Chương 101: [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử

Đọc sách, rèn sắt, luyện võ (1)

Phiên bản dịch 4953 chữ

“Nghịch tử! Tên nghịch tử nhà ngươi”

Bên trong đại sảnh, Tiết Đinh Nghĩa quỳ trên mặt đất, mi mắt cụp xuống, không dám lên tiếng.

Toàn bộ Tiết phủ im như ve sầu mùa đông, chỉ có tiếng gầm gừ của Tiết lão gia – Tiết Thành Toàn.

“Nếu không phải người khác nói cho ta nghe, ta cũng không biết ngươi vậy mà ở bên ngoài lại gây ra đại họa như vậy. Bốn tháng, riêng tiền học phí thôi đã 100 lượng bạc rồi, ta còn cung cấp thêm cho ngươi tiền mua dược liệu, lại thêm 50 lượng bạc nữa! Ngươi nói ta nghe xem ngươi luyện ra cái gì? Hả?

Bên ngoài thì chơi bời lêu lổng, không có chí tiến thủ, suốt ngày gây chuyện thị phi, ở nhà thì dâm nhục tỳ nữ, ngỗ nghịch bất hiếu, tửu sắc vô độ, sao ta lại sinh ra một tên nghịch tử như ngươi!”

Tiết Đinh Nghĩa ngẩng đầu:

“Ta dâm nhục tỳ nữ khi nào? Là Thu Hoa câu dẫn ta trước mà, thậm chí nàng còn lẳng lơ mà mời ta uống nước đường đỏ nữa”

“Ngươi…Ngươi!”

Tiết Thành Toàn run rẩy chỉ vào mũi Tiết Đinh Nghĩa, tức giận đến mức mặt vàng như tờ giấy, mũi miệng vặn vẹo.

“Ai da, con của ta, ngươi bớt nói hai câu đi được không”. Tiết mẫu ở bên cạnh lo lắng hô lên.

“Ngươi cũng câm miệng lại cho ta! Nếu không phải ngươi giúp nó giấu ta, sao có thể giờ này ta mới biết? Hai ngày, tròn hai ngày liền, ngày nào cũng ra ngoài lêu lổng, vậy mà ta vẫn tưởng nó đi Võ quán! Kết quả là đi xướng quán!”. Tiết Thành Toàn nhìn về phía người hầu ở hai bên trái phải, quát lớn ra lệnh:

“Bịt mồm nó lại, đánh chết cho ta! ”

Đám người hầu nghe thấy mệnh lệnh liền run rẩy như chim cút nhưng cũng không dám làm trái lời, người chủ trong ngôi nhà này vẫn là Tiết lão gia.

Bọn họ chỉ có thể ấn Tiết Đinh Nghĩa xuống băng ghế, giơ gậy lớn lên rồi đánh xuống chục cái, thanh thế như sấm sét nhưng thực chất lại nhỏ như hạt mưa rơi.

“Được, được, được lắm, các ngươi đều đang diễn cho ta xem đúng không!? Hả? Cút ngay cho ta!”

Tiết Thành Toàn tự mình đoạt lấy gậy, cắn răng dùng hết sức đánh xuống 30-40 gậy.

Tiết mẫu kêu khóc ôm lấy chân Tiết Thành Toàn, nước mắt rơi như mưa, cầu xin hắn đừng đánh nữa, nhưng Tiết Thành Toàn căn bản không nghe, ngược lại càng đánh mạnh tay hơn:

“Đúng là con hư tại mẹ, ngày thường đều là do ngươi chiều hư tên nghịch tử này, giờ lại tới khuyên, còn khuyên, còn khuyên nữa là ta đánh cả ngươi luôn!”

Tiết mẫu sợ tới mức phải buông tay ra, chẳng nói chẳng rằng, một mình ngồi dưới đất, cầm khăn tay lau nước mắt.

Tiết Thành Toàn đánh đến mức phải thở dốc, đánh tới mức không nhấc nổi cây gậy lên nữa, lúc này hắn mới ngừng lại, đặt mông ngồi xuống ghế, uống hai ngụm nước trà rồi nói:

“Ngày mai, ngày mai, ngươi cùng với ta đi thị trấn Nghĩa Hưng, nhận lỗi với Cửu đệ tử của Dương Sư!”

Không có tiếng đáp lại.

“Có nghe thấy không hả?”

Vẫn như cũ không có tiếng đáp lại.

Tiết Thành Toàn dựng ngược lông mày, đang định một lần nữa cầm gậy lên, gã người hầu đứng bên cạnh vội vàng hô lên:

“Lão gia, đừng đánh nữa, thiếu gia ngất đi rồi! Còn đánh nữa sẽ thật sự xảy ra chuyện đấy!”

….

“Vonfram không giống những kim loại khác, rất giỏi chịu nhiệt, bếp lò bình thường căn bản không thể làm nóng chảy được nó, nhưng nó có một đặc điểm, chính là dễ dàng hấp thu hỏa tinh, nhưng lại rất khó phóng thích, cho nên chỉ cần dùng số lượng lớn hỏa thạch nung trong một khoảng thời gian nhất định, nó sẽ dần dần mềm ra”

Lục Cương ngồi ở phía trước bếp lò, đổ hỏa thạch vào bên trong, một thân cơ bắp tỏa ra ánh sáng như kim loại.

“Trước đây, ta chưa từng dùng lông của Xích Hoả Điểu để rèn vũ khí nhưng cũng đã dùng qua vật liệu tương tự, cho nên vẫn có phần nắm chắc, nói không chừng, thanh trường thương này sẽ là tác phẩm đỉnh cao của ta”

Lương Cừ ở bên cạnh nghe thấy vậy liền vui mừng:

“Đa tạ Lục sư huynh”

“Không cần khách sáo, VVqaJXdḉ thể chế tạo ra một thanh vũ khí sắc bén vốn cũng chính là phần thưởng tốt nhất dành cho thợ rèn, kể cả ngươi không tới, nếu ta có được lông vũ của Xích Hoả Điểu cũng sẽ nghĩ cách để dùng nó rèn thành binh khí, chỉ khác là tạo thành vũ khí gì thôi”

“Đúng rồi, Lục sư huynh, nếu như dùng lông vũ của Xích Hỏa Điểu, thanh trường thương này có phải sẽ biến thành một thanh vũ khí có thuộc tính hoả không”

Lương Cừ lo lắng trong lòng, nào là hỏa thạch, nào là lông vũ của Xích Hỏa Điểu, nếu như đổi bối cảnh câu chuyện, vậy chính là tương đương với pháp khí có thuộc tính hoả.

Nhưng hắn là Thủy Hầu Tử mà, bát tự không hợp đâu.

“Sẽ không đâu, vonfram có tính chất ổn định, không dễ dàng thay đổi thuộc tính, hơn nữa hỏa thạch thật ra cũng chỉ là một loại than có nhiệt độ cao hơn mà thôi, không có gì đặc biệt cả.

Còn về phần lông vũ của Xích Hoả Điểu, bản chất của nó là tinh hoa sinh mệnh, tuy rằng có năng lượng huộc tính hoả, nhưng trừ phi ngươi dùng thủ đoạn khác, bằng không sẽ không có cách nào dung nhập vào bên trong vonfram, nó sẽ chỉ cung cấp linh tính cho vũ khí làm từ vonfram thôi, sư đệ muốn thêm vào thuộc tính sao? Nếu như vậy phải thay đổi chất liệu của thanh trường thương này”

“A, không, không cần, cứ như giờ là tốt lắm rồi”

“Được”

Bạn đang đọc [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử của Giáp Xác Nghĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    35

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!