Triệu Trình và Lý Lương rất ghen tị, là sống chung với đệ nhất hoa khôi đó.
Triệu Trình lau vệt nước mắt trên khóe mắt, làm ra vẻ rất cảm động.
"Tiểu Bạch độc thân đã ba năm, từng bị một tra nữ vứt bỏ, trải qua trăm đắng nghìn cay, cuối cùng cũng tán được đệ nhất hoa khôi của Học viện chúng ta."
“Hy vọng lần này sẽ không bị phản bội.”
Hạ Tiểu Bạch tức giận nhìn Triệu Trình, nghe thế nào cũng cảm thấy cái gã này đang coi thường Hạ Tiểu Bạch anh.
"Thu Hi không phải loại con gái như vậy, cô ấy rất yêu tôi."
"Anh chắc chắn là đang ngưỡng mộ, đố kị chứ gì."
Triệu Trình than ngắn thở dài : “Vì để chúc cho hai người, người yêu nhau cuối cùng cũng sẽ về với nhau, Tiểu Bạch, một bữa cơm chắc là không trốn được phải không ?”
"Tôi nghe nói gần đây có một quán thịt dê nướng nguyên con. Thịt dê nướng nguyên con ở đó rất ngon, một con cũng chỉ khoảng 1.200 tệ."
Hạ Tiểu Bạch hộc máu : "Triệu Trình, không hổ là anh. Nói nhiều như vậy vẫn là muốn lợi dụng hưởng lợi từ bản công tử."
Lý Lương cười ha ha nói : "Thôi đi, Triệu Trình, cậu không biết tình hình tài chính của Tiểu Bạch."
Triệu Trình phản bác, nói : "Đó là chuyện của quá khứ rồi. Lão đại, anh phải biết rõ, hoa khôi Sở là bạch phú mỹ. Tôi cũng thấy cô ấy đổi mấy chiếc xe thể thao rồi, thậm chí còn có cả xe Phantom đưa đón."
"Tiểu Bạch với được bạch phú mỹ rồi, sau này có cô vợ giàu có bao nuôi, căn bản không thiếu tiền."
Hạ Tiểu Bạch đương nhiên là biết cái tên này chỉ muốn ăn một bữa ngon miễn phí của mình. Nhưng mà, là anh em cũng chỉ có thể đồng ý thôi.
Lý Lương đột nhiên hiểu ra : "Có vẻ là thật nha."
Hạ Tiểu Bạch thở dài : "Được rồi được rồi, tôi đãi, còn không được sao ? Mấy người thật là, người nào người nấy đều là quỷ đói đầu thai, không phải là tán gái thì là ăn."
Triệu Trình thấy âm mưu của mình thành công, lại có thể ăn không của Tiểu Bạch rồi.
Anh ta có chút khó hiểu nhìn Chu Thanh, phát hiện anh chàng này chẳng nói câu nào, giơ tay lên vỗ vỗ vào vai anh ta.
"Chu Thanh, làm gì vậy ? Tiểu Bạch đã hứa đãi khách, không nên vỗ tay vui mừng chút sao? Sao nhìn dáng vẻ hình như không vui vậy ?"
Chu Thanh cúi đầu thở dài, nói thật, anh ta thật sự không nỡ để Hạ Tiểu Bạch dọn ra ngoài.
Sau này sẽ không bao giờ nhìn thấy được người đẹp ra khỏi phòng tắm nữa.
"Tiểu Bạch ở ký túc xá, đang yên đang lành sao lại chuyển ra ngoài ? Lão đại cũng có bạn gái đó thôi, anh ấy cũng có chuyển ra ngoài đâu."
Nhìn thấy bộ dạng oán hận thầm kín của anh ta, Hạ Tiểu Bạch bất lực nói.
"Chu Thanh, anh cũng biết vấn đề cá nhân của tôi, anh cảm thấy tôi sống ở đây có thích hợp không ?"
Triệu Trình thấy hai người mắt đi mày lại : "Vãi ! Chu Thanh, không phải anh thật sự thích Tiểu Bạch đó chứ ?"
"Mấy người không biết, thật ra Tiểu Bạch là..."
"Chu Thanh !..." Hạ Tiểu Bạch nhanh chóng mở miệng, anh không muốn mất đi những người anh em này.
Nếu mọi người đều biết anh là con gái, thì e rằng khi bọn họ ở bên anh, sẽ không thoải mái như vậy nữa.
Chu Thanh suýt chút nữa không nhịn được mà nói ra, thực ra Tiểu Bạch là con gái.
Nhưng khi anh ta nhìn đôi mắt màu hổ phách của Hạ Tiểu Bạch kèm theo sự cầu khẩn, cuối cùng vẫn là nhịn được.
Triệu Trình và Lý Lương gãi đầu, cảm thấy có chút quái lạ.
Lý Lương nói : "Sao mấy người nói chuyện lại giống như sinh ly tử biệt vậy, thật là."
Chu Thanh thở dài : "Ha ha, lão đại, anh không hiểu. Tôi thiếu tình yêu, áp lực rất lớn."
Triệu Trình cười hì hì : "Lão đại, chẳng lẽ anh không nhìn ra Chu Thanh muốn cùng Tiểu Bạch “đấu kiếm” sao ?"
Hạ Tiểu Bạch mím đôi môi anh đào nhỏ nhắn, nhảy lên đá vào mông của gã Triệu Trình này.
Triệu Thành : “ y da.”
Lý Lương cũng nghi ngờ nhìn Chu Thanh : "Tôi nhớ là cậu có một cô bạn gái rất xinh đẹp ! Còn thường xuyên đưa canh bổ cho cậu."
Chu Thanh cười khổ : “Đó không phải bạn gái của tôi.”
“Là vợ chưa cưới mà gia đình chọn cho tôi, có thể coi là thanh mai trúc mã.”
Lý Lương, Triệu Trình và Hạ Tiểu Bạch đều nhìn Chu Thanh với vẻ kinh hãi cộng thêm ghen tị.
"Không ngờ thằng nhãi cậu lại có vợ chưa cưới rồi !"
Triệu Trình nuốt nước miếng, hỏi : “Có phải là ngự tỷ xinh đẹp đi tất lưới đen, mang giày cao gót lần trước đến lớp mang canh cho anh không ?”
"Tôi thấy dáng vẻ cô ấy dịu dàng quan tâm anh, còn tưởng đó là chị gái của anh chứ."
“Không ngờ lại là vợ chưa cưới của anh, cô ấy chắc là lớn hơn chúng ta hai, ba tuổi nhỉ ?”
Chu Thanh cười khổ nói : "Lớn hơn tôi ba tuổi."
Triệu Trình giơ ngón tay cái lên : “Nữ lớn hơn ba, ôm cục gạch vàng.”
Chu Thanh nói : "Không phải lần trước mấy người gặp qua rồi sao ? Không cảm thấy cô ta cứ ép buộc người khác làm theo ý mình sao ?"
Ba người cũng nhớ lại ngự tỷ cao lãnh đó, cũng chính là vợ chưa cưới của Chu Thanh, khi đó đến ký túc xá chửi mắng Chu Thanh một trận trước mặt mấy người vì chìm đắm trong anime.
------
Dịch: MBMH Translate