Chương 101: [Dịch] Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên

Đột phá Linh Đan cảnh, lần thứ hai Tố Linh. (2)

Phiên bản dịch 5996 chữ

Tiểu Tử bò lên một tảng đá to, nhìn Phương Vọng, thè lưỡi rắn.

Có kinh nghiệm Tố Linh lần đầu, lần này Tố Linh Phương Vọng càng thuận buồm xuôi gió hơn.

Hắn nhìn vào không gian bảo linh, tưởng tượng hình dạng và năng lực của bảo linh bản mệnh thứ hai.

Thời gian dần trôi, trên đỉnh đầu của Phương Vọng dần ngưng tụ ra một thanh kiếm, kiếm cách hướng lên trời.

“Công tử đang Tố Linh à?” Tiểu Tử không nhịn được hỏi. Nó nhớ bảo linh bản mệnh của Phương Vọng là một thanh trường kích.

Chu Tuyết không trả lời, ánh mắt nhìn chằm chằm đỉnh đầu của Phương Vọng.

Chuôi kiếm kia ngày càng ngưng thực, Chu Tuyết cũng nghĩ đến kiếm vô hình kia của Hứa Lãng, chỉ có chuôi kiếm, lưỡi kiếm là trong suốt.

Nhưng nàng lờ mờ cảm thấy Phương Vọng sẽ không mô phỏng người khác.

Thiên Cung kích kia không phải được mô phỏng ra, bởi vì nhân gian không có bảo linh bản mệnh như vậy!

Thiên Cung kích chắc chắn không phải một trường kích đơn giản như vậy!

v

Phương Vọng chìm đắm trong Tố Linh. Trong không gian bảo linh, chuôi kiếm của hắn đã trở nên rõ ràng, ngay cả hoa văn đều đã khắc họa xong.

Thanh kiếm này thoạt nhìn rất tinh xảo, nhưng vẫn không đủ đến mức độ kinh ngạc. Để khiến kiếm của mình trông khác với mọi người, Phương Vọng làm chuôi kiếm biến thành màu trắng, giống như do ngọc trắng điêu khắc thành, miệng kiếm cách là một cặp vuốt rồng, lưỡi kiếm kéo dài ra giữa vuốt rồng.

Nhưng bây giờ hắn không có ý nghĩ sáng tạo lưỡi kiếm.

Nhìn từ thế giới bên ngoài, chuôi kiếm trên đỉnh đầu của hắn đã ngưng tụ thành công, đang điên cuồng cắn nuốt linh khí thiên địa.

“Phẩm cấp rất cao.”

Chu Tuyết yên lặng nghĩ đến có Thiên Cung kích trước đó, nàng không cảm thấy bảo linh bản mệnh thứ hai của Phương Vọng sẽ kém hơn.

Thời gian tiếp tục trôi qua.

Phương Vọng không ngừng truyền tưởng tượng của mình đối với bảo linh bản mệnh thứ hai. Thanh kiếm này cảm nhận được tâm ý của hắn, bắt đầu lấp lóe ánh sáng trên đỉnh đầu hắn, cho dù đang là ban ngày nhưng cũng vô cùng chói mắt.

Lại qua khoảng một canh giờ, Phương Vọng tĩnh tọa từ từ đứng dậy, hắn giơ tay phải lên, nắm lấy chuôi kiếm trên đỉnh đầu, sương mù linh khí vây xung quanh cơ thể của hắn. Ánh mắt của Chu Tuyết, Tiểu Tử không khỏi đặt trên tay phải của hắn.

Từng tia sáng mặt trời xuyên qua tầng lôi vân, chiếu lên vách núi, thanh kiếm không bị ánh mặt trời chiếu tới, lấp lóe ánh sáng càng chói mắt hơn, giống như ngôi sao trong bầu trời đêm.

Đột nhiên!

Cổ tay Phương Vọng run lên, trong chuôi kiếm vuốt rồng chợt bắn ra một ánh sáng trắng, đánh tan sương mù xung quanh.

Tiểu Tử trợn to mắt rắn, Chu Tuyết khẽ cau mày.

Chỉ thấy lưỡi kiếm do ánh sáng trắng tạo thành rộng bằng bốn ngón tay, dài nửa trượng, một tay Phương Vọng giơ kiếm. Động tác của hắn không tính là nhanh, nhưng trong chớp mắt tầng lôi vân đã bị gạt thẳng ra, giống như bị hắn chém ra một khe kiếm khổng lồ, cảnh tượng vô cùng chấn động, khiến Tiểu Tử há to miệng rắn.

Không có tiếng vang, không có kiếm khí lộng lẫy, nhưng Phương Vọng chỉ nhẹ nhàng vung lên một cái như vậy, bầu trời đã giống như bị chém ra, vô cùng tráng lệ!

Trong mắt Phương Vọng hiện ra vẻ vui mừng, hắn không tưởng tường màu mè như phóng độc, nhiếp hồn đối với kiếm này, hắn chỉ cần sắc bén, sắc bén tuyệt đối, có thể cắt tất cả vật thể!

“Kiếm này tên là Thiên Hồng.”

Phương Vọng lẩm bẩm, quyết định tên của kiếm này.

Vừa dứt lời, Thiên Hồng kiếm trong tay hắn bắn ra khí thế mạnh mẽ, chấn động linh khí thiên địa ở xung quanh, tạo thành cuồng phong bành trướng, quét ngang tám hướng.

Ầm ầm ầm…

Cả ngọn núi đều chấn động, giống như đang cung nghênh Thiên Quân giáng thế!

Tiểu Tử quấn chặt lấy tảng đá, suýt nữa bị cuộn bay ra ngoài.

Tóc ami bên tai Chu Tuyết bị thổi ngang mắt, nàng giơ tay vén ra, híp mắt nhìn về phía Thiên Hồng kiếm trong tay Phương Vọng.

Phương Vọng cảm nhận khí thế của Thiên Hồng kiếm, trong lòng vô cùng hài lòng. Lần này Thiên Cung không ngăn cản hắn, bởi vì không ở tông môn, cho nên không xuất hiện động tĩnh như lần đầu Tố Linh, nhưng khí thế Thiên Hồng kiếm thể hiện ra chắc chắn rất mạnh mẽ.

Tuyệt đối không phải Địa Nguyên bảo linh có thể so sánh!

Còn về việc có thể so với Thiên Cung kích hay không, thì không dễ nói.

Bản thân Thiên Cung kích chứa đựng lực lượng mạnh mẽ. Tu vi của Phương Vọng càng ngày càng cao, lực lượng hắn có thể điều động càng nhiều, vẫn chưa biết giới hạn của Thiên Cung kích.

Hắn từ từ buông cánh tay phải xuống, lưỡi kiếm sáng trắng của Thiên Hồng kiếm bắt đầu thu về, biến mất trong kiếm cách, chỉ còn lại chuôi kiếm còn ở trong tay hắn.

Sau này đại chiến, tay phải cầm Thiên Cung kích, tay trái cầm Thiên Hồng kiếm, còn ai ngoài ta?

Phương Vọng nhìn chuôi Thiên Hồng kiếm trong tay, càng nhìn càng thích.

Thanh kiếm này nếu như đặt trong game online, chắc chắn được hâm mộ.

Có nam nhân nào không thích kiếm phát sáng chứ?

Cũng không biết Tu Tiên giới có kiếm như vậy không?

“Được rồi, mặc quần áo vào đi.”

Tiếng nói của Chu Tuyết vang lên, lúc này Phương Vọng mới ý thức được mình vẫn chưa mặc quần áo, quan trọng là hắn còn đang đứng thẳng, dáng vẻ hiên ngang.

Hắn vội vàng cất Thiên Hồng kiếm vào trong không gian bảo linh, sau đó nhấc tay hút túi trữ vật cách đó không gian vào trong tay, lấy quần áo ra, mau chóng mặc vào.

Thấy hắn mặc xong quần áo, Chu Tuyết nói: “Nên mỗi người một ngả rồi, ta cũng phải tiếp tục đi tìm kiếm thứ ta muốn.”

“Cần ta giúp không?” Phương Vọng hỏi.

Trong lòng hắn thở dài, cảm giác bị người nhìn thấy hết thật sự không tốt.

Chu Tuyết lắc đầu, nói: “Chỗ ta muốn đến vô cùng nguy hiểm, một mình ta càng dễ hành động hơn, ta đi đây.”

Dứt lời, nàng quay người nhảy lên, một phi kiếm bay ra từ trong túi trữ vật của nàng, nhanh chóng to ra, rơi ở dưới chân của nàng, chở nàng bay về phía chân trời.

Phương Vọng đưa mắt nhìn nàng đi xa, trong lòng hơi tiếc nuối.

Vẫn luôn là Chu Tuyết giúp hắn, hắn không thích cảm giác mắc nợ.

Đợi bóng dáng của Chu Tuyết biến mất, hắn mới thu ánh mắt về, giơ tay tay lên, cùng lúc ngưng tụ ra Thiên Cung kích và Thiên Hồng kiếm.

Vèo…

Bạn đang đọc [Dịch] Ta Ở Nhân Gian Lập Địa Thành Tiên của Nhâm Ngã Tiếu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1s ago

  • Lượt đọc

    88

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!