Chương 75: Cha con đồng tâm
"Nội lực của Thiếu Lâm, ngươi là tên trốn ở Thiếu Lâm kia?"
Trong mắt Mộ Dung Bác bắn ra một tia tinh quang.
Chân khí trong đan điền hắn bắt đầu bạo động, khiến quần áo cũng phồng lên.
"Chúng ta giao thủ cũng đã được nhiều năm rồi, nhưng đều bất phân thắng bại!"
"Nếu như các hạ muốn giao chiến thì ngày khác ta sẽ phụng bồi tới cùng, nhưng hôm nay xin hãy dừng tay, được không?"
Vẻ mặt Mộ Dung Bác âm trầm, nhận ra thân phận của người đánh lén này, nhưng hắn không muốn giao thủ với đối phương.
Bởi vì hôm nay hắn còn phải giữ sức để đi kiếm chuyện với Thiên Cơ Lâu nữa.
"Thật nực cười, đến hôm nay ta mới biết rõ ngươi chính là Mộ Dung Bác!"
Tiêu Viễn Sơn hét to, nói: "Hôm nay ta và ngươi không chết không ngừng! Báo thù cho người vợ quá cố của ta!"
Tiêu Viễn Sơn chỉ nhún nhẹ đã tiến lên mười bước, bắt đầu truy sát.
Một khắc sau Tiêu Viễn Sơn cùng Mộ Dung Bác đã đánh thành một đoàn.
Cả hai đều là cao thủ Nửa Bước Đại Tông Sư, nội lực cực kỳ hùng hồn, thâm hậu.
Khi cả hai bắt đầu điên cuồng giao thủ thì cảnh tượng như thiên băng địa liệt vậy, người thường không thể nhúng tay.
Bất kỳ chỗ nào mà cả hai đi qua đều biến thành phế tích, phòng ốc sụp đổ, mặt đường thì nứt ra thành từng khe rãnh.
"Cha!"
Lúc này Mộ Dung Phục cũng phản ứng lại, quát lớn rồi nói: "Cùng nhau tiến lên, giết chết tên này."
Nói xong hắn rút kiếm ra bắt đầu chém giết.
Cùng lúc đó trong đám người bỗng có mười mấy bóng người rút kiếm ra đánh về hướng Tiêu Viễn Sơn.
Mười mấy người này đều là cao thủ Tiên Thiên Hậu Kỳ, kiếm pháp của tất cả như chỉ được tạo ra là để giết người vậy.
Những người này chính là tử sĩ mà Mộ Dung Bác âm thầm bồi dưỡng trong lúc đang giả chết.
Ban đầu hắn tính mang theo là để đối phó với Thiên Cơ Lâu.
Nhưng không ngờ tên Nửa Bước Đại Tông Sư như Tiêu Viễn Sơn lại xuất hiện, nên chỉ có thể sử dụng trước đối với với tên này rồi tính sau.
Đại chiến khủng bố bạo phát, kiếm khí, chưởng khí tung hoành khắp nơi, cả hai dần dần di chuyển vào chỗ sâu trong Lạc Dương Thành.
"Đánh nhau!"
"Mộ Dung Bác thật sự còn sống, lúc này lại còn xuất hiện nữa!"
"Hai cha con của Mộ Dung Phục lúc này đang vây công một cao thủ Nửa Bước Đại Tông Sư."
Nửa Bước Đại Tông Sư đang giao thủ?
Khi nghe được tin tức này thì tất cả người trong Thiên Cơ Lâu đều chạy ra để xem náo nhiệt.
Lưu Tiêu cũng chạy ra theo!
Bởi vì lúc này cả hai người Mộ Dung Bác cùng Tiêu Viễn Sơn đã đánh đến trước cửa Thiên Cơ Lâu rồi, cả hai đánh từ dưới đất lên tới nóc nhà, xong rồi lại xuống dưới đất.
Không biết đã có bao nhiêu phòng óc ở ven đường bị hư hại rồi.
Lúc này người mạnh mẽ như Tiêu Viễn Sơn cuối cùng cũng bị thương dưới sự vây công của cha con Mộ Dung Phục cùng thủ hạ.
Nhưng hắn vẫn rất mạnh mẽ!
Thậm chí Tiêu Viễn Sơn còn giết được hai ba tên tử sĩ mà Mộ Dung Bác đã bồi dưỡng kia nữa.
Ngay cả Mộ Dung Bác lúc này cũng đã bị thương, khoé miệng chảy máu.
"Ngươi là.... Kiều đại hiệp."
Người trong Thiên Cơ Lâu khi thấy bộ dạng của Tiêu Viễn Sơn thì giật mình, há hốc mồm.
Bởi vì hai người này quá giống nhau.
Khác biệt duy nhất chỉ là tóc của Tiêu Viễn Sơn bạc hơn Tiêu Phong một tý, nhìn có vẻ già dặn hơn một tý mà thôi.
"Đó không phải là Tiêu Phong huynh đệ, đó là phụ thân của hắn, Tiêu Viễn Sơn."
Lưu Tiêu sửa lại.
Hắn cũng hơi giật mình một tý, không ngờ cha con Mộ Dung Bác lại vây công Tiêu Viễn Sơn ở Lạc Dương Thành.
"Mộ Dung Bác! Để mạng lại!"
Tiêu Phong khi nghe được tin cha con Mộ Dung Bác đang đại chiến cùng người khác nên vội vàng chạy ra.
Ban đầu hắn định chờ thương thế của A Chu khỏi hẳn rồi bản thân mới đi tìm cha con Mộ Dung Bác để báo thù.
Lúc này lại thấy cha con Mộ Dung Phục lại đang vây công phụ thân mình là Tiêu Viễn Sơn thì hắn càng không nhịn được nữa.
Vương Ngữ Yên cùng A Chu đứng cạnh thì ngơ ngác, không biết bây giờ phải làm sao.
Quan hệ của bọn họ rất loạn, thế nên bây giờ không biết nên giúp ai.
"Đối thủ của ngươi là ta, Kiều Phong!"
Mộ Dung Phục lách người, giơ kiếm mà đứng, cản trước mặt Tiêu Phong.
Khi hắn đang ẩn núp ở Tây Hạ thì hắn đã từng giao thủ với Tiêu Phong rồi, hắn cảm thấy bản thân cùng y khá là tương xứng.
Nhưng hắn nào biết bây giờ thực lực của Tiêu Phong đã đạt tới mức khủng bố ra sao.
Y vừa ra tay liền sử dụng tuyệt chiêu mạnh nhất của mình, Kháng Long Hữu Bối, vì sốt ruột trước tình trạng của Tiêu Viễn Sơn nên Tiêu Phong không muốn dây dưa quá lâu.
Khi chưởng này được đánh ra thì phong vân biến sắc, kiếm của Mộ Dung Phục bị đánh tới mức nát ra thành từng mảnh nhỏ.
Sắc mặt của Mộ Dung Phục thay đổi hoàn toàn, hắn muốn dùng Đấu Chuyển Tinh Di để hoá giải.
Nhưng hắn mới chỉ là Nửa Bước Tông Sư, sao có thể hoá giải một đòn toàn lực của Tiêu Phong được.
Phải biết rằng sau khi tu luyện được hai môn thần công là Tiểu Vô Tướng Thần Công cùng Dịch Cân Kinh thì nội tình bây giờ của Tiêu Phong càng lúc càng thâm hậu, nội lực cuồn cuộn vô tận cộng với Hàng Long Thập Bát Chưởng cương mãnh vô cùng, khiến Mộ Dung Phục bay thẳng ra ngoài chỉ với một đòn.
Khi Mộ Dung Phục chạm đất thì hắn không còn đứng lên được nữa.
Chỉ một chiêu, hai người năm đó cùng nổi danh bây giờ đã phân ra thắng bại, chênh lệch lớn đến mức chỉ một chiêu mà người kia chết luôn!
Mí mắt của Thượng Quan Kim Hồng cuồng loạn không ngừng! Uy thế lúc này của Tiêu Phong quá thịnh, khủng bố vô cùng.
Nếu như giao thủ lại lần nữa thì hắn không chắc rằng mình sẽ áp chế được y.
"Đại ca quá mạnh, một chiêu liền đánh chết được Mộ Dung Phục, người từng nổi danh cùng hắn!"
Đoàn Dự chặt lưỡi không ngớt.
Chỉ gia nhập vào Thiên Cơ Lâu có vài ngày thôi mà đại ca của mình lại trở nên dũng mãnh phi thường như thế.