Quyển sách bị Triệu Trình cầm trong tay văng ra "Bịch".
Quyển sách trực tiếp đập mạnh một cái lên mặt của Triệu Phỉ Phỉ, cô tức giận kéo nó xuống nhìn...
Nó vậy mà lại là một quyển sách bách hợp...
Cô tiện tay lật xem vài trang, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng, hình ảnh trong đó quá...
Bàn tay trắng như phấn của cô đập mạnh lên bàn một cái, nói:
"Dừng lại hết cho bà."
"Hổ không gầm mấy người tưởng là hello kitty à."
Triệu Phỉ Phỉ đột nhiên nổi giận làm cho mọi người lập tức yên lặng.
Triệu Phỉ Phỉ nhìn quyển sách bách hợp trong tay, rồi quay sang nhìn Triệu Trình.
"Triệu Trình, quyển sách này có phải do em ném lên đây không!"
Triệu Trình định cúi đầu xuống né ánh mắt sắc bén của Triệu Phỉ Phỉ, nhưng anh ta lại bị Chu Thanh túm lên, anh ta còn giơ tay lên nói:
"Báo cáo đại mỹ nhân Phỉ Phỉ, quyển manga đó là của Triệu Trình, em có thể làm chứng, ngày nào tên này cũng đọc nó ở trong ký túc xá cả."
"Xem thì thôi đi, còn thường xuyên phát ra mấy tiếng heo kêu."
Triệu Trình muốn chửi thề:
"Chu Thanh, cái tên đáng chết nhà cậu, hôm qua cậu còn cướp để đọc đó!"
Khóe miệng Triệu Phỉ Phỉ cong lên, hừ một tiếng, nói:
"Được rồi, hai đứa em không cần phải chó cắn chó như thế."
"Cô sẽ tịch thu quyển manga này."
Triệu Trình......⚆_⚆?
Anh ta dò hỏi:
"Cô Phỉ Phỉ, cô sẽ không lén đọc nó chứ!"
Triệu Phỉ Phỉ lập tức lúng túng, cô đúng là nghĩ như thế thật.
Nhưng mà, ngoài mặt cô vẫn lộ ra vẻ mặt lạnh lùng bất cận nhân tình, ưỡn ngực châm chọc:
"Dáng người của bổn tiểu thư là số một, cần gì phải đọc loại manga như thế này!"
"Không phải tất cả mọi người đều có suy nghĩ đen tối như em. Em đảm nhiệm toàn bộ việc dọn vệ sinh trong khoảng thời gian trước khi nghỉ hè này cho tôi."
Triệu Trình kêu than:
"Đại mỹ nhân Phỉ Phỉ, có thể sắp xếp lại được không!"
Đôi môi đỏ của Triệu Phỉ Phỉ cong lên, cười nhạt một cái.
"Không phải là do bổn tiểu thư không nể tình, em có thể lấy công chuộc tội, cô thấy quyển manga này hình như là có tới ba tập?"
"Nộp hai quyển còn lại lên cho cô tiêu hủy chung với quyển này luôn, thì cô sẽ tạm tha cho em một lần."
Triệu Trình...
Triệu Phỉ Phỉ rất nhanh đã lảng sang chuyện khác:
"Được rồi, các mỹ nhân lớp chúng ta có muốn tham gia cuộc thi hoa hậu do hai trường đại học hợp tác làm hay không."
"Đương nhiên cuộc thi hoa hậu này không chỉ quan tâm tới nhan sắc, còn quan tâm tới tài năng, ví dụ như ca hát, khiêu vũ, đánh đàn, múa,..."
"Các em nên biết rằng, việc này vì làm vẻ vang trường học của chúng ta."
"Trường Khoa Học Tự Nhiên sát vách thường xuyên tổ chức đủ loại cuộc thi tranh tài với trường chúng ta."
"Ví dụ như thi đấu bóng rổ, thi đấu bóng đá, những nam sinh bên trường đó am hiểu vận động, cho nên trong mấy cuộc thi đó, trường chúng ta đều thua."
"Cuộc thi hoa hậu lần này, trường chúng ta có ưu thế hơn nhiều."
Triệu Trình cũng gật đầu:
"Con gái trường Khoa Học Xã Hội nhiều hơn trường Khoa Học Tự Nhiên rất nhiều, cũng chất lượng hơn nhiều."
Lý Lượng ở bên cạnh nói:
"Nhưng mà tôi nghe bảo rằng trường Khoa Học Tự Nhiên ở bên cạnh có một hoa khôi cực kỳ xinh đẹp, có hơn 4.000.000 người hâm mộ."
"Hình như tên là Liễu Y Nhiên, vô cùng xinh đẹp, hơn nữa còn ca hay múa giỏi, biết gảy đàn kéo tranh."
Nam sinh trong lớp nghe thấy tên Liễu Y Nhiên liền lộ ra vẻ mặt bỉ ổi.
"Lần trước, khi tôi đi ngang qua trường Khoa Học Tự Nhiên có nhìn thấy cô ấy, đúng thật là siêu đẹp, mỗi cái nhăn mày, mỗi một nụ cười đều có thể câu lấy hôn của tôi."
"Ha ha, tôi vẫn cảm thấy hoa khôi Sở của trường chúng ta là đẹp nhất."
"Đúng, hoa khôi Sở tuyệt nhất, ca sĩ thần tượng gì chứ, vẫn là hoa khôi trường chúng ta tốt nhất."
Triệu Phỉ Phỉ nghe mọi người sôi nổi thảo luận, cô nhìn về phía Đào Na Na.
Cô là một trong những mỹ nhân của lớp, hơn nữa còn hát khá hay.
"Đào Na Na có muốn tham gia không, lần trước khi đi hát karaoke với mấy đứa, cô thấy em hát khá hay."
Gương mặt Đào Na Na có chút thẹn thùng.
"Hả...Chuyện này...nhưng mà đứng trước mặt nhiều người như thế, em sợ mình sẽ hồi hợp làm xấu mặt trường."
Triệu Phi Phi nhìn Đào Na Na cười nói: "Làm người phải có tự tin, cũng không thể trẻ con như vậy được."
"Đương nhiên rồi, cũng không nên sống không biết xấu hổ, da mặt dày như Triệu Trình.”
Triệu Trình không nhịn được chửi tục: “Tôi sống bằng sức mạnh và sự tự tin của bản thân mình.”
Sau khi Đào Na Na đồng ý, cuối cùng trong lớp có tổng cộng ba nữ sinh tham gia cuộc thi sắc đẹp do trường tổ chức.
Triệu Phi Phi cũng rất hài lòng nhìn ba cô gái xinh đẹp.
Đúng lúc này Triệu Trình giơ tay lên phát biểu: “Thưa cô Phi Phi, Hạ Tiểu Bạch nói cậu ấy muốn mặc đồ nữ tham dự cuộc thi.”
Lần này Hạ Tiểu Bạch không phun sữa nữa mà trực tiếp phun coca trong miệng ra.
Đang muốn lên tiếng phản đối thì lại bị Đào Na Na và Chu Thanh đè lại, chỉ có thể phát ra âm thanh “ưm ưm ưm”.
Triệu Phi Phi cũng nhìn về phía Hạ Tiểu Bạch với đôi mắt lấp lánh!
Cô nghĩ cỡ nào cũng không ngờ Hạ Tiểu Bạch lại muốn mặc đồ nữ tham gia thi sắc đẹp, nói không chừng đây lại là một hạt giống tốt.
------
Dịch: MBMH Translate