Chương 101: [Dịch] Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ!

Cậu Là Con Gái Đó

Phiên bản dịch 4754 chữ

Nhưng cũng may, ít nhất cô ta không mắng ở trong lớp mà là ở trong ký túc xá của bọn họ.

Chủ yếu là mắng Chu Thanh chìm đắm những thứ trong anime, nhìn dáng vẻ của cô ta vô cùng chán ghét anime.

Còn ra lệnh cho Chu Thanh vứt bỏ gối ôm, toàn bộ các loại mô hình thủ công và sản phẩm liên quan đến hoạt hình.

Mấy người cũng ngơ ngác nhìn nhau.

Triệu Trình nhìn giường ngủ của Chu Thanh, ga giường là hình Rem mặc đồ bơi, gối ôm là Hồ Đào kích thước thật, gối kê đầu vẫn là Tifa, bức tường bên giường dán hình Hatsune Miku.

Cuốn sổ ghi chép là Thiên Tuyển Cơ, bên cạnh còn bày ra cả đống mô hình thủ công và sản phẩm liên quan đến hoạt hình khác nhau.

Triệu Trình cũng không nhịn được mà cà khịa : "Thực ra vợ chưa cưới của anh nói cũng không sai."

"Anime tuy tốt, nhưng nếu quá chìm đắm thì cũng không được, thân thể sẽ trở nên suy yếu."

"Thân thể quá suy yếu thì làm sao có thể thực hiện nghĩa vụ của một chàng trai đối với vợ chưa cưới của mình được ? Cô ấy lo lắng cũng là chuyện bình thường."

Chu Thanh “xì” một tiếng, nói : "Cậu không hiểu đâu. Tính cách của cô ta giống hệt mẹ tôi, chuyện gì của tôi cô ta cũng muốn quản."

"Nhưng vợ người giấy thì khác, chỉ cần tôi nạp tiền, bọn họ sẽ tỏ vẻ dễ thương nũng nịu với tôi."

Khóe miệng Hạ Tiểu Bạch hơi co giật.

Triệu Trình và Lý Lương nhìn nhau, gã này hết thuốc chữa rồi.

Hạ Tiểu Bạch không thèm để ý : "Được rồi, tôi phải thu dọn đồ đạc rồi."

Chu Thanh vội vàng nói : “Tôi giúp cậu.”

Triệu Trình cũng cười hì hì nói : "Tôi cũng giúp."

Hạ Tiểu Bạch nhìn quần áo còn có vật dụng trên giường cũng rất nhiều, phần lớn đều là quần áo, xuân hạ thu đông gì cũng có. Bỏ vào hai túi lớn.

Chu Thanh đã không còn quan tâm chuyện vừa rồi nữa.

Còn không bằng nhìn thêm Tiểu Bạch trước mặt mấy cái sẽ thoải mái hơn.

Anh cẩn thận lục lọi thứ gì đó, cuối cùng từ trong đống quần áo trên giường anh tìm được một chiếc ….dễ thương màu trắng tinh.

Nhanh mắt nhanh tay, anh cầm nó trong tay, đôi mắt sáng lên như thể nhìn thấy bảo bối yêu dấu.

Triệu Trình nhìn Chu Thanh cầm chiếc quần lót của Hạ Tiểu Bạch đang ngây người ra : "Vãi ! Chu Thanh !" Tử hình !

"Tiểu Bạch, tôi báo cáo, Chu Thanh trộm quần... của cậu !"

Hạ Tiểu Bạch quay lại đúng lúc nhìn thấy Chu Thanh đang giấu thứ gì đó sau lưng, nhưng anh vẫn nhìn thấy thứ mà tên này đang nắm chặt trong tay.

Khuôn mặt xinh đẹp bỗng chốc đỏ bừng xấu hổ : “Đồ khốn, đưa lại đây !” Anh giơ bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn lên.

Chu Thanh chỉ có thể hung dữ trừng mắt nhìn Triệu Trình, miễn cưỡng trả lại cho Hạ Tiểu Bạch.

Triệu Trình không nhịn được mà cà khịa : "Cái này là để cho con gái mặc nhỉ ? Lại còn là kiểu dây đeo màu trắng tinh !"

Hạ Tiểu Bạch trợn mắt nhìn anh : "Anh hiểu cái rắm, đây gọi là thời thượng."

Trong lòng anh cũng bất lực, hệ thống quy định bây giờ anh phải mặc quần áo phụ nữ.

Rất nhanh Hạ Tiểu Bạch đã thu dọn xong đồ đạc, anh chỉ bỏ đi quần áo mùa hè, gối, bột giặt, kem đánh răng vv...

Chu Thanh nói : “Tiểu Bạch, để tôi lái xe chở cậu đi, đồ nhiều quá.”

Hạ Tiểu Bạch cũng vui vẻ gật đầu, mỉm cười ngọt ngào với anh ta.

Đôi môi anh đào mỏng khẽ cong lên thành một vòng cung tuyệt đẹp : "Chu Thanh, anh thật sự là một người tốt, cảm ơn rất nhiều."

Chu Thanh……

Chu Thanh giúp Hạ Tiểu Bạch bỏ quần áo và vật dụng vào cốp xe Ferrari.

“Tiểu Bạch cậu thật sự thích Sở Thu Hi sao?” Chu Thanh ngồi lên xe hỏi, “cậu là con gái đó.”

“Cô ấy có biết cậu là con gái không?”

Hạ Tiểu Bạch mím đôi môi anh đào đỏ mọng, “Chuyện của tôi không cần anh quản.”

“Anh lái xe đi, đã có vợ sắp cưới rồi còn nói nhiều vậy làm gì?”

Chu Thanh không nói tiếp nữa, nổ máy xe thể thao biến mất trong màn đêm.

Có một nữ sinh cau mày đứng trên đường cách họ không xa.

“Đó không phải là Chu Thanh sao, sao lại thân thiết với một nữ sinh như vậy, còn dùng chiếc xe đua đưa cô ta!”

“Không được, mình phải gọi điện thoại cho chị Tử Huyên.”

Trong văn phòng của một công ty nọ, có một cô gái xinh đẹp đang ngồi, vô cùng trẻ tuổi.

Chiếc váy ngắn màu hoa oải hương tôn lên vóc dáng đẹp của cô, đặc biệt là đôi tất đen ôm lấy đôi chân dài đi trên đôi giày cao gót, tạo cho đàn ông có cảm giác mơ mộng.

Chiếc điện thoại trái táo ở trên bàn rung lên, phát hiện là bạn thân của cô đang gọi.

“Alo Tiểu Linh sao, gọi giờ này không phải là muốn hẹn chị đi dạo phố đó chứ, nhưng mà chị đang bận việc ở công ty.”

“Chị Tử Huyên em biết chị bận, em đâu dám làm phiền công việc của chị cơ chứ.”

“Là như vậy, lúc nãy em nhìn thấy Chu Thanh đi cùng một cô gái tóc ngắn rất xinh đẹp thuần khiết.”

“Chu Thanh còn rất là chu đáo giúp cô ta xách đồ, còn cười nói rất là thân mật.”

Lý Tử Huyên cau mày, “Lẽ nào tên Chu Thanh này lại đi chơi cùng với mấy cô nữ sinh chơi cosplay sao, chị đã nói với anh ấy rất là nhiều lần rồi.”

------

Dịch: MBMH Translate

Bạn đang đọc [Dịch] Thôi Được Rồi, Làm Tiên Nữ Thì Sao Chứ! của Tiệm Tiệm Dịch Hoá

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    8mth ago

  • Lượt đọc

    157

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!