Chương 156: Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch)

Tổ chức phân tách

Phiên bản dịch 6365 chữ

Xem xong tư liệu xong, Tô Bạch nhắn tin vào nhóm.

Mặt Thú: “Cảm ơn đã chia sẻ.”

Tiểu Chiếu: “Chia sẻ gì thế? Ngươi vừa mới nhìn thấy ảnh chụp mang tất đen sao? Cười xấu xa.jpg”

Nhìn thấy đối phương nói, Tô Bạch hơi cạn lời, hắn chỉ cảm tạ học giả chia sẻ tài liệu mà thôi, hắn thật sự chưa có xem ảnh chụp Tiểu Chiếu vừa mới đăng.

Nghĩ vậy, hắn vô thức xem lại lịch sử trò chuyện.

Sau đó, Tô Bạch sờ sờ cái mũi.

Thật đẹp, thật mảnh mai, thật ưa nhìn...

Đặc biệt đối phương mặc chiếc áo khoác màu đỏ, càng khiến vẻ quyến rũ của đối phương đạt đến cực điểm.

Sau đó Tô Bạch dời tầm mắt, kéo lịch sử trò chuyện xuống dưới, gõ chữ: “Không, ta cảm ơn học giả đã chia sẻ tin nhắn.”

Tiểu Chiếu: “À, là thế à, ta còn tưởng ngươi là tên quỷ háo sắc, là em gái hiểu lầm ngươi, xin lỗi, em trai.”

Nhìn thấy tin nhắn của đối phương, Tô Bạch hơi ngượng ngùng.

Vừa nãy quả thật hắn có xem.

Hơn nữa, lời nói của đối phương hơi không đúng lắm, hắn thấy bản thân cũng không còn nhỏ nữa.

Đã trưởng thành rồi.

Lắc đầu, Tô Bạch vứt hết những suy nghĩ lung tung ra sau đầu, sau đó nhắn: “Đúng rồi, ta muốn hỏi một việc, ta giết một Người sống lại, biết một số tin tức từ miệng hắn, có lẽ các ngươi sẽ cảm thấy hứng thú. Các ngươi biết Bầy Sói không?”

Nghe lời hắn nói, cả nhóm yên tĩnh một chút.

Tiểu Chiếu: “Ngươi đã gặp Bầy Sói?”

Phi Huyền: “Lợi hại thật, anh trai ta tìm được Bầy Sói.”

Binh Nhân: “Ta cũng từng giết người thuộc bầy sói…”

Kim cương: “Bầy sói? Là gì?”

Hoa tuyết: “……”

Học giả: “Bầy Sói là một tổ chức rất khổng lồ, tổ chức ngầm này vẫn luôn ẩn nấp, thuộc về một tổ chức Người sống lại tách rời.

Nhìn học giả nói, ánh mắt Tô Bạch sáng lên, hỏi: “Tổ chức Người sống lại tách rời là gì?”

Học giả trả lời: “Tổ chức phân tách, ban đầu chỉ có một, sau khi một khoảng thời gian, thành viên sẽ trở thành sói đầu đàn, phát triển thêm thành viên, trở thành bầy sói mới.

Tổ chức này giống như mầm cỏ độc phân tán, các thành viên gia tăng một cách kỳ lạ, cho nên được gọi là tổ chức phân tách. Nó được che giấu rất kín, cho nên cực kỳ nguy hiểm.”

Tô Bạch hơi nhíu mày, gõ chữ tiếp: “Tại sao ta lại không tìm thấy bất kỳ thông tin nào về chuyện này trong phần mềm.”

Vừa nãy hắn thật sự ở trong phần mềm Wu, tìm kiếm tư liệu về phương diện này.

Nhưng mà, giống như một dược sư chế tạo ra một loại thuốc, tìm không được.

Quản gia: “Một vài tin tức đặt trong Wu không được an toàn. Nếu điện thoại của thành viên bị cướp, rất dễ gặp phải vài sự cố. Cho nên, ngươi gặp chuyện gì, có thể trực tiếp gọi điện thoại hỏi ra. Đương nhiên, phải có điểm cống hiến.”

Thấy Quản gia nói thế, Tô Bạch lập tức phản ứng lại.

Mặc dù, bây giờ điện thoại này của hắn đang sử dụng khoa học kỹ thuật hàng đầu, nhưng mà ai biết được trong nhóm có ai bị Người sống lại bắt không, rồi lại cướp mất các thông tin quan trọng.

Cho nên một vài tư liệu quan trọng, chắc chắn ở chỗ Quản gia.

Nghĩ vậy, Tô Bạch không nói nên lời.

Nói như vậy, tương lai rắc rối hơn.

Nhưng mà ngay sau đó, hắn lại lắc đầu.

Rắc rối là Quản gia, không phải hắn.

Không cần phải tiêu tiền.

Sau đó, Tô Bạch trả lời: “Được.”

Tiếp theo hắn nói trong nhóm: “Ta tìm được sói đầu đàn của Bầy Sói tên là Thi Thiên Thiên, các ngươi có biết là ai không?”

Lão Miêu: “Thi Thiên Thiên, nghe rất quen.”

Phi Huyền: “Ta biết người này, đó là một cấp Mãng Cận Giao! Sẽ thay đổi sắc mặt, tốt nhất không được để lộ thân phận, nếu không, rắc rối rất lớn.”

Tiểu Chiếu: “Em trai, em muốn đến chỗ em gái ngươi không, ta sẽ bảo vệ ngươi~”

Tô Bạch nghe vậy, nhăn mày.

Cấp Mãng Cận Giao, nghĩa là hắn từ một Người sống lại cấp Mãng trở thành Người sống lại cấp Giao.

Người sống lại này sẽ đáng sợ như thế nào?

Mặc dù, hôm nay hắn giết một Người sống lại cấp Mãng.

Nhưng trong lòng Tô Bạch hiểu rõ.

Ngay từ đầu Cao Tường đã bị người của Đồ Long Bộ vắt kiệt sức, vài năng lực rất khó có thể phát huy được.

Cũng vì vậy, lúc ấy hắn mới có thể lật ngược tình thế.

Lúc đó khi Cao Tường sử dụng năng lực của mình, Tô Bạch cảm thấy, nếu không phải hắn có kháng tinh thần và thêm mặt nạ, lúc ấy rất có thể đã bị đối phương ảnh hưởng đến mức phải nhảy lầu.

Mặc dù hiện tại hắn có thực lực, nhưng nhảy từ tầng hai mươi xuống, không chết cũng tàn tật.

Mà đây còn chưa phải thực lực mạnh nhất của đối phương.

Tô Bạch cảm thấy nếu Cao Tường còn ở trong thời kỳ đỉnh cao, lúc hắn chiến đấu tuyệt đối sẽ nguy hiểm hơn.

Sau đó hắn lắc đầu, trong đầu nhớ lại toàn bộ câu chuyện giết người của mình, sau khi xác nhận không còn dấu vết, hắn nhắn tin nói: “Không có gì, ta đã thu dọn sạch sẽ rồi.”

Tiếp theo, hắn thoát khỏi nhóm, nhưng quan tài hoàng kim bên tay trái với vẻ mặt đau khổ.

Tô Bạch xoa thái dương.

Hắn vừa xem xong ký ức của Cao Tường, đã đạt được nhiệm vụ di nguyện của đối phương.

“Cảm nhận được di nguyện của Cao Tường, hắn sẽ phải nhảy từ độ cao ba trăm mét xuống mặt đất, nếu hoàn thành, Linh Năng của hắn sẽ bị hấp thu, hình thành mảnh vỡ kho báu quan tài, hơn nữa còn đạt được đạo cụ: Không gian linh tính.”

Không gian linh tính: Có thể gắn vào không gian trên vật thể, trong không gian có khối lập phương.

“Ba trăm mét…” Tô Bạch không nói nên lời.

Di nguyện này là di nguyện kỳ quái nhất mà hắn từng gặp, thậm chí bắt hắn phải nhảy từ độ cao ba trăm mét xuống đất.

Nếu không phải Tô Bạch biết quan tài hoàng kim có bí mật không ai biết, e rằng hắn còn tưởng Cao Tưởng cố ý giết hắn.

Sau đó, Tô Bạch mở điện thoại lên, tìm kiếm trên trang web, phát hiện toàn Liên Bang chỉ có năm mươi tòa nhà cao hơn ba trăm mét.

“Chơi ta sao…” Hắn thử tra cứu, phát hiện không có hạng mục nhảy dù ở độ cao thấp.

Nhiều nhất chỉ là du lịch mà thôi.

Hoặc là nhảy bungee.

Nhưng… từ sự hiểu biết của Tô Bạch đối với quan tài hoàng kim.

Hắn ước tính, nếu không đáp xuống đất, thì hắn nhảy bungee cũng vô dụng.

“Bỏ đi, không nghĩ cái này nữa.” Tô Bạch lắc đầu, vứt chuyện này ra sau đầu.

Phần thưởng nhiệm vụ rất phong phú, đương nhiên hắn sẽ không bỏ cuộc.

Tuy nhiên, mọi thứ phải được chuẩn bị sẵn sàng.

Tiếp theo, Tô Bạch chỉnh lại ghế ngồi, thấy bên ngoài gần như đã được dọn dẹp sạch sẽ, trên đường lại có thêm người đi đường nên lái xe về phía khách sạn.

Không có bao lâu hắn đã thu dọn đồ xong, trả phòng và bắt đầu quay lại chợ số 76.

Mà ở nơi khác, Ninh Huyên đã đăng tải thông tin về Mặt Xẹo lên Đồ Long Bộ.

Đó là lý do trong dữ liệu, từ đe dọa bên cạnh tên của Mặt Xẹo được thêm vào một dấu chấm hỏi.

Bạn đang đọc Ta Có Một Cái Quan Tài Hoàng Kim (Bản Dịch) của Phong Nam Bắc

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    9mth ago

  • Lượt đọc

    28

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!