Giọng ở bên kia nói, “Chị Tử Huyên, em cảm thấy Chu Thanh vô cùng nhẹ nhàng chu đáo với cô nữ sinh này, hoàn toàn không giống với những nữ sinh lúc trước.”
Lý Tử Huyên im lặng một hồi rồi cười, “Được rồi chị sẽ xử lý.”
“Chị đã nhìn Chu Thanh từ nhỏ đến khi lớn lên, mặc dù anh ấy thích 2D.”
“Nhưng chị tin rằng anh ấy không phải là loại con trai làm chuyện bậy bạ ở bên ngoài.”
Giọng của nữ sinh ở bên kia nói, “Chị Tử Huyên không biết đâu, Thanh Thanh vừa đẹp trai lại có tiền.”
“Nữ sinh quyến rũ anh ấy rất là nhiều, chị Tử Huyên cẩn thận một chút tốt hơn, không có chuyện gì em cúp máy đây.”
Lý Tử Huyên đặt điện thoại xuống suy nghĩ một hồi, cô khẽ cau mày, rồi lại cầm điện thoại lên gọi số của Chu Thanh.
Chu Thanh vừa xuống xe thì điện thoại liền reo lên, vừa nhìn thì ra là vợ chưa cưới của anh gọi đến.
Hai tay của Hạ Tiểu Bạch cũng đang ôm túi quần áo đi ở phía trước dẫn đường, “Điện thoại của ai vậy?”
Chu Thanh cũng không giấu diếm, “Là vợ chưa cưới của tôi.”
Sau khi anh nghe điện thoại thì ở bên trong liền truyền đến một giọng nữ vô cùng dịu dàng, “Chu Thanh sao? Anh đang làm gì thế?”
Chu Thanh nhìn Hạ Tiểu Bạch ở bên cạnh, “Không làm gì cả, có chuyện gì sao?”
“Chỉ là đang cùng với các anh em ở trong ký túc xá.”
Bên kia dừng một lúc, “....Bạn ký túc xá? Là nam hay nữ?”
Chu Thanh khó chịu nói, “Bạn ký túc xá của anh đương nhiên là nam rồi.”
Lý Tử Huyên ngồi ở văn phòng công ty càng cau chặt lông mày hơn.
“Bây giờ anh đến đây với em có được không, em muốn đi dạo phố, quảng trường trung tâm.”
Giọng nói của cô tuy vô cùng dễ nghe, nhưng mang theo sự không thể nghi ngờ, hoàn toàn không cho Chu Thanh cơ hội từ chối liền cúp điện thoại.
Chu Thanh có chút bất lực, Lý Tử Huyên cái gì cũng tốt, vừa xinh đẹp lại rất dịu dàng với anh, chỉ có điều lại quá cường thế.
Sau này cưới cô e rằng chỉ có thể là em trai trong nhà.
Anh nhìn Tiểu Bạch, “Cậu tự mình lên đi, tôi đi trước đây, chú ý an toàn.”
“Được rồi, được rồi.”
Hạ Tiểu Bạch nhìn bóng lưng rời đi của Chu Thanh.
Thật sự không hiểu mấy người có tiền bọn họ, rõ ràng có một cô vợ chưa cưới xinh đẹp rồi lại còn u sầu như vậy.
Hạ Tiểu Bạch quay trở lên phòng của Sở Thu Hi để đồ, Sở Thu Hi vẫn chưa trở về.
“Đi tắm trước vậy.”
Đi vào phòng tắm, Hạ Tiểu Bạch nhìn người đẹp ở trước gương, nhịn không được hôn lên gương một cái.
Không phải là anh tự luyến.
Mà là vì anh càng ngày càng trở nên xinh đẹp, làn da ngày càng giống như genlatin trơn trượt, lại còn tỏa ra một mùi thơm nhẹ.
Trong lúc anh còn đang tự luyến thì bên ngoài truyền đến động tĩnh, lẽ nào là Thu Hi trở về sao?
Hạ Tiểu Bạch còn chưa kịp phản ứng thì cửa kính đã bị mở ra.
Một cô gái trẻ bước vào vừa nói vừa vứt quần áo: "Chị Thu Hi, chị có thể mượn phòng tắm được không?"
Cô gái mảnh khảnh ném bộ quần áo cũ xuống đất.
Khi ngẩng đầu lên nhìn thấy một cô gái cực kỳ xinh đẹp với mái tóc ngắn, cô cũng choáng váng.
Đôi má hơi hồng hào, đôi môi đỏ mọng như quả anh đào nhỏ giọt, khuôn mặt trái xoan không tì vết, e thẹn trìu mến, tinh tế và tao nhã, làn da trắng mịn như tuyết.
Điều khiến cô sốc hơn nữa là thiếu nữ tóc ngắn trước mặt có một lớp nước trong như pha lê chảy dưới làn da ngọc ngà, như thể cô có thể ép ra được sự dịu dàng của nước.
“Da trắng như tuyết vậy.” Cô gái nhịn không được sự ngưỡng mộ.
Làn da của cô cũng được xem như là trắng trẻo, nhưng mà so với cô gái tóc ngắn ở trước mặt thì không chỉ kém hơn chút.
Khuôn mặt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch xấu hổ đỏ bừng, ánh mắt không khỏi nhìn về phía cô gái đột nhiên đi vào.
Bởi vì đối phương đang khoe ra thân hình thon gọn và duyên dáng của mình.
“Cô..cô là ai? Sao lại đột nhiên xông vào!” Vẻ mặt của Hạ Tiểu Bạch có chút hoảng hốt nói.
Cô gái xinh đẹp mỉm cười, trông rất vô tư, khoe dáng một cách phóng khoáng.
Tuy dung mạo không đẹp bằng cô gái trước mặt, chiều cao cũng không bằng, đôi chân không dài bằng nàng, làn da cũng không trắng bằng cô,
Nhưng cô ta vẫn có một ưu điểm, đó là con thỏ lớn hơn cô! Cô ta cũng hơi ngẩng cái đầu kiêu hãnh của mình lên và ưỡn ngực.
“Chị này nhìn rất lạ, không lẽ chị là bạn của chị Thu Hi sao?”
Cô ta còn chưa nói xong, liền mở to mắt nhìn tay của Hạ Tiểu Bạch.
Đưa tay lên chỉ vào mũi của cô, “Chị gái, chị chảy máu mũi rồi!”
Hạ Tiểu Bạch sờ vào mũi của mình, thật sự là chảy máu mũi rồi!
Chết tiệt ! Đột nhiên cảm thấy thật là xấu hổ, thật là yếu đuối.
Không phải chỉ là lần đầu tiên nhìn thấy cơ thể của con gái thôi sao, vậy là lại không nhịn được mà chảy máu mũi.
Cô gái xinh đẹp cũng vội vàng rút khăn giấy ra lau giúp cô, “Chị ngẩng đầu lên.”
------
Dịch: MBMH Translate