể dung hợp hay không, nếu như có thể dung hợp, vậy chiến lực của hắn cũng sẽ tăng lên một đoạn.

Nghĩ đến đây, Tô Bạch lại lấy điện thoại ra, chỉ đường bằng bản đồ thất đức, tìm kiếm cửa hàng bán tiền âm phủ gần đây.

Hắn chuẩn bị đi hoàn thành một chút nguyện vọng của Quách Vũ Sinh.

Nói đến, Quách Vũ Sinh này và Diêu Thiếu Bân trước đây trải qua tương đối giống nhau, nhưng mà Quách Vũ Sinh lại có bản chất khác với Diêu Thiếu Bân.

Chí ít, mẹ của Quách Vũ Sinh thương hắn.

Hắn là con trai của gia đình mẹ đơn thân, mẹ hắn là vì để hắn sống cuộc sống tốt hơn, mới đi làm loại chuyện này.

Mà Quách Vũ Sinh cũng vô cùng rõ ràng điều này, đây cũng là nguyên nhân nguyện vọng của hắn là dưỡng lão cho mẹ mình.

Nhưng điều đáng tiếc chính là, Tô Bạch không có ý định cho tiền mới, vẫn như cũ lựa chọn cho tiền âm.

Quách Vũ Sinh đáng thương sao? Cũng xem như là kẻ đáng thương. Dù sao trước lúc trở thành người sống lại, hắn cũng chưa từng làm chuyện phạm pháp gì.

Chuyện giết người, đều là chuyện làm sau khi trở thành người sống lại.

Nhưng, cho dù hắn đáng thương, những người bị hắn giết đó, cũng không đáng thương sao?

Tô Bạch cũng không muốn bình phán.

Hiện tại những chuyện mà hắn làm, chính là không cho kẻ giết người bất kỳ trợ giúp nào nữa.

Chỉ thế thôi.

Có lẽ đây là một kiểu lạnh lùng, nhưng trong đó không trộn lẫn vào một chút xíu sự thiện lương mang theo ngu muội.

Tiếp đó, không mất qua lâu, mưa bắt đầu ngừng, ánh mặt trời chiếu xuống.

Trước đó sắc trời u ám, không hề khác gì so với ban đêm, bây giờ lại khôi phục trở lại thành ban ngày, khiến người ta có một loại ảo giác thời không biến ảo.

Tô Bạch thu cây dù lại, đi vào trong một cửa hàng bán tiền âm phủ.

“Ông chủ, chỗ của ngươi có tiền âm phủ sao?” Hắn nhìn về phía bà chủ quán hỏi.

Nghe được lời hỏi thăm của hắn, bà chủ quán nhìn thấy Tô Bạch, thấy đối phương đang đội mũ lưỡi trai cùng khẩu trang, hơi chút ngơ ngác.

Sau đó nàng lắc đầu nói: “Dạo gần đây tiền âm phủ rất đắt hàng, một vài mệnh giá lớn đã bán đi rồi, hiện tại chỗ ta chỉ có tiền mệnh giá một trăm và mệnh giá một nghìn.”

Tô Bạch dừng một chút, nói: “Vậy cho ta một cục tiền mệnh giá một nghìn đi.”

Kỳ thật ở trong tiền âm phủ, rất nhiều người đều thích dùng mười nghìn tỷ, hoặc là một trăm nghìn tỷ, triệu tỷ các loại tiền mệnh giá như này.

Nhưng cũng có người dùng tiền mệnh giá một trăm hoặc là mệnh giá một nghìn.

Như vậy so sánh với tiêu tiền mới bây giờ, càng giống như đang đốt tiền thật.

Có lẽ, người đốt cảm thấy, như này càng có cảm giác an ổn, ở Địa phủ sẽ không trở thành tiền giả?

Sau khi mua xong tiền âm phủ, Tô Bạch cầm tiền âm phủ lên, hỏi bà chủ quán, nói: “Dạo gần đấy có rất nhiều người tổ chức tang lễ sao? Tại sao tiền âm phủ mệnh giá lớn đều hết rồi?”

“Dạo gần đây không biết xảy ra chuyện gì, có quá nhiều người chết, rất nhiều người đều đang tổ chức tang lễ.” Trên mặt bà chủ quán có vẻ vui mừng không che dấu được.

Tô Bạch gật gật đầu, sau đó dừng một chút, nói: “Chỗ ngươi có bán bật lửa không?”

“Có, một tệ một cái.”

Mua cái bật lửa, Tô Bạch đi khỏi cửa hàng.

Đi một khoảng thời gian, thì hắn nhìn thấy có hai người già đang hoá vàng mã trên đường lớn.

Nhìn thấy hai người này, bước chân của hắn dừng một chút.

Lúc này hai người già đang vừa lau nước mắt, vừa thút thít.

Ở bên cạnh hai người già, đặt một bức di ảnh, di ảnh là một cô gái trẻ tuổi.

Cô gái này, Tô Bạch đã từng gặp.

Chuẩn xác mà nói, cô gái này, hắn từng thấy ở trong trí nhớ của Quách Vũ.

Tô Bạch nghĩ một chút, nhặt mấy viên đá ở ngay bên cạnh, đắp thành cái bếp lò thông khí, rồi sau đó lấy tiền âm phủ từ trong túi nhựa ra đốt.

Chỉ là lần này, bản thân Tô Bạch cũng không biết là tiền đốt cho mẹ ruột Quách Vũ, hay là tiền đốt cho cô gái bên cạnh.

Đốt chừng phân nửa, trong lòng Tô Bạch có cảm ứng, hắn nhìn về phía cánh tay trái của mình, lửa hồng phía trên lúc này sinh động dị thường.

Hắn nở nụ cười.

Hắn vừa mới cũng chính là thử ở đây đốt có tác dụng hay không.

Bây giờ xem ra là có tác dụng, sau này cũng không cần đốt ngay trước mặt người khác.

Tô Bạch cảm thấy, nếu như sau này có nhiều kiểu nhiệm vụ này hơn một chút thì tốt.

Cái này dễ hoàn thành hơn nhiều so với nhiệu vụ của Chu Oánh Oánh và Bành Niệm Từ trước đó.

“Thắng nhóc, ngươi không đốt nữa?” Lúc này, một người già bên cạnh thấy Tô Bạch đốt được một nửa thì không đốt, không khỏi hỏi một câu.

Tô Bạch gật gật đầu, nói: “Không đốt nữa, đủ rồi.”

Nghe thấy lời nói của hắn, vợ chồng cảm thấy có chút cổ quái.

Đây là hoá vàng mã, nào có đủ?

“Vậy ngươi về nhà sớm đi, thời tiết này rất lạnh, đừng để bị ngã bệnh, chỗ này ta quét dọn cho ngươi...” Ông già nói đến một nửa, lắc đầu thở dài nói: “Ta ông già này, chính là thích lải nhải, ban đầu con gái ta cũng rất không kiên nhẫn, bỏ nhà ra đi. Mà nếu không phải nàng bỏ nhà ra đi...”

Nói đến đây, âm thanh hắn có chút nghẹn ngào, đằng sau có chút cũng không nói ra được.

Bà già kế bên nghe vậy, nước mắt vẫn đang rơi lấy.

“Vậy thì làm phiền hai vị vậy.” Tô Bạch nghe vậy, gật gật đầu, sau đó từ trong bao tiền của mình lặng lẽ lấy toàn bộ tiền ra, nhét vào trong túi nhựa đựng tiền âm phủ, đưa cho ông già nói: “Tiền này ta không đốt, vậy cho hai vị đốt vậy. Hai vị cũng chú ý sức khỏe.”

Nói xong, hắn kéo mũ lưỡi trai xuống, đứng dậy rời đi.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    24

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!