Hiện tại Ngụy Hàn sớm đã nắm giữ phương pháp xuất thần, chỉ vài giây ngắn ngủi đã thoát ly được cảm giác đau lớn. Dù không thoát ly được thì chút thống khổ này chẳng là gì với hắn cả.
"Quyển công pháp này, thuộc về ta!" Ngụy Hàn hài lòng, thức đêm bắt đầu ngưng luyện huyết hạch.
[Pháp Vương Thôn Huyết Công] vô cùng đơn giản, chỉ cần vận hành mấy chỗ kinh mạch quan trọng đơn giản đến mức không cần treo máy cũng vẫn hiểu được.
Trong đầu Ngụy Hàn liên tục tưởng tưởng đến một cái lăng kính thuỷ tinh màu đỏ. Đồng thời kinh mạch chân khí tay phải liên tục vận chuyển theo hướng ngược lại. Hình thành một cỗ hấp lực cường đại, điên cuồng đem huyết dịch nội thể hấp thu.
Ngụy Hàn nhíu mày, cảm thấy một cỗ đau đớn kịch liệt truyền đến từ tay phải.
Nhưng thống khổ này với hắn mà nói cũng không là gì. Hắn tiếp tục vận hành công pháp ngưng tụ huyết hạch. Tay phải lập tức hóa thành một cái động không đáy, điên cuồng rút máu tươi của Ngụy Hàn, sắc mặt hắn bỗng nhiên tái xanh.
Khi hắn sắp chết do mất quá nhiều máu, lại đột nhiên phát hiện hệ thống bất tử chủ động khôi phục cho hắn. Một cỗ năng lượng cường đại từ hư không truyền vào.
Máu trong cơ thể Ngụy Hàn mất đi bao nhiêu, sẽ được lấp đầy trong thoáng chốc. Đây chính là cái lợi tốt nhất mà hắn có thể vận dụng để tu luyện công pháp này.
"Mẹ nó, có hệ thống trong tay thì hắn còn sợ cái gì nữa?" Ngụy Hàn vui mừng như nở hoa.
Căn cứ trên điển tịch ghi chép, huyết hạch ngưng tụ một lần nhiều nhất sẽ hấp thụ một phần máu tươi của cả cơ thể. Không nên ham hố, nếu không sẽ dễ mất mạng.
Lấy mười ngày làm hạn định, hút đủ 10 phần máu tươi. Một huyết hạch mới được xem như chính thức thành hình, trong lúc đó còn phải uống rất nhiều dược liệu ôn bổ huyết.
Thế nhưng Ngụy Hàn lại không cần phiền phức như thế, hắn nắm chắc bug của hệ thống cứ một đường tu luyện. Không chút kiêng kỵ để huyết hạch hấp thụ máu của mình.
Chỉ sau một phút ngắn ngủi, huyết hạch đã thành hình.
Bên trong không gian ẩn giấu của huyệt vị nào đó trên bàn tay phải Ngụy Hàn, có một tinh hạch huyết sắc quay tròn. Nó tản ra lực lượng khí huyết kinh người, tựa như một phân thân thu nhỏ của hắn vậy.
Đây chính là tập hợp kết tinh huyết dịch toàn thân của hắn tạo thứ năng lượng đáng sợ nhất. Một khi bạo phát, đủ sức giúp hắn cầm cự trong trận đại chiến sinh tử.
Nếu ngưng tụ thêm mấy cái, từ đây hắn sẽ không còn sợ hãi khi giao chiến nữa. Bất kỳ kẻ nào cũng đều mơ tưởng giết chết hắn, dù đối mặt ngàn vạn đại quân vây quét hắn cũng có thể chém giết ba ngày ba đêm.
Nhưng trên điển tịch ghi chép là thật, huyết hạch sẽ mang đến thống khổ cho người nắm giữ.
Từng đợt đau đớn vặn vẹo truyền đến từ thay phải, tựa như xuất phát từ kinh mạch nhưng lại giống như cơn đau nửa đầu hơn. Cứ chịu sự tra tấn như thế này, người bình thường sẽ không chịu nổi, thế nhưng đối Ngụy Hàn mà nói cái này chẳng đau hơn con kiến cắn là bao nhiêu.
"Tiếp tục, tiếp tục!" Ngụy Hàn mừng khấp khởi lần nữa ngưng tụ huyết hạch.
Việc kiếm lợi từ hệ thống không phải lúc nào cũng có, hắn phải nắm chặt cơ hội.
Đến lúc đó ngưng tụ chín huyết hạch, lại thêm Nhiên Huyết Cửu Cấm. Dù hắn có đối đầu trực tiếp với Đoán Cốt cảnh cũng sẽ không sợ, thực lực lại tăng vọt.
Một cái, hai cái, ba cái, năm cái, bảy cái, chín cái.
Ngụy Hàn hết lần này đến lần khác chẳng sợ chết, liều mạng ngưng tụ ra chín viên huyết hạch. Lần lượt ở tứ chi, bụng, lưng, tim, không chừa chỗ nào trọng yếu cả.
Những viên huyết hạch bề ngoài không thể nhìn thấy, được ở chỗ sâu nhất trong huyệt đạo. Nhưng chỉ cần bạo pháp thì sẽ cung cấp động lực dồi dào cho cơ thể.
Mà từ đầu tới đuôi, Ngụy Hàn không phải trả bất cứ cái giá nào.Khí huyết của hắn vẫn dồi dào, trên mặt hoàn toàn không mất đi vẻ hồng hào.
"Thử một chút xem sao!" Ngụy Hàn hít sâu một hơi, quả quyết kích phát huyết hạch trong tim.
Ngụy Hàn không cần suy nghĩ, quả quyết để huyết hạch toàn lực nổ tung.
"Ầm ầm!"
Khí huyết kinh khủng tựa như là sóng to gió lớn khiến cơ thể hắn chìm đắm trong năng lực dồi dào. Huyết quản của hắn bị xé rách từng khúc, ngũ tạng lục phủ liên tục sung huyết bị hao tổn. Cả tai mắt mũi miệng cũng không ngừng chảy ra máu tươi, máu me vô cùng doạ người.
Nhưng Ngụy Hàn không bị cỗ lực lượng đáng sợ này nổ tung, thân thể hắn không ngừng to lên, cả quần áo cũng vỡ vụn. Từ một thiếu niên chật thọt, đã biến thành một tráng hán cao hai mét.
Giờ phút này hình thể hắn cường tráng như gấu ngựa. Cánh tay và bắp đùi to hơn thùng nước, nắm đấm lớn doạ người, cần cổ trực tiếp lớn gấp hai. Thế nhưng khí huyết cường đại tới đâu cũng không chọc thủng được trói buộc của mười hai tầng da, chỉ khiến hắn càng thêm cường tráng mà thôi.