Anh có hơi sợ hãi vô thức lui về phía sau một bước, đây cũng coi là mối hận đoạt vợ đi.
Anh cũng biết Mặc Tử Hàn đã theo đuổi Sở Thu Hi một năm.
Không đến một tháng bị mình giải quyết, Mặc Tử Hàn cam tâm mới không bình thường.
Trong lòng Mặc Tử Hàn càng là như giẫm trên miếng băng mỏng, tại sao hắn lại sinh ra loại cảm xúc này với Hạ Tiểu Bạch.
Hắn giơ bàn tay lên tát một cái vào mặt mình.
Ngu ngốc, đối phương chính là con trai, sao ngươi có thể có cảm xúc đó được.
Mặc Tử Hàn đột nhiên động thủ hung hăng đánh vào mặt chính mình!!! (° Д ノ) Trực tiếp khiến Hạ Tiểu Bạch ngây người, chẳng lẽ đây là điên lên đến chính mình cũng đánh.
Đêm nay có khi nào tí nữa hắn sẽ dùng tay xé Tiểu Bạch anh không... '- (>▂<)′ -
“Cậu bình tĩnh một chút!” Hạ Tiểu Bạch hoảng loạn an ủi nói.
Bước chân lui về phía sau của anh lảo đảo vấp phải gót chân, nhào về phía trước.
Mặc Tử Hàn chỉ nghe thấy Hạ Tiểu Bạch thét chói tai một tiếng, sau đó thấy đối phương nhào về phía mình. Phản xạ có điều kiện muốn né tránh.
"Chết tiệt!”
Trán hai người đụng vào nhau, Hạ Tiểu Bạch chỉ cảm thấy đầu hoa mắt choáng.
Bàn tay nhỏ bé trắng nõn che cái trán đau nhức, không hiểu sao xui kiểu gì mà mỗi lần gặp phải Mặc Tử Hàn đều phải ngã sấp xuống một lần.
Phải gần một lúc lúc hình ảnh trước mắt anh mới từ trời đất xoay chuyển ổn định lại.
Hạ Tiểu Bạch cúi đầu nhìn lại, phát hiện trán Mặc Tử Hàn cũng bị đụng ra một dấu đỏ hơi xanh.
Điện thoại di động Apple mới mua cũng vỡ vụn đầy đất.
Hắn dùng vẻ mặt tức giận nhìn mình, loại ánh mắt này phảng phất như muốn giết người.
Mặc Tử Hàn tức giận nhìn Hạ Tiểu Bạch: "Xem ra cậu thật đúng là...”
Để cho hai người đều cảm giác được xấu hổ trên mặt đất còn rơi xuống một quyển truyện tranh “Người bạn cùng giới rất thân của tôi không thể nào là con gái.”
Hạ Tiểu Bạch??? Σ (°△°|||)︴
Trán Mặc Tử Hàn đau đến mức vốn dĩ vẫn còn có chút tức giận.
Khi hắn nhìn thấy cuốn truyện tranh《Người bạn thân cùng giới của tôi không thể là con gái》 vô tình rơi xuống trên mặt đất.
Cả người cũng sững sờ.
Khóe miệng hắn hơi co giật nhìn Hạ Tiểu Bạch, đôi mắt to xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch cũng sững sờ nhìn hắn.
………~?
Không khí hiện trường đột nhiên vô cùng khó xử.
Hạ Tiểu Bạch mím môi, trên trán lấm tấm những giọt mồ hôi lấp lánh, hai người giằng co như vậy kéo dài gần một phút.
Đều là mồ hôi chảy xuống từ trên cằm.
Ngay lúc hai người còn chưa biết hóa giải bầu không khí khó xử này như thế nào thì Triệu Trình vừa nói vừa chửi bới từ bên ngoài quay về ký túc xá.
"Hôm nay sao thế không biết, không hẹn hò được với cô gái nào cả, thật là xui xẻo."
Anh ta nhìn dáng vẻ giằng co giữa hai người, có chút nghi hoặc : "Tôi nói hai người... thực sự là đang khiêu vũ à."
Anh ta vẫn chưa nói xong.
Hạ Tiểu Bạch nhanh chóng nhặt cuốn《Người bạn thân cùng giới của tôi không thể là con gái》 trên mặt đất, nhét vào tay Mặc Tử Hàn.
Bối rối cười ha ha : “Thật ra cuốn truyện tranh này tôi đã đọc từ lâu rồi, rất hay.”
Mặc Tử Hàn vội vàng giải thích : “Khụ khụ, thực ra tôi cũng là cảm thấy nhàm chán nên cầm lấy xem một chút thôi. Thực sự chẳng thú vị chút nào cả.”
Triệu Trình nhìn hai người, không hiểu ra sao cả : "Không phải chỉ là một cuốn truyện tranh thôi sao ? Thần bí như vậy sao ?"
Anh ta ngồi lại trên giường, tiếp tục nhặt lên cuốn truyện tranh Tifa đồng nhân mà tối qua anh đã đọc cả một đêm.
Vẫn là một cuốn truyện tranh bách hợp, nhân vật chính tất nhiên là Alice và Tifa.
Hạ Tiểu Bạch giơ đôi tay trắng nõn lên lau mồ hôi trên trán rồi ngồi xuống bên cạnh Triệu Trình.
Triệu Trình hít hít mũi : "Tiểu Bạch, cậu thơm thật đó. Nào, để tôi ké chút."
Đôi mắt xinh đẹp của Hạ Tiểu Bạch chán ghét nhìn anh, cho một tát vào cái mặt đang ghé sát lại gần : "Cút ra, đừng lại gần như vậy, gay à."
Anh cũng giơ cánh tay trắng như tuyết lên ngửi, mồ hôi lúc này mang theo mùi thơm hoa quýt thoang thoảng.
Càng đổ mồ hôi, càng có mùi thơm của hoa lay động trong không khí.
Triệu Trình "xì" một tiếng : "Cô gái hẹn hò với tôi cũng không bánh bèo như cậu."
Hai người cứ như vậy mà xem cuốn truyện tranh Bách hợp đồng nhân mới mua.
Đặc biệt là cảnh tượng hai người đẹp Tifa và Alice đang tán tỉnh nhau ve vãn nhau.
Hai chân thon dài trắng như tuyết của Hạ Tiểu Bạch không nhịn được mà bắt chéo cọ xát vào nhau, khuôn mặt xinh đẹp có chút đỏ bừng, răng cắn vào bờ môi đỏ trơn bóng, ánh mắt mơ màng.
Tâm trí anh tràn ngập những hình ảnh về tương lai anh và Sở Thu Hi dính sát bên nhau.
Mặc dù hiện tại hai người đã ngủ cùng nhau rồi, nhưng tình cảm vẫn không hề tiếp tục nóng lên như Hạ Tiểu Bạch tưởng tượng.
Sở Thu Hi tỏ ra vô cùng dè dặt.
------
Dịch: MBMH Translate