Chương 157: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Người thừa kế thứ hai

Phiên bản dịch 6595 chữ

Trong một căn phòng tối, chỉ có một ngọn đèn treo ở giữa.

Mà ngọn đèn hình như đã có từ xưa, bóng đèn được bao bọc bởi một lớp sắt, nên ánh sáng chỉ chiếu được vào bên dưới bàn.

Cũng vì thế, bên cạnh hắn vẫn một mảng đen tối như cũ, chỉ có thể thấy mờ mờ mười hai chiếc ghế dựa, có người mặc áo choàng xám đang ngồi trên đó.

“Tô Bạch, các ngươi thấy thế nào…” Một giọng nói trầm thấp từ trên ghế chỉ đạo truyền đến.

Nếu Tô Bạch ở đây, nhất định có thể nghe rõ chủ nhân giọng nói này.

Quản gia.

“Thiên phú của hắn rất mạnh, hiện giờ mới sống hơn một tháng, đã có thể giết chết một Người sống lại cấp Mãng. Tốc độ gia tăng thực lực thật kinh người, ta đoán, hắn là Người sống lại cấp cao nhất.” Một giọng nói khác vang lên.

“Người sống lại cấp cao nhất …”

“Cấp cao nhất? Sao có thể? Đã rất lâu không xuất hiện Người sống lại này rồi.”

“…”

Giọng người này vừa cất lên, trong sân lập tức bàn tán.

Chỉ là điều khiến mười hai người này rùng mình gáy là giọng nói của một người.

“Yên lặng một chút!!” Ngay lúc này, một người áo xám ngồi phía dưới đột nhiên lên tiếng.

Nghe thấy hắn nói, người trong sân lập tức liền yên tĩnh.

“Dựa theo quỹ đạo trưởng thành của Tô Bạch, hắn chính xác là thiên phú cấp cao nhất, tiềm lực tăng trưởng rất lớn, hơn nữa sức chiến đấu vô cùng mạnh. Hiện giờ cấp Trùng đã có thể giết cấp Mãng.” Người áo xám vừa mới mở miệng từ tốn nói: “Mặc dù, trong đó có lý do cấp Mãng suy yếu, nhưng thực lực Tô Bạch, cũng không thể khinh thường được.”

“Dựa theo những gì chúng ta tiếp xúc với hắn trước đây, chúng ta có thể thấy được hắn biểu hiện ra hai năng lực.

Một là năng lực dự đoán cổ phiếu và thời gian hết hạn trong tương lai, một năng lực khác, giống với tìm kiếm dược liệu và chế tạo thuốc, trước tiên có thể nhìn ra được hắn tìm thấy rất nhiều dược liệu Linh Năng từ trong cấm địa.

Sau đó chỉ là phỏng đoán.

Thời gian trước, trong Đồ Long Bộ, có một thành viên gia nhập bộ chiến đấu, sức chiến đấu của biểu hiện rất mạng. Tuy rằng hắn nói thuốc Linh của mình là do Khúc Du dương cung cấp, nhưng theo điều tra của bọn họ, hắn từng tiếp xúc với Tô Bạch.

Cho nên không ngoại trừ khả năng là Tô Bạch chế thuốc cho hắn.

Nghe thấy hắn nói, người trong sân mặc dù đã nhận được tin tức từ lâu, nhưng vẫn thất thần nhìn nhau.

“Tô Bạch quá nguy hiểm! Chỉ trong một khoảng thời gian, hắn đã giết rất nhiều người, thậm chí trong đó còn bao gồm dược sư cấp cao Khúc Du Dương, hắn tuyệt đối là một nhân tố không thể khống chế được, tương lai rất có thể sẽ trở thành kẻ thù của nhân loại.” Lúc này, một người trong sân lên tiếng nói.

“Ta cũng đồng ý với số sáu, Tô Bạch quá nguy hiểm, tính cách thô bạo, mối họa này nên sớm giải trừ một chút.” Một người khác nói.

Những người khác nghe vậy, lập tức lại nhìn nhau.

“Khụ…” Cũng chính là lúc này, người áo xám ngồi ở đầu ho khan một tiếng.

Những người khác nghe nói, cũng lập tức ngừng nói chuyện.

Người áo xám ngồi ở đầu nói: “Bây giờ ta tìm các ngươi, không phải nói chuyện muốn xử lý Tô Bạch. Mặc dù hắn giết rất nhiều người, nhưng những người này mỗi đều xứng đáng bị trừng trị.

Ta cẩn thận nghiên cứu tính cách của hắn từ nhiều khía cạnh, cũng có thể nhìn ra được, hắn là một người có giới hạn. Người như vậy, là bạn bè của chúng ta, chúng ta nên vui mới đúng.

Bây giờ việc chúng ta phải làm, không phải đẩy hắn chống lại chính chúng ta, đây là một chuyện vô cùng ngu ngốc.

Ngược lại, ta cảm thấy bên trong bóng dáng đó, có thể tập trung bồi dưỡng hắn.”

“Ý ngươi là?” Một người người áo xám ngập ngừng hỏi.

Những người áo xám khác đều nhìn phía người áo xám đang ngồi.

“Không sai, hắn sẽ trở thành Lão Miêu, người thừa kế thứ hai.”

Tô Bạch nằm ở trên sô pha, nhìn mưa rơi tí tách bên ngoài, tay vuốt Tiểu Tội, cảm giác tâm trạng nhẹ nhàng đi rất nhiều.

Trở về cũng chỉ mất một tiếng, vẫn rất nhanh.

Tô Bạch hơi híp đôi mắt, muốn nghỉ ngơi một lát.

“Meow ~” cùng lúc này, Tiểu Tội thoát khỏi bàn tay, từ từ bò lên bả vai Tô Bạch, dựa vào mặt Tô Bạch, đôi mắt nhỏ híp lại.

Tô Bạch nhìn con mèo trên vai mình, cười khổ.

Từ lúc hắn đi ra ngoài mấy ngày, Tiểu Tội càng quấn hắn.

Nếu là con mèo khác, chắc cũng không có chuyện gì.

Nhưng Tiểu Tội lại là một con mèo chết, nó cứ bám theo hắn, khiến Tô Bạch cảm giác hơi lo lắng bất an.

Thậm chí, hắn còn dùng 4 điểm vô thuộc tính cộng vào nhận thức của mình, nâng nhận thức thành 10 điểm.

Tô Bạch lắc đầu, nhìn về phía tay trái của mình, hiện tại trên cánh tay hắn có một một chấm đỏ và mười ba chấm đen.

Đây là điểm thuộc tính hiện tại của hắn ta.

Mà hiện tại, Tô Bạch dự định sẽ thử cộng điểm vô thuộc tính đặc biệt.

Bây giờ hắn có ba năng lực: dự đoán đường nét cấp thấp, cảm nhận linh năng thực vật và sát khí chấn động.

Vật phẩm hai miếng Ma Thiết và một Mặt Thú.

Tô Bạch nhìn Ma Thiết và Mặt Thú trong tay, hơi suy nghĩ.

Đầu tiên, dự đoán đường nét cấp thấp, coi như đủ dùng.

Cho dù dùng để giao dịch chứng khoán hay dùng cho chiến đấu, cũng coi như đủ dùng.

Còn sát khí chấn động…

Thành thật mà nói không có gì đặc biệt.

Lúc giết Cao Tường, Tô Bạch từng sử dụng sát khí chấn động, nhưng đối phương ít bị ảnh hưởng.

Có lẽ, cái này kỹ năng có tác dụng lớn với người thương, nhưng với một Người sống lại đã từng giết rất nhiều người, lại không thế nào dùng được.

Ngoại trừ ba năng lực, còn có hai miếng Ma Thiết và Mặt Thú.

Sắc mặt Tô Bạch hơi trầm ngâm, tiếp tục tăng một điểm vô thuộc tính đặc biệt vào Mặt Thú.

Mặt Thú: Một loại mặt nạ dữ tợn và đáng sợ, sau khi người sử dụng đeo lên sẽ có được thú tính, có thể gia tăng 100% điểm thuộc tính sức mạnh, 100% điểm thuộc tính nhanh nhẹn, 20% kháng thuộc tính.

Tô Bạch nhìn thấy Mặt Thú đang biến hóa, trong lòng nhẹ nhàng ít nhiều.

Lại tăng thêm 25% manh, 25% nhanh nhẹn, cùng với 10 điểm kháng tất cả thuộc tính

Đeo mặt thú này tương đương với việc nhân đôi sức mạnh và sự nhanh nhẹn của cơ thể.

Hiện giờ sức mạnh của hắn là 25, đeo mặt nạ, tăng 50 điểm sức mạnh, cơi như tăng 1000 kg, đến khi cực hạn sẽ là 1500 kg.

Về độ nhanh nhẹn, Tô đoán chừng bản thân có thể chạy như bay trong sáu giây.

Hơn nữa, một số thao tác trước đây khó làm thì nay cũng có thể thực hiện được.

Tô Bạch vuốt đầu Tiểu Tội, hơi ngẫm nghĩ.

Hắn cũng có những cân nhắc riêng khi thêm điểm cho Mặt Thú.

Đối với hắn bây giờ, chỉ có mặt Mặt Thú mới có thể gia tăng sức chiến đấu của hắn trong khoảng thời gian ngắn..

Hơn nữa, Mặt Thú còn tăng cường theo thời gian.

Hiện giờ điểm vô thuộc tính đặc biệt được thêm vào Mặt Thú, chắc chắn lời nhất.

“Ông chủ, ăn cơm thôi.” Ngay lúc này, giọng Thu Diệp vang lên.

“Ừ, được rồi, tới liền đây.” Tô Bạch lên tiếng, bế Tiểu Tội lên, đi tới trước bàn ăn cơm.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    28

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!