"Khó trách trước khi Luyện Huyết, nhất định phải Luyện Bì!"
"Ha ha ha, vẫn chưa đủ, tiếp tục đi!" Ngụy Hàn hưng phấn gầm nhẹ, lần nữa nổ tung hai huyết hạch.
Thân thể của hắn tựa như là người khổng lồ Hulk biến thân, trực tiếp cao ba mét, suýt chút nữa tung bể nóc nhà. Bây giờ chỉ cần hắn chuyển động một cái thì toàn bộ phòng ốc đều sẽ biến thành mớ phế liệu.
Cảm nhận được nội bạo thể chất và lực lượng kinh người, khoé miệng Ngụy Hàn không khỏi cong lên thành một nụ cười hài lòng.
…
Mấy ngày kế tiếp, Hứa Du Nhiên lập tức bắt đầu sắp xếp việc di chuyển Bách Thiện Đường.
Cụ thể di chuyển thế nào thì Ngụy Hàn vẫn chưa hỏi nhiều, dựa vào năng lực và bối cảnh của nàng, muốn đưa mấy trăm hài tử đi quận thành quả thực là chuyện dễ như trở bàn tay.
Tóm lại những thứ này khẳng định là không cần Ngụy Hàn quan tâm, hắn cũng vui vẻ làm một chưởng quỹ nhàn hạ. Mỗi ngày ngoại trừ việc săn giết yêu thú thì đến Chế Tạo doanh rèn sắt.
Nhờ có Diêm Cảnh Sơn tự mình chỉ điểm, hắn tiến bộ rất nhanh.
Kỹ thuật rèn thông thường đã sớm treo đầy, thậm chí bảng thuộc tính còn có thêm kỹ năng công pháp rèn đúc Diêm thị cao cấp. Ngụy Hàn không để ý bại lộ hai thiên phú của mình chính là rèn đúc và y đạo được.
Nhưng đến tháng thứ hai, Ngụy Hàn cảm thấy thời cơ đã chín mùi liền chủ động để lộ kỹ năng rèn đúc của mình khiến mọi người ngạc nhiên, xuất thủ chỉ dẫn hắn nhiều hơn.
Vào một ngày đẹp trời, khi Diêm lão vừa chỉ điểm hoàn tất. Thì Ngụy Hàn cũng chế tạo xong một thanh trường đao, hắn chỉ thi triển tám phần công lực Chế tạo.
“Đinh, đinh, đinh.” Tiếng đe sắt liên tiếp truyền ra từ Chế tạo doanh.
Hôm nay trong doanh trại không có sự náo nhiệt như trước, chỉ có Ngụy Hàn nện búa mà thôi. Hắn mặc một bộ áo gai cũ nát, thân thể cường tráng hơn trước kia không ít. Da thịt màu đồng dưới cổ lộ ra ngoài bắp thịt, tạo nên một vẻ đẹp hình thể bất phàm cho hắn.
Hắn vung chùy sắt nặng tám mươi cân, trong tay kẹp một khối sắt nung đỏ, liên tục đè nó trên đe mà đập không ngừng nghỉ. Cảm giác tiết tấu vô cùng nhịp nhàng khiến mọi người phải dừng mọi việc lại mà nhìn hắn, hai mắt toả sáng.
"Lợi hại, Tiểu Phi lại có tiến bộ, chuỳ pháp này không luyện ba năm thì không làm được đâu. Nếu so với ta chỉ kém một chút, thật sự là thiên tài!" Đổng Hổ nhịn không được cảm thán.
"Im miệng hết cho ta!" Diêm Cảnh Sơn tức giận quát lớn: "Ngươi vừa không có đầu óc lại chẳng có tài năng. Tiểu Phi người ta mới học hai tháng đã vượt qua tất cả các ngươi. Tất cả các ngươi đều không bằng hắn, biết chưa hả?”
"Trời!" Mọi người hít sâu một hơi.
Tuy vậy bọn họ đều nhận ra Ngụy Hàn lợi hại, trước đây không thấy hắn có bản lĩnh này. Không ngờ trong lúc bọn họ không để ý, hắn đã đạt được thiên phú nghịch thiên cỡ đó rồi.
Trước mắt bao người, sắc mặt Ngụy Hàn trầm ổn tiếp tục chế tạo.
Một thân có lực khiến hắn vung chùy rất nhẹ nhàng, tiếng đinh đang đinh đang vang lên liên hồi. Khối sắt đỏ bừng hết bị đập rồi nhúng nước, sau đó lại cho vào lò lửa, búa chạm đến đâu khối sắt đỏ bừng đến đó.
Hiệu suất của hắn so với máy móc chế tạo kiếp trước còn hung hăng hơn, hai cú đập đã chế tạo một khối sắt bình thường thành sản phẩm tinh thương. Mỗi việc đều được Ngụy Hàn làm thuần thục, không ai có thể bắt bẻ được hắn một lỗi nào dù là nhỏ nhất.
Chỉ dùng tám phần bản lĩnh của mình đã khiến mọi người kinh diễm.
Nửa ngày sau đó, Ngụy Hàn trực tiếp đem một thanh Bách Đoán Trảm Mã Đao đưa tới trước mặt Diêm Cảnh Sơn, khách khí nói: "Diêm lão, mời kiểm tra!"
"Được!"
Diêm Cảnh Sơn tiếp nhận Trảm Mã Đao tỉ mỉ kiểm tra, nhẹ nhàng gõ vài tiếng lên thân đao liền nghe được tiếng ong ong thanh thuý. Toàn bộ thanh đao dài ba thước sáu, lưỡi đao sáng bóng không tì vết, thân đao phủ đầy nhưng hoa văn ẩn hình. Vừa thân bí lại vừa sắc bén, đây tuyệt đối là một vũ khí tốt.
"Mang đá thử đao đến đây!" Diêm Cảnh Sơn vung tay lên, lập tức có người đưa đá thử đao đến.
Đây là một khối đá kỳ lạ, chạm vào hơi mềm nhưng khi bị công kích đột ngột liền trở nên cứng ngắc, sau khi bị chém xong còn tự động khôi phục lại hình dáng ban đầu.
Nó không có tác dụng gì, cũng không có thể xây nhà lại không thể chế tạo vũ khí, tác dụng duy nhất chính là làm đá thử đao.
Đao kiếm tầm thường chém đi xuống, chỉ được một tấc là may mắn lắm rồi. Chém xuống hai tấc là hàng tốt, ba tấc thì có thể gọi là bảo đao.
Diêm Cảnh Sơn tay cầm Trảm Mã Đao trảm xuống, liền chém hơn năm tấc vào đá thử đao, khiến tất cả mọi người đều há hốc mồm kinh ngạc.
"Năm tấc? Sao có thể như thế? Dù dùng tinh cương thiên đoán để chế tạo bảo đao chưa chắc có thể chém được năm tấc.”