Chương 187: [Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi)

Côn Luân thông qua phê duyệt

Phiên bản dịch 9390 chữ

Muốn cho ngoại hình các vị tướng đáng yêu hơn một chút thì nên bắt đầu ở đâu, Nhâm Hòa suy nghĩ hơn nửa ngày vẫn chưa có đáp án tối ưu.

Cuối cùng vẫn là do các nữ thiết kế viên nói ra trước: Đầu tiên sửa ngoại hình cùng với chân dung, còn có giao diện đăng nhập nữa.

Hiện tại giao diện đăng nhập đen nhánh có chút u ám, cần phải sửa lại.

Có một vài vị tướng ngoại hình hung thần ác sát, sửa răng nanh ngắn đi một chút, sửa hơi thở khát máu yếu đi một chút, ngoài ra có thể thêm một con thú cưng đáng yêu để tô điểm nữa…..

Nhâm Hòa thực sự bội phục sức tưởng tượng của đám nữ thiết kế viên này, sự thực chứng minh suy nghĩ các nàng là đúng, lúc một lần nữa làm lại mô hình đã đem lại cho Nhâm Hòa một cảm giác hoàn toàn mới lạ, như là đổi một phiên bản Dota khác vậy……….

Thời gian trôi qua một tháng, lúc này Dota còn một số chưa hoàn thiện nhưng Côn Luân đã xong rồi!

Nếu như Dota được tất cả mọi người dụng tâm chế tác, coi như con đẻ thì Côn Luân giống như là con ghẻ của Thanh Hòa vậy, nó không có giao diện tinh xảo, không có cốt truyện ngoạn mục cho từng nhân vật, không có dàn nhân lực hậu thuẫn hùng mạnh.

Nó chỉ đơn giản có được những nhiệm vụ với hình thức đơn giản, ngốc nghếch, đa dạng hình thức tương tác nhiều trang bị hỗ trợ lực chiến, chỉ cần nhiều tiền là có thể tạo ra một nhân vật trâu bò…….

Chỉ là ở hiện tại, khi mà mọi người đang trông chờ những trò chơi tâm huyết thì Côn Luân của Nhâm Hòa - một tên gian thương, mang trong mình suy nghĩ tiêu cực: Một trò chơi không thể kiếm ra tiền thì đó không phải là trò chơi tốt……

Mô hình trò chơi trên internet lúc này là cái gì? Chính là thẻ điểm!

Đúng vậy, đây chính là hình thức trò chơi thu phú mà mọi người có thể tưởng tượng được, nếu muốn chơi thì phải mua thời gian để chơi! Suy cho cùng bây giờ suy nghĩ của mọi người đối với chuyện kiếm tiền từ trò chơi còn chưa có quá nhiều ý tưởng, cho rằng số tiền kiếm được từ hình thức thẻ điểm có lẽ sẽ không ít.

Nhưng mà Nhâm Hòa trực tiếp bỏ qua hình thức thẻ điểm, hình thức này quá hạn chế, đám người đại gia muốn đốt tiền đều phải tốn công đi đổi tiền. Mà tôn chỉ của Nhâm Hào thì hoàn toàn không giống vậy: Nạp thẳng, chỉ cần có tiền thì chính là đại gia!

Nhâm Hào thậm chí hận không thể viết “Đại gia mau tới chơi” trên biểu ngữ quảng cáo.

Ở cái thời đại này, không biết xấu hổ cũng là một loại dũng khí, chỉ cần có dũng khí là có thể kiếm tiền, Nhâm Hòa có bao giờ để ý tới thể diện chứ?

Cho nên lúc Côn Luân hoàn thành, mấy đại lão trong giới trò chơi có điều muốn nói nhưng lại thôi, cả đám hai mặt nhìn nhau, cuối cùng vấn là hỏi: “Cái này có thể làm được sao?”

“Tại sao lại không chứ.” Nhâm Hòa đúng lý hợp tình nói: “Chơi game online để làm cái gì? Không phải là để tìm niềm vui trong trò chơi hay sao? Còn không phải là muốn so cấp độ, so trang bị, so với người khác xem ai càng đẹp hơn, xem ai càng trâu bò hơn hay sao, mà ta cung cấp sân khấu cho bọn họ thể hiện, có gì mà không được cơ chứ?”

Đám chuyên gia trong giới trò chơi nghe vậy thì đen mặt, ngươi nói rất có đạo lý, mẹ nó ta không có lời nào để nói.

Chỉ là khi ngẫm lại cẩn thận, hình như rất có lý, chơi trò chơi trực tuyến không phải là muốn sảng khoái hay sao?

Nhâm Hòa tiếp tục trấn an bọn họ: “Các ngươi không phải không biết, ước nguyện ban đầu khi làm ra Côn Luân vốn là để hút tiền, ta lại không muốn dựa vào trò chơi này để nâng cao danh tiếng cho Thanh Hòa, vở kịch lớn của chúng ta chính là Dota! Có Côn Luân hút tiền, chúng ta mới có thể tạo dựng nên đế chế của chính mình!”

Nhóm người nghe vậy thì mặt càng đen hơn, tiếp tục làm Dota!

Dù sao Côn Luân hiện tại đã làm xong rồi, nói cái gì cũng vô dụng, còn về chuyện lực ảnh hưởng của Côn Luân sẽ lớn đến mức nào, thì để thời gian trả lời đi.

Chuyện công bố trò chơi không phải muốn là được, mà là cần phải được phê duyệt. Hơn nữa ở kiếp trước, hắn nghe nhiều trình tự phê duyệt rồi nên thuộc, còn thường xuyên thấy cục xuất bản thông tin Quốc gia bị chửi!

Vì cái gì ư? Bởi vì cho tới nay, đối với hoạt động chính thức của trò chơi, bên chính phủ gọi là: Hoạt động xuất bản trên mạng, xuất bản…..

Nhâm Hòa cũng không quen biết gì với cơ quan này nhưng hắn có người quen. Thời đại nào đều có nhân vật giống như là thương nhân, làm thuê bằng lái, trốn thuế hộ công ty, môi giới….

Đương nhiên, loại chuyện giống như là phê duyệt trò chơi này cũng có thể môi giới.

Hắn từng thông qua sự giới thiệu của nhóm đại lão tìm được một công ty chuyên giao tiếp với tổng cục xuất bản, chỉ cần 3 vạn là có thể đảm bảo phê duyệt trong vòng một tuần. Vừa nghe xong giá cả Nhâm Hòa xem như có thể thở dài một hơi, thời buổi này dân chúng vẫn là đơn thuần chất phác mà, nếu ở kiếp trước chắc chắn không chỉ từng này.

Đương nhiên điều tiên quyết là nội dung của trò chơi không hề xúc phạm tới tổng cục xuất bản mới được, suy cho cùng cơ quan này không phải tùy tiện quan hệ là có thể thuận lợi vượt qua kiểm duyệt.

Kiếp trước bao nhiêu đại gia tỉ phú đã bị xử lý bởi chính phủ? Nên bắt thì bắt, nên giết thì giết.

Từ phương diện nội dung của Côn Luân mà nói, các nhân vật đều là dạng hoạt họa, cốt truyện cũng không có ngụ ý gì cả, Nhâm Hòa hoàn toàn không lo lắng về phương diện này.

Sau đó chính là phần quảng bá, Nhâm Hòa không dự định đầu tư quá nhiều tiền vào mảng này, đơn giản là đưng quảng cáo trên các tạp trí trò chơi và các trang web trò chơi lớn mà thôi, nêu làm càng nhiều thì sẽ càng buộc chặt lợi ích với nhiều phía, Nhâm Hòa lười làm chuyện như vậy.

Nếu muốn quảng cáo thì phải có khẩu hiệu, Nhâm Hòa thực sự hận không thể ghi “Đại gia mau tới chơi” lên quảng cáo, chỉ tiếc bị đám người lên kế hoạch kéo lại: Tuy rằng ngươi muốn như vậy nhưng cũng không thể nói trần trụi như thế được!

Trước tiên phải hấp dẫn đám người đại gia trước, sau đó đám người này sẽ có thể phát hiện được chân lý bên trong!

Nhâm Hòa nghĩ nghĩ cũng có thể làm như vậy, Mộng Ảo Tây Du ở kiếp trước cũng không có bỏ quá nhiều tiền tuyên truyền trò chơi. Ấy vậy mà vẫn đứng hạng ba trong bảng doanh thu! Vậy không viết biểu ngữ quảng cáo như thế nữa.

Đám người lập kế hoạch trò chơi nhìn thấy Nhâm Hòa cuối cùng cũng bỏ ý định đấy thì vuốt mồ hôi lạnh, ông chủ này của bọn họ tuy rằng trong lúc chế tác trò chơi có thể giải quyết một cái lại một cái vấn đề, tựa hồ như không gì là không thể làm được vậy, nhưng ý tưởng ở giai đoạn ra mắt quả thực quá điên cuồng!

Mẹ nó trái tim của bọn họ có chút không chịu nổi!

Cuối cùng đã quyết định xong chiến lược quảng cáo rồi, nội dung chính cũng không phải là có tiền là có thể chiến thắng mà là không cần tốn tiền!

Đây cũng chính là sự thật, người khác lúc mới công bố trò chơi đều yêu cầu bỏ tiền mua thẻ thời gian, mà Côn Luân của Thanh Hòa thì hoàn toàn miễn phí, ngươi không muốn bỏ một đồng nào ra thì vẫn có thể chơi, chỉ cần làm nhiệm vụ, xem video gì gì đó thì sẽ không cự tuyệt bất luận khách hàng nào!

Chỉ là nếu không bỏ tiền ra thì chỉ có nước bị treo lên đánh thôi!

Ở thế giới này, ngay tại thời điểm này, trò chơi gì hấp dẫn người chơi nhất? Chính là trò chơi không cần tốn tiền!

Cho nên mục tiêu chính của Côn Luân ngay khi quảng cáo chính là không cần tốn tiền, nhưng chỉ khi nửa năm sau đó mọi người mới có thể ý thức được âm mưu của Thanh Hòa là gì!

Ừm, xác thật là không cần tiền vẫn có thể chơi, nhưng mà sẽ bị đám đại gia đánh cho kêu cha gọi mẹ!

Mà sách lược trung tâm thứ hai: Đây chính là trò chơi chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên Côn Luân. Cái này cũng làm cho tất cả nhân viên của Thanh Hòa mê mang, bọn họ đều biết đến Côn Luân, cũng biết là hiện tại Côn Luân đang quay phim truyền hình và sẽ được chiếu vào 8 giờ tối trên tivi.

Chỉ là bọn họ không biết vì cái gì ông chủ của bọn họ lại có bản quyền của Côn Luân cơ chứ? Mẹ nó đúng thật là không thể tưởng tượng nổi, bản quyền này theo lý mà nói sẽ có rất nhiều người cướp đoạt, nhưng vì cái gì lại ở trong tay Nhâm Hòa chứ?

Nhâm Hòa chỉ giải thích là tùy tiện mua mà thôi.

Tất cả mọi người cũng không còn gì để nói nữa rồi, ngươi mua thì mua đi đằng này nhất định phải thêm hai từ tùy tiện vào sao? Mọi người chỉ cảm thấy chỉ số thông minh của mình đang bị vũ nhục……

Nhưng cũng mặc kệ thế nào, chuyện bản quyền trò chơi ở trong tay Nhâm Hòa là chắc như đinh đóng cột rồi, bởi vì tư cách công bố của Côn Luân đã được thông qua! Cái này chứng minh rằng Côn Luân là hoàn toàn hợp pháp, nếu không hợp pháp thì không có cách nào phê duyệt được

Hiện tại bảo vệ bản quyền đối với tri thức của thế giới này vô cùng được coi trọng, trong hoạt động kiểm duyệt trò chơi cũng có trình tự kiểm duyệt bản quyền.

Trong nháy mắt Nhâm Hòa trở nên càng thần bí trong lòng mọi người.

Cuối cùng các trang web lớn thậm chí còn ký hợp đồng quảng cáo, trước sau chỉ hao phí 37 vạn mà thôi, cái này đối với các trò chơi lớn động một tí là ngàn vạn thì chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi.

Nhưng đến lúc này đã không còn người nào lo lắng rằng Côn Luân có thể bị mọi người biết đến không nữa rồi: Là trò chơi trực tuyến miễn phí đầu tiên, lại là chuyển thể trò chơi của tiểu thuyết Côn Luân, hơn nữa không bao lâu phim truyền hình còn được chiếu trên CCTV vào lúc 8 giờ tối.

Đám người lên kế hoạch trò chơi đều biết được rằng hình thức của Côn Luân là mới mẻ cỡ nào, kỹ năng mặc dù không quá cao nhưng chơi cực kỳ sướng!

Thiên thời, địa lợi, nhân hòa. Côn Luân không có đạo lý nào mà không nổi tiếng cả!

……………

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Là Cao Thủ (Ta Là Đại Người Chơi) của Hội Thuyết Thoại Trửu Tử

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!