Tổ tiên Hình Nô vốn là người Hán ở Liêu Đông, mặc dù điều kiện tự nhiên ác liệt, nhưng coi như là vẫn sống được, đất đen màu mỡ trồng gì mọc nấy.
Nhưng mà chiến tranh Địch Hán kéo dài mười mấy năm đã hủy diệt tất cả, dưới sự chém giết giằng co của hai bên, một phần tộc nhân Lạc gia hoặc là dời về phía nam, hoặc là gia nhập Quan Ninh quân sau này, một phần bị người Địch bắt được trở thành tôi tớ, trong đó liền bao gồm cả cha mẹ Hình Nô cùng Hình Nô khi đó vẫn còn nhỏ tuổi.
Tiếp sau đó, cha của Hình Nô đi theo đại quân Địch Lỗ nam chinh lập được chút công lao, cả nhà được nhấc lên gia nhập đại quân Hán Bộ trong Bát bộ.
Hình Nô liền nhận được thân phận bình dân ở dưới sự quản lý của Địch Lỗ, đồng thời sau khi lớn lên đã tiến nhập Hình ngục Bát bộ, trở thành một tên ngục tốt, đao phủ.
Người của thời đại này vốn cũng không có cái gì gọi là tình cảm nước nhà, làm gì cũng chỉ là cầu mong sống sót.
Hình Nô từ nhỏ đến lớn sống ở nơi mà Địch Lỗ cai quản, đương nhiên sẽ không có sự tán đồng đối với người Hán, thêm nữa cha hắn sau này chết trận, đối với triều Đại Lê cũng chỉ còn lại nỗi cừu hận.
Sau khi tiến vào Hình ngục Bát bộ, Hình Nô đã thể hiện ra thiên phú thẩm vấn cực cao, nhận được sự tán thưởng của chủ sự Hình ngục, Liễu Nha, cộng thêm nhiều lần có công, còn được truyền thụ công pháp tu luyện.
Trên công pháp, Hình Nô cũng thể hiện ra thiên phú cực cao, mấy năm khổ luyện đã tu được ra nội kình, khiến người ngoài ghen tỵ.
Mà để cho Hình Nô thể hiện hết tài năng, là một cuộc thẩm vấn đối với “tử sĩ Quan Ninh”.
Cuộc thẩm vấn đó ngay vào lúc đại chiến Liêu Đông như dầu sôi lửa bỏng, Địch Lỗ bắt được Tín sứ Quan Ninh uống thuốc độc trọng thương, trên người mang theo tình báo trọng yếu ảnh hưởng đến tình hình chiến cuộc.
Tín sứ uống thuốc độc sắp chết, không có cách nào dùng hình, tử chí lại kiên định, thời gian sống không còn bao nhiêu, muốn từ trong miệng cậy ra tình báo, khó như lên trời.
Ngay vào lúc mọi người không tìm được biện pháp nào nữa, Hình Nô đứng ra đón lấy quân lệnh, chỉ mang theo một tên lang y, sau khi thẩm vấn bảy ngày bảy đêm, cuối cùng cũng từ lời nói mê mang của Tín sứ trước khi chết lấy được tình báo, một trận chiến thành danh.
Ai cũng không biết đến cùng là bảy ngày bảy đêm đó xảy ra chuyện gì, Hình Nô dùng thủ đoạn gì khiến cho Tín sứ buông lỏng lòng phòng bị.
Điểm ấy ngay cả Tần Hà quan sát kịch chiếu bóng cũng không rõ.
Tóm lại, hắn ta thành công.
Sau khi lập công lớn, thủ lĩnh Địch Lỗ hạ chiếu khen thưởng, ban thưởng cho hắn danh xưng “Hình Nô” và thưởng một gốc nhân sâm ngàn năm.
Có nhân sâm ngàn năm tôi luyện thân thể, Hình Nô rèn sắt khi còn nóng khổ luyện ba năm, nội kình tăng mạnh, trở thành một trong số ít ỏi thanh niên cao thủ Địch Lỗ, nội kình đạt hơn ba mươi năm.
Dưới sự nổi danh không có kẻ nào là giả, sau đó mười năm trôi qua, kỹ thuật của Hình Nô càng ngày càng thêm tiến bộ, nắm chắc danh đao phủ đệ nhất Hình ngục Bát bộ Địch Lỗ.
Mãi đến khi hắn nhận lệnh Liễu Nha Tử xuôi nam, điều tra nguyên nhân cái chết của Liễu Thương.
Thẩm phán cân nặng, một bàn cân đồng nâng lên thật cao, người khoác áo choàng đen mở miệng vàng: “ Nhân gian vạn sự bất như ý, đắc thất du du khán Tái ông. Hảo nguyệt lâu thai toàn hữu bệnh, lạc hoa thì tiệt mỗi đa phong. Tiên y nộ mã hảo nhi lang, khả tích liễu chuyến đầu thành không.”
{Hai câu đầu là thơ của Tôn Cốc thời nhà Minh.
Giải thích: Mọi chuyện trên đời không có chuyện gì như ý, được mất thì ung dung nhìn Tái ông (Tái ông trong câu tái ông mất ngựa, họa phúc không lường được). Trăng trên lầu các còn có khuyết, hoa rụng mỗi khi trời nhiều gió. Áo mới, ngựa tốt, một chàng trai tốt, đáng tiếc ngoảnh đầu lại tất cả thành hư không.}
Trong đầu Tần Hà có thêm một bộ công pháp, «Công đức kim thân quyết».
Công đức kim thân quyết: Công đức gia thân, đợi đến khi kim thân dựng thành, ngài có thể sánh vai cùng thần minh.
Tần Hà mừng rỡ, lại là một bộ công pháp.
Hơn nữa còn là con đường khác hoàn toàn với tu luyện nội kình của Cật tiên công.
Không có bất kỳ sự do dự nào, ngay lập tức học tập, nhiều tài không sợ thiệt.
Sau một lát, Tần Hà đã thấy rõ sự ảo diệu của môn công pháp này.
Cật tiên công chính là tu nhục thể, Công đức kim thân chính là tu tinh thần.
Phật tu trong tâm cảnh, Thần tụ niệm hương hỏa, hơn nữa khái niệm Thần còn tương đối rộng.
Thành hoàng Thổ địa, Sơn thần Thủy Tinh, Thiên đình Địa phủ, đều thuộc về Thần, tụ niệm hương hỏa tu hành, cơ bản giống nhau.
Tu hành Công đức kim thân, yêu ma quỷ quái không thể đến gần, so với Cật tiên công chỉ có hơn chứ không có kém.
Xa không nói, chỉ nói trấn thi cái này.
Công đức gia thân, điềm lành quanh thân, chưa nói đến hung thi, dù là cương thi phi thiên ở ngay trước mặt, cũng không thể động đậy, chính là lợi hại như thế.
Sau khi học xong, trong đầu Tần Hà hiển thị: Công đức +0
Còn phương pháp thu nhận công đức cùng với lượng công đức là bao nhiêu mới có thể dựng thành kim thân, công pháp cũng không nói rõ, tất cả đều phải do Tần Hà tự mình tìm tòi.
Tạm thời để công pháp sang một bên, Tần Hà tiếp tục thổi gió, đem chút đồ vật cuối cùng có thể đốt còn sót lại của di thể Hình Cửu đốt thành tro bụi.
Ngựa không ngừng vó làm xong, ngừng lô tắt lửa, xúc tro cốt vào thùng sắt làm lạnh, lại lấy nước làm nguội lò, giảm bớt dư nhiệt do đốt xác.
Bận việc gần một canh giờ, đợi đến khi tiếng gà gáy vang lên, cuối cùng cũng dọn xong vết tích.
“Đương” một tiếng chiêng vang, cửa chính từng phòng thiêu thi theo thứ tự lần lượt mở ra.
Tiếng bước chân của quan sai trực ban nguyên bản không nghe được, lúc này âm thanh lại lần nữa truyền vào tai Tần Hà, cũng không biết Hình Nô sử dụng bí pháp gì, lại ngăn cách được âm thanh trong phòng với bên ngoài, mãi cho đến khi tiếng gà gáy vang lên mới bị phá giải.
Hơn nữa khóa sắt ở ngoài cửa, vẫn còn khóa.
Không thể nghi ngờ, Hình Nô ra vào phòng số bảy, căn bản không ai biết được, điều này ngược lại thuận tiện cho Tần Hà.
Tần Hà cẩn thận nhận lấy hồi báo, đám thợ thiêu thi vừa giao tro cốt xong không được bao lâu, Phi Ngư Vệ đã đằng đằng sát khí bao vây lò hỏa táng, còn đến một vị đại quan Thiên hộ mặc áo bào đỏ, hỏi thăm đêm qua có người xa lạ tiến vào hay không.
Tất cả đám quan sai cùng thợ thiêu thi đều lắc đầu, đại quan Phi Ngư Vệ muốn xem ghi chép thiêu thi, đối chiếu từng phòng, còn lần lượt hỏi thăm vài vấn đề.
Sau khi bận rộn hơn nửa canh giờ không thu hoạch được gì, Phi Ngư Vệ mới không thể không rút lui, trước khi đi dán ở ngay cổng ra vào lò hỏa táng bức họa truy nã Hình Nô.
Tần Hà xem xét, hay lắm, xương cốt giống ba phần, nhưng da mặt thì quá hung ác, mặt đen, để râu, lại còn có sẹo, lại là Hình Nô đã dịch dung, dù là người thật có đứng trước mặt để so cũng chẳng khớp.
Tần Hà lắc đầu, nhận mười lăm đồng tiền ăn rồi đi ra ngoài mua màn thầu.
Màn thầu trắng tuy tốt, nhưng không chịu nổi bữa nào cũng ăn, trong túi không có tiền dư, chỉ có thể ăn bột tạp.
Tên Hình Nô này cũng là hành động độc lập, trong bao đến cả một cái tiền đồng cũng không có, một đường từ quan ngoại xuôi nam hoàn toàn dựa vào việc leo tường vào nhà trộm thức ăn, không có bắt gặp hắn ta là tốt số, bắt gặp thì chính là gặp phải Diêm Vương sống.
Là hạng người nên bị sét đánh.
Ra khỏi lò hỏa táng, đầu đường cuối ngõ đều dán đầy bức họa truy nã Hình Nô, gây dư luận xôn xao, nghị luận ầm ĩ.
Đầu đường phố này nói Hình Nô là một tên đao khách, ưa thích giết người, truyền đến giữa phố liền biến thành Hình Nô là một tên đao khách ba mắt, ưa thích ăn tim gan người sống, đến cuối phố, Hình Nô đã biến thành yêu quái ba đầu sáu tay, một đếm không ăn trên mười mấy người thì ngủ không được.
Mặc kệ bên ngoài hỗn loạn ra sao, chắc chắn là Hình Nô đã không còn cơ hội làm thêm điều ác, người chết như đèn tắt, kết thúc tất cả mọi chuyện.
Còn sau khi chết làm trâu hay ngựa, hay là xuống vạc dầu vào địa ngục, tự có Diêm Vương quyết định.
Chuyện này đối với Tần Hà mà nói, tạm thời coi như đã đi qua.
Sở dĩ nói là tạm thời, là bởi vì Tần Hà có một câu nói không may.
Đao phủ cũng là thợ thủ công.
Người làm nghề này có đặc điểm, đi đến đâu cũng có người thưởng cho cơm ăn.
Còn có câu nói cái gì mà thiện ác hữu báo, vậy cũng phải xem là thế đạo nào.
Có câu nói là giết người phóng hỏa đai lưng vàng, sửa cầu bổ lộ không di cốt, đây chính là thời buổi loạn thế ập xuống, chính đạo tối tăm.
Tất nhiên, đây đều là sau này.
Ngài chỉ cần nhớ kỹ có một tên đao phủ gọi là Hình Nô, bị một mồi lửa của Tần Hà đưa đến Diêm Vương gia, vậy là xong.