Chương 114: [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử

Võ Giả! Chủ Tế! (2)

Phiên bản dịch 4218 chữ

Ở Đại Thuận, từ huyện đổ xuống không có quan viên, cho dù là trấn Bình Dương có thể so sánh với huyện thành, thậm chí đại trấn mạnh hơn lớn hơn một số huyện thành cũng như vậy, muốn duy trì trật tự ở địa phương đều dựa vào cường hào nơi bản địa.

Trần Triệu An ở thị trấn Nghĩa Hưng có thể so sánh với Dương Đông Hùng ở trấn Bình Dương.

Lý lão vốn có trách nhiệm ‘dẫn dân làm việc thiện’, ‘giải quyết tranh chấp’, vì vậy dù tộc trưởng Trần gia không quản được tới trên đầu nhà họ Lương, nhưng Lương Quảng Điền cũng không dám làm càn, thậm chí Trần Triệu An có tát hắn một cái, hắn vẫn phải tiến lên đỡ người ta.

Lương Quảng Điền bụm mặt, quỳ trên mặt đất kêu khóc, vết máu trên mặt cùng tro bui mơ hồ trộn lẫn vào nhau:

“Trần lão, số ta khổ, ta thật sự không ngờ rằng, Lương gia lại sinh ra một bạch nhãn lang, ngài nhìn mũi ta mà xem, là bị cháu trai của ta đánh, ta là thúc ruột của nó đấy”

“Ngươi thật không biết liêm sỉ, chẳng khác nào chó lợn đội lốt người, đến cả ta ngươi cũng dám lừa gạt!? Lương Quảng Điền, trước đây ta chỉ cho rằng ngươi ham ăn lười làm, bạc tình bạc nghĩa, không ngờ ngươi lại không biết liêm sỉ đến như vậy, còn không bằng heo chó! Ngay cả cháu mình thấy chết cũng không cứu, người như ngươi cũng xứng làm trưởng bối sao! Hả?”

Lương Quảng Điền im lặng, cảm xúc lên xuống phập phồng, hắn rốt cuộc phản ứng lại kịp, nhớ ra Trần Triệu An tát hắn một cái là vì sao.

Sau khi mắng một trận, Trần Triệu An lảo đảo lui về phía sau vài bước, bên cạnh lập tức có người nhặt lên quải trượng đưa tới.

Hắn thuận tay nắm lấy quải trưởng, tàn nhẫn đánh xuống lưng Lương Quảng Điền, đánh cho hắn phải kêu to, ngã bò trên mặt đất, sau khi bò ra được một đoạn liền dùng cả tay và chân chạy ra khỏi tiểu viện, không dám quay đầu lại.

Thấy Lương Quảng Điền chật vật tháo chạy như vậy, mọi người đều cười to.

“Đa tạ lý lão đã ra tay tương trợ”

Không biết từ khi nào Lương Cừ đã mở cửa phòng ra, cúi người hành lễ, bày tỏ lòng biết ơn.

Hắn đã sớm nghe thấy động tĩnh bên ngoài cửa, nhìn thấy tất thảy mọi việc.

May mà có Trần Triệu An ra tay, không thì hắn thật sự phải xuất thủ đánh người, đến lúc ấy lại thành chuyện rắc rối.

Trần Triệu An không nói gì, chỉ là chống quải trượng, sống lưng thẳng tắp, đánh giá Lương Cừ từ trên xuống dưới, không ngừng gật đầu.

Hắn mới 15-16 tuổi, dáng người đã dần cao lớn, dung mạo tuấn tú, so với những ngư dân bình thường khác, khác nhau một trời một vực, khiến người khác thấy mà hổ thẹn, mang theo khí chất của một chính nhân quân tử.

Hắn nhìn trái phải, lên tiếng khen ngợi:

“Nhìn xem, nhìn xem, mọi người đều nói nước trong ao nhỏ sẽ không có ngọa long! Thế nhưng thị trấn Nghĩa Hưng nho nhỏ của chúng ta lại có rồng ẩn nấp!”

Đi theo phía sau Trần Triệu An, bất kể là vãn bối hay trưởng bối, tất cả đều gật đầu.

Lương Cừ một lần nữa khom lưng:

“Đa tạ lý lão đã tán thưởng, Lương Cừ hổ thẹn vô cùng”

“Aiz, ta không nói sai đâu, thị trấn Nghĩa Hưng của chúng ta trước giờ cũng không phải chưa từng có Võ Giả, nhưng đều dọn lên trấn Bình Dương hết rồi, giờ ngươi trở thành đệ tử thân truyền của Dương Sư mà vẫn quan tâm đến đồng hương như trước, đã có thể gọi là hiền lương chi sĩ được rồi”

“Là do lý lão giỏi hướng dẫn người ta làm việc thiện.”

Lương Cừ một lần nữa khom người.

Hắn hiểu ý của Trần Triệu An.

Bản thân mình vừa dựng lều phát cháo vừa thay mặt mọi người xuất tiền hiến tế Hà Thần, quan trong nhất là hắn không dành số tiền đó để sửa chữa phòng ốc của mình, có thể nói là tấm gương tạo phúc cho hương dân.

Thân là ‘Cường hào’ lớn nhất ở đây, không có khả năng không nghe không hỏi tới, đây là muốn tới tỏ vẻ một chút, còn việc hỗ trợ đuổi Lương Quảng Điền đi cũng chỉ động ngón tay là xong.

Khách sáo khen ngợi lẫn nhau một phen, bầu không khí trở nên hòa thuận vui vẻ.

Trần Triệu An cũng nói đến trọng điểm:

“Ngươi làm mọi việc vì thị trấn Nghĩa Hưng, mọi người trong thị trấn Nghĩa Hưng đương nhiên sẽ nhớ kĩ lòng tốt của ngươi, ngươi không cần sửa chữa phòng ốc vậy thì để nhóm hương dân chúng ta giúp ngươi tu sửa, từng nhà lần lượt tới đây hỗ trợ bận bịu hai ngày là xong thôi, cũng không phải là chuyện gì lớn.

Mặt khác, ta sẽ nhanh chóng tổ chức hiến tế Hà Thần, đến lúc đó ngươi liền đảm đương vị trí Chủ Tế, đọc tế văn!”

Bạn đang đọc [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử của Giáp Xác Nghĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    76

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!