Chương 5: Thỉnh Lão Tổ Tông Hiển Linh (Bản Dịch)

Công tử ca ngu ngốc lắm tiền

Phiên bản dịch 4961 chữ

"Hoang đường." Trần Cảnh Vận đá hắn một cước, "Có lẽ cô nương nhà người ta có chuyện quan trọng gì chăng? Chớ có ô nhiễm thanh bạch của người ta. "

Tiểu tư không tránh, ngoan ngoãn chịu một cước, sau đó lại phủi phủi mông cười đùa tí tửng:

"Đúng đúng đúng, Thiên Thiên tiên tử nhất định là gặp chuyện khó xử gì đó nên mới muốn nhờ thiếu gia hỗ trợ chủ trì công đạo đây."

Trong gia tộc Trần thị, dù nhữngtiểu tư cùng nô bộc này không có linh căn tư chất tu tiên, nhưng đều trải qua chọn lọc nghiêm ngặt, tinh anh được bồi dưỡng từ nhỏ.

Võ công của bọn họ nếu ở thế giới phàm tục cũng đủ xưng là cao thủ giang hồ.

Nhưng mà, so với tu tiên giả thì những cao thủ võ công này lại có vẻ quá kém.

Tu tiên giả Luyện Khí Kỳ tầng thứ nhất đã yêu cầu có thể dẫn khí nhập thể, quán thông hai mạch nhâm đốc, đánh thông hai cầu thiên địa, rèn luyện ra tiên thiên linh khí.

Mà cảnh giới cao nhất của những cao thủ võ lâm kia -- Tiên Thiên chi cảnh, thì chỉ là tầng nhập môn đầu tiên trong tu tiên giới thôi.

Tàn khốc hơn chính là, dù cho có vài phàm nhân ngộ tính cực giai, nhưng không có linh căn, cho nên tiên thiên linh khí mà bọn họ vất vả lắm mới tu luyện ra được lại khó mà giữ lâu, giống như bèo trôi không rễ vậy.

Muốn tiến thêm một bước càng là khó như lên trời.

Chỗ khác biệt tàn khốc của tiên phàm chính là thế.

Mà Trần Cảnh Vận lại không phản ứng tiểu tư nữa, mà trực tiếp ra khỏi sơn môn.

Sau khi rời phạm vi của pháp trận hộ tộc thì mới khẽ vung tay.

Một pháp khí hình dạng lá xanh liền từ trong túi trữ vật bay ra.

Pháp khí này còn lượn quanh hắn một vòng, lóe ra linh quang lục sắc, sau đó mới lơ lửng dừng dưới chân hắn.

Đây là pháp khí phi hành Linh Diệp thường gặp, vô cùng phù hợp với tu sĩ Luyện Khí Kỳ.

Chỉ là giá cả không rẻ, không phải dã tu bình thường có thể mua được.

Ngay cả tiểu bối trong tộc Trần thị cũng không có mấy người có Linh Diệp.

Trần Cảnh Vận nhẹ nhàng nhảy lên Linh Diệp, tâm niệm vừa động, Linh Diệp liền lập tức đằng không mà lên, bay về trước.

Mặc dù tốc độ của nó cũng không tính nhanh, không cao, nhưng lách người lại vô cùng linh hoạt, thuận theo đường núi chở chủ nhân bay về phía sau núi.

Trong quá trình này, Trần Huyền Mặc bị tức đến muốn bò từ trong quan tài ra luôn.

Hắn nổi giận đùng đùng chắp hai tay sau lưng, chăm chú theo đuôi trọng tôn, chuẩn bị tìm tòi hư thực.

Nhưng mà, rất nhanh hắn đã phát hiện, dưới trạng thái anh linh nếu cách chủ trạch càng xa thì hành động sẽ ngày càng trì trệ.

May mắn khu vực sau núi cách chủ trạch cũng không xa, Trần Huyền Mặc miễn cưỡng vẫn có thể hoạt động.

Phía sau núi.

Một thiếu nữ thoải mái ngồi trên diều giấy, y phục theo gió tung bay, phiêu dật như tiên tử.

Nhưng mà, trên gương mặt tinh xảo lại hiện đầy mây đen, vừa lẩm bẩm, vừa tự động viên mình.

"Thiên Thiên à Thiên Thiên, ngươi nhất định làm được. "

"Trần Cảnh Vận này nhìn rất khờ khạo, có vẻ rất dễ nói chuyện. "

Khi thấy Trần Cảnh Vận đạp trên Linh Diệp bay tới, gương mặt xinh đẹp của nàng cố gắng nặn ra ý cười nhưng nhìn cũng có vẻ không thật.

Nàng thao túng diều giấy tiến đến nghênh đón.

Không phi hành trôi chảy như Linh Diệp, diều giấy phát ra âm thanh ken két, dường như đang kháng nghị nó không chịu nổi gánh nặng, cho người ta một loại cảm giác nó sẽ vỡ thành từng mảnh bất cứ lúc nào.

"Chào Trần công tử." Thiên Thiên ngọt ngào nói, thanh âm thanh thúy êm tai.

"Thiên Thiên cô nương, ngươi hẹn Trần mỗ gặp mặt là có chuyện gì sao?" Trần Cảnh Vận nhẹ nhàng nhảy xuống khỏi Linh Diệp, động tác tiêu sái, tiện tay vừa chỉ, Linh Diệp lại lần nữa hóa thành một đạo lục mang, tự động chui vào túi trữ vật bên trong.

Một loạt động tác nước chảy mây trôi, hiện rõ phong độ của quý gia công tử.

"Hể? "

Trần Huyền Mặc vốn đến bới móc cũng thử quan sát thiếu nữ này, phát hiện nàng không đơn giản.

Nhìn bề ngoài chỉ mới tầm hai mươi nhưng khí tức đã đạt đến Luyện Khí Kỳ tầng thứ tư.

Đây đã thuộc phạm trù Luyện Khí trung kỳ, đạt đến cảnh thứ hai trong Luyện Khí tam cảnh -- Linh Tuyền.

Ở thế giới cổ đại này, Luyện Khí Kỳ chỉ chia thành tam cảnh, tức Huyền Kiều, Linh Tuyền, Khí Phủ, tương ứng với Luyện Khí Kỳ một đến ba tầng, bốn đến sáu tầng, bảy đến chín tầng ở hiện đại!

Tam cảnh này, mỗi một cảnh đều có bình cảnh, chỉ khi nào đột phá bình cảnh thì trạng thái mới thay đổi, thực lực cũng sẽ đột phát mãnh liệt.

Cô nương này, từ tư chất bên trên mà nói cũng không thu kém gì tiểu tử Cảnh Vận tiểu tử.

Dù sao Trần Cảnh Vận cũng là tư chất Tứ Linh căn, chỉ mười chín tuổi thì đã đạt đến Luyện Khí Kỳ tầng ba đỉnh phong.

Trong lúc nhất thời.

Trần Huyền Mặc lại có mấy phần hứng thú với Thiên Thiên cô nương, nếu nàng thành một đôi với Cảnh Vận tiểu tử.

Biết đâu vận khí tăng cao, sinh ra một đứa nhỏ tam linh căn thì há chẳng phải Trần thị kiếm lợi lớn sao?

"Trần công tử." Thiên Thiên cô nương vẫn cố gắng trưng ra nụ cười lấy lòng, "Ta tên là Vương Thiên Thiên, có thuê một khu ở Xa Sơn phường thị, mở cửa hàng tu sửa pháp khí."

Tu sửa pháp khí?

Chỉ bằng ngươi?

Bạn đang đọc Thỉnh Lão Tổ Tông Hiển Linh (Bản Dịch) của Ngạo Vô Thường

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!