Chương 96: [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử

Ta có một con đường tại vùng sông nước Giang Hoài (2)

Phiên bản dịch 4644 chữ

Lương Cừ nhìn trái nhìn phải, chỉ thấy cả nhà Trần Khánh Giang đều đang im lặng, đầu óc bọn họ dường như còn chưa kịp phản ứng.

“Có vấn đề gì sao?”

“Đệ tử thân truyền?”

“Ừm”

“Thuận Tử cũng có thể đi học võ sao?”

“Không sai”

“Thuốc này cũng rất quý phải không?”

“Không quý, rất rẻ”

Quả thật rất rẻ, Lương Cừ không tốn một phân tiền nào, đây chính là củ sen được hắn nghiền ra rồi phơi khô, tuy hiệu quả có kém một chút nhưng vẫn có tác dụng, một túi này là hai miếng củ sen, cũng đủ để Trần Nhân Hành khôi phục lại nguyên khí.

Cả nhà Trần Khánh Giang bị nỗi vui mừng làm cho choáng váng đầu óc, chỉ có Thuận Tử là đang ngồi xổm bên bếp lò gặm bánh đào, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Bánh đào ngon ghê, Thủy ca tốt thật đấy, hắn nghĩ thầm.

“Đánh cá đương nhiên là có thể, chỉ cần A Thủy mở miệng, ta nhất định sẽ hỗ trợ, nhưng còn hai việc kia quả thật là….”

“Dừng! Trần thúc, ta biết ngươi định nói gì, nói nữa là ta đi luôn đấy, đừng khách khí qua lại nữa, ta không chịu nổi đâu”

Trần Khánh Giang lại một lần nữa bị ngắt lời, mặt nghẹn đến mức có hơi hồng, quá khó chịu.

“Nếu Trần thúc đã đáp ứng việc đánh cá, vậy không còn vấn đề gì nữa rồi”

Để Trần thúc hỗ trợ đánh cá là ý tưởng mà từ sáng sớm Lương Cừ đã nghĩ ra.

Một mặt là muốn cải thiện một chút đời sống của nhà Trần thúc, Trần thúc hiếu thắng nhưng lại thiếu nợ nhiều như vậy, mùa đông lại thu hoạch đươc ít cá, trong tình huống không thể trực tiếp đưa tiền, hắn liền nghĩ ra một biện pháp giúp làm gia tăng thu nhập của Trần thúc.

Một mặt khác cũng là để mình đỡ mất thời gian, không cần phải ngày nào cũng làm bộ chèo thuyền ra khơi nữa.

Nheo Béo chỉ có một cái miệng, đi đi về về, thật ra hiệu suất rất thấp.

Nếu có thể liên thủ cùng Không Thể Động, hai thú ở dưới nước cùng nhau vây quanh, lùa bầy cá, rồi lại để cho Trần Khánh Giang ở trên thả lưới, hiệu suất có thể cao hơn rất nhiều, chia đôi ra thì mọi người đều kiếm được.

Trần thúc là người tốt, cho dù thật sự không cẩn thận để hắn nhìn thấy những thứ không nên nhìn thì hắn cũng sẽ không nói ra ngoài, chỉ biết giấu kín trong bụng mà thôi.

Huống hồ, nuôi dưỡng Thủy Thú cũng không chứng minh được điều gì, cũng không phải không có người thích nuôi cá sấu lớn.

Im lặng hồi lâu.

Trần Khánh Giang cuối cùng cũng thốt ra được một câu:

“A Thủy…Ngươi thật có tiền đồ”

“Đúng vậy, thật có tiền đồ”. Trần Nhân Hành nói theo.

“Có tiền đồ lớn”. A Đễ bổ sung thêm.

“Thủy ca đương nhiên là có tiền đồ rồi!”. Tiểu Thuận Tử ăn xong một miếng bánh đào, lau sạch cặn bên miệng, giơ tay lên đầu tiên.

“Về sau chẳng phải A Thủy cũng sẽ làm lão gia sao?”. Tay Trần Nhân Hành không tự giác sờ thắt lưng bên hông, nghĩ muốn lấy tẩu thuốc hút một hơi, nhưng chú ý tới Lương Cừ còn đang ở đây nên lại nhịn xuống.

Lão gia!

Một từ vừa uy nghiêm lại vừa xa vời xiết bao, dường như chỉ hai chữ này thôi đã toát ra khí chất cao cao tại thượng.

Nghĩ đến việc hàng xóm nhà mình sẽ trở thành lão gia, miệng vết thương phía sau lưng Trần Nhân Hành cũng nóng đến phát ngứa.

“Cho nên, hộp điểm tâm của Ngũ Phương Trai này mọi người liền nhận lấy đi, chuyện tiền nong ta cũng không vội, từ từ trả là được, trước tiên trả cho xong khoản nợ với y quán đã, ngày mai ta sẽ tới tìm Trần thúc, Trần thúc, ngươi đừng vội ra chèo thuyền đi trước đấy”

“Được”

“À, thật ra vẫn còn một việc nữa, Đại Yêu xuất hiện tối hôm trước, các ngươi có biết không?”

“Cũng nghe nói qua, chắc là phải hiến tế”

“Đúng vậy, hai ngày tới ta chưa chắc sẽ ở nhà”. Lương Cừ móc ra hai đồng từ chiếc túi bên eo ra, đặt lên bàn:

“Sẽ có người tới cửa thu tiền, A Đễ thím để ý giúp ta nộp lên nhé, ta đã hỏi qua Lý Đại Khang thúc rồi, hai đồng hẳn là đủ”

“Được”

A Đễ gật đầu, ngày thường Trần Khánh Giang đều phải chèo thuyền ra khơi đánh cá, Trần Nhân Hành thì ra ngoài bán giỏ và vải, chỉ có nàng là vẫn luôn ở nhà.

Mọi người nói chuyện phiếm một lúc, mãi cho đến khi Lương Cừ muốn rời đi, Trần Khánh Giang mới đột nhiên lên tiếng:

“A Thủy, hai ngày nay nếu ngươi muốn đi trấn trên thì phải cẩn thận đấy, sáng nay ta đi bán cá, nghe được một việc, ở trấn trên có một Võ Sư đã chết đấy”

Lương Cừ trong lòng cả kinh:

“Võ Sư ư? Tên gì vậy?”

“Không nhớ rõ lắm, hình như tên là…”. Trần Khánh Giang nhíu mày suy tư, hắn cũng không phải người thích nghe ngóng chuyện của người khác cho nên trong lúc nhất thời không nhớ ra được.

“Cái tên tiểu tử nhà ngươi, sao cứ đến thời điểm mấu chốt lại ngu ngốc vậy hả, cứ như thế thì làm được gì? Nếu không nghĩ ra thì hôm nay ngươi cũng đừng ăn cơm nữa”

Trần Nhân Hành tức giận, lấy tẩu thuốc đánh lên gáy hắn, Trần Khánh Giang tựa như bị cú đánh này làm cho tỉnh táo.

“A, ta nhớ ra rồi, tên là Lỗ Thiếu Hội!”

Bạn đang đọc [Dịch] Thành Thần Bắt Đầu Từ Thủy Hầu Tử của Giáp Xác Nghĩ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    10mth ago

  • Lượt đọc

    71

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!