Chương 100: [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử

Cái chết của Lỗ Thiếu Hội (2)

Phiên bản dịch 4823 chữ

Ở phía trước thi thể, Ngỗ Tác đội mũ trên đầu, cõng theo một chiếc thùng gỗ, thấy vậy liền vội vàng đứng dậy:

“Vị đại nhân này có thể nhìn ra điều gì sao? Lục đại nhân yên tâm, từ khi phát hiện thi thể đến nay, bọn ta chưa từng xử lý gì cả, ban đầu như thế nào thì giờ vẫn như vậy”

Hắn có thể khám nghiệm tử thi, nhưng cảnh tượng trước mắt này đã vượt ra khỏi phạm vi kinh nghiệm của hắn, chưa từng thấy qua việc như thế này, nội tạng bên trong không giống như bị móc xuống, quá sạch sẽ.

“Là sơn quỷ”

Một thanh âm quen thuộc truyền đến từ phía sau Lương Cừ, hai người quay đầu lại nhìn.

“Hồ sư huynh?”

“Hồ sư đệ, sao ngươi lại tới đây?”

“Người của nha môn nói, Ngỗ Tác không có cách nào phán đoán được nguyên nhân cái chết, cho nên phái người tới Võ quán tìm ta hỗ trợ, ta nghĩ Lỗ Thiếu Hội là người của Võ quán, phải tới xem sao, kết quả là vừa đến cửa, có người nói người của Võ quán đã tới, ta còn đang buồn bực không biết là ai đây, hóa ra là Lục sư huynh và Lương sư đệ, à, để ta giới thiệu một chút, Bộ Khoái, Sử Quang Hỉ.

Hồ Kỳ đi nhanh về phía trước, một đại hán râu quai nón đi ngay bên cạnh hắn.

Đại hán Sử Quang Hỉ vội vàng chắp tay:

“Chào hai vị đại nhân”

Lục Cương gật đầu, Lương Cừ ở bên cạnh cũng học theo.

Bộ Khoái Sử Quang Hỉ chào hỏi xong, lại nhìn về phía Hồ Kỳ, vội vàng dò hỏi:

“Hồ Võ Sư, ngươi mới nói là Sơn quỷ đúng không? Là yêu thú sao?”

Hồ Kỳ không trả lời mà nhìn về phía Lục Cương:

“Lục sư huynh cảm thấy thế nào?”

“Hẳn là không sai”

“Sơn quỷ là thứ gì?”. Lương Cừ cảm thấy mình nên tìm cơ hội để bù lại một ít tri thức.

Lục Cương nói:

“Đó là một loại Tinh quái sơn dã có hình dáng giống con người, làn da có màu nâu như cây khô, đao thương khó nhập, ban đầu thích ăn súc vật, đến khi lớn lên lại thích ăn thịt người, sau khi thành niên còn đẻ trứng ở trong cơ thể người, chờ đến khi trứng nở ra, trước ngực người sẽ bị xé mở giống như trước mặt đây.

Lương sư đệ cũng không cần sốt ruột, sư phụ đã sắp xếp lớp học rồi, thứ chúng ta học không giống những thư sinh khác, đến lúc đó, những thứ nên biết ngươi đều sẽ được học”

Lương Cừ yên lòng.

Hồ Kỳ dạo một vòng xung quanh, sau khi trở về, sắc mặt ngưng trọng:

“Nếu nơi này là địa điểm tử vong, vậy con sơn quỷ này rất lợi hại, Lỗ Thiếu Hội là Võ Giả đột phá hai cửa ải, đánh vỡ gạch đá dễ như trở bản tay, thế nhưng xung quanh lại không có bao nhiêu dấu vết đánh nhau, rất có thể vừa đối mặt đã bị giết chết, hơn nữa trứng sơn quỷ dù lớn rất nhanh, nhưng ít nhất cũng phải mất hai ngày”

Lương Cừ kinh ngạc:

“Vậy tức là cùng ngày sau khi hắn rời khỏi Võ quán đã chết rồi sao?”

Hồ Kỳ gật đầu:

“Về cơ bản là như vậy”

Lục Cương nói:

“Tốt nhất vẫn là trước tiên báo cho sư phụ một tiếng, để sư phụ sắp xếp một chút, sơn quỷ có uy hiếp rất lớn đối với Võ Giả bình thường”

Sử Quang Hỉ ở bên cạnh nghe thấy vậy liền hãi hùng khiếp vía mà kêu lên:

“Vậy còn người bình thường thì sao? Chẳng phải còn tệ hơn sao?”

Hồ Kỳ lắc đầu:

“Cũng không nhất định, cá lớn nuốt cá bé, cá nhỏ ăn tôm nhỏ, sơn quỷ thích đồ ăn tràn đầy khí huyết, một con sơn quỷ có thực lực như vậy ngược lại sẽ có uy hiếp không lớn đối với người bình thường”

Sử Quang Hỉ thở phào một hơi, kết quả là một giây sau lại phải lo lắng.

“Tuy nhiên trứng của con sơn quỷ này đã nở ra một con sơn quỷ nhỏ, với sơn quỷ nhỏ thì không nhất định như vậy, Sử Bộ Khoái mấy ngày này vẫn nên phái thêm nhiều nhân thủ tuần tra mới được”

“Vâng vâng vâng, nhưng Võ Sư đại nhân phải giúp đỡ chúng ta nhiều một chút đấy, người thường như chúng ta làm sao có thể đối phó được, chờ ta trở về bẩm báo với Huyện Lệnh, nhất định sẽ dán thông báo treo thưởng, sẽ không bạc đãi các vị đại nhân”

“Yên tâm, chúng ta nhất định sẽ lưu ý, có thể giải quyết được chúng nó đương nhiên là tốt nhất, tuy nhiên người trong nha môn của các ngươi đâu?”

“Aiz, đừng nói nữa”. Sử Quang Hỉ mặt ủ mày ê nói:

“Không biết vì sao gần đây Võ Giả trong nha môn hình như đều có nhiệm vụ cả, chẳng thấy ai hết”

Hồ Kỳ tựa như có điều suy tư.

Mắt thấy đã có người xử lý, Lục Cương chuẩn bị trở về:

“Có Hồ sư đệ ở đây thì ta về trước đây, Lương sư đệ lấy về một chiếc lông vũ của Xích Hỏa Điểu, phải nhanh chóng luyện chế, bằng không sẽ bị hao tổn mất”

Hồ Kỳ kinh ngạc:

“Lông vũ của Xích Hỏa Điểu? Ở đâu ra vậy?”

Lương Cừ bất đắc dĩ, lại kể một lượt quá trình mình nhặt được lông vũ.

Hồ Kỳ vô cùng hâm mộ:

“Vận khí của Lương sư đệ đúng là không tầm thường, tuy nhiên với thực lực hiện tại của ngươi, kích phát một lần lông vũ Xích Hỏa Điểu dùng để luyện chế binh khí quả thật là lựa chọn tốt nhất, dù sao binh khí có linh tính cũng khó tìm, vậy các ngươi về trước đi, ta và Sử Bộ Khoái tới khu vực lân cận xem xem.”

Lục Cương gật đầu, hắn nói ra trước mặt Hồ Kỳ như thế là muốn để cho Lương Cừ biết, bản thân hắn không phải vì muốn tạo ra binh khí có linh tính nên mới đưa ra kiến nghị như vậy.

Bạn đang đọc [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử của Giáp Xác Nghĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    56

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!