Chu Thần nhìn bóng lưng Hứa Nguyên rời đi, trong tay cầm vò rượu dựa vào lan can lắc lắc đầu, lại phát hiện hai cái mỹ nhân lúc nãy vẫn còn đứng bên cạnh, ôm lấy các nàng đi vào trong phòng, lắc đầu thở dài:
“Chậc chậc, ta còn tưởng rằng tam công tử là một người không bao giờ từ chối mấy chuyện trăng hoa này chứ. Các này thấy có đúng không?”
Hắn còn chưa nói xong, giọng Hứa Nguyên từ đằng xa truyền đến với một ý cười:
“Chu tiên sinh, ta không muốn làm đồng bọn với ngươi đâu."
Chu Thần sửng sốt một lúc, sau đó hắn quay đầu cười với bóng lưng của Hứa Nguyên:
“Haiz, quả nhiên là đồng đạo.”
Đi qua mấy gian nhã phòng liền đến cánh cửa sổ hướng ra phong cảnh dòng sông trên tầng cao nhất.
Hứa Nguyên mặc một chiếc áo khoác lông chồn màu trắng đứng bên cửa sổ trên tầng cao nhất của Túy Tiên Lầu, nhìn ra khung cảnh ban đêm nhộn nhịp của thành trì quan trọng nằm phía tây nam.
Túy Tiên Lầu là tòa lầu các cao nhất nằm ở phía bắc, tầng trên cùng nhìn ra có thể ngắm nhìn sự phồn hoa của một nửa thành Tĩnh Giang.
Cuộc sống về đêm trong thành rất nhộn nhịp, ở thế giới này không có đèn đường, nhưng có những chiếc đèn hoa văn nhỏ được triều đình khắc ở hai bên đường.
Nhìn xuống dưới, Túy Tiên Lầu sừng sững bên dòng sông Kim Hoài.
Mùa đông ở thị trấn sông nước này vẫn còn cảm giác se lạnh ảm đạm, dân thường trong chợ đang ồn ào náo nhiệt, những chiếc thuyền hoa neo đậu vào ban đêm nhẹ nhàng trôi trên sông Kim Hoài, một tên tiểu nhị ăn mặc lòe loẹt không ngừng thu hút ánh mắt của những người đi đường.
Túy Tiên Lầu và Tiêu Sương Các ở phía nam thành phố có thể coi là những giáo phường ty có thể ngắm pháo hoa đẹp nhất. Đương nhiên, mỗi nơi đều có những nét độc đáo riêng. Nói cho cùng thì hầu hết người đến giáo phường ty đều là người có địa vị nhất định.
Bên cạnh vẻ bề ngoài, trang phục cũng là điểm thu hút mọi người.
Kìm nén chút bất an trong lòng, Hứa Nguyên hít sâu một hơi, quay người lại khoanh chân ngồi ở trên giường.
Nếu sức khỏe không tốt, nhất định phải kỷ luật bản thân, tránh xa mấy thứ như rượu chè và sắc giới.
Trải qua hơn nửa tuần điều tức trong Huyền Ưng Các, thân thể vốn đã bị hao mòn bởi ăn chơi sa đọa của Hứa Nguyên cũng dần trở nên khỏe mạnh hơn, nhưng có một số phương diện cần phải có thời gian từ từ hồi phục.
Nguyên thân mỗi ngày đều trác táng ở tửu lầu coi như xong, đã vậy mấy bọn cẩu tử đó còn chơi loại thuốc chẳng ra làm sao.
Thuốc có mạnh hay không thì Hứa Nguyên không dám chắc, nhưng tác dụng phụ thực sự rất nghiêm trọng, uống hàng ngày còn trực tiếp gây ra những căn bệnh tiềm ẩn cho nội tạng.
Hứa Nguyên mỗi lần nhớ lại chuyện này đều cảm thấy đầu óc của nguyên thân trước kia thật sự vận hành không tốt, khó trách bị người khác khống chế chơi đùa như con rối trong lòng bàn tay.
Nếu ngươi thèm thuốc, ngươi có thể đến cầu xin huynh trưởng mình, cho dù hắn có đánh đập ngươi cho hả giận nhưng chẳng lẽ lại bỏ mặc ngươi không cho sao.
Các cơ quan nội tạng đã tổn thương nghiêm trọng như vậy, nếu như không có nền tảng vững chắc nhờ gia đình và cung cấp thực phẩm bổ dưỡng, thân xác tên Hứa Nguyên này có lẽ đã có thể nằm trong quan tài chờ chôn cất từ lâu rồi.
Nhưng mấy kẻ chân chó đó giờ đã chết gần hết rồi.
Từ khi bị bắt cóc, Hứa Trường Ca đã đích thân đến Tĩnh Giang thành này trút giận, hầu như tất cả những kẻ chân chó xung quanh Hứa Nguyên lúc trước đều bị hắn giết chết.
Mặc dù thân đệ của mình không thể giết, nhưng mấy kẻ chân chó tầm thường xung quanh hắn thì Hứa Trường Ca hạ thủ không chút do dự.
Đối với thủ đoạn của Hứa Trường Ca, Hứa Nguyên không bình luận gì, dù sao những người này đã lừa gạt bản thể này lấy trộm rất nhiều thư pháp và tranh cổ trong nhà để mua lại với giá thấp, có lẽ phần lớn trong số nó đã bị bán đi trong tay những tên chân chó này.
Nhưng bất kể thế nào đi nữa hành động của Hứa Trường Ca hiện tại thực sự có thể gây ra hậu quả sau này cho hắn.
Theo thời gian của cốt truyện,
Nhân vật chính trong nguyên tác kia có lẽ đã rời khỏi "táng thôn" ở biên giới Đại Viêm, sắp đến Tĩnh Giang thành rồi.
Bây giờ hắn có một số chuyện trước tiên cần giải quyết nhưng trong tay hắn hiện tại thậm chí không có một người nào có thể dùng được.
Căn bản là muốn tìm nhân vật chính trong Tĩnh Giang thành rộng lớn này là điều khó mà làm được.
Đám chân chó kia mặc dù không nên thân, nhưng có một số việc không quá quan trọng, chỉ cần hắn ra lệnh đều có thể giải quyết cho hắn ổn thỏa.
Dù sao thì với thân phận là tam công tử của phủ tể tướng của nguyên thân này, sẽ luôn có kẻ chủ động đi tới quấn lấy, huống chi là hai ba tên ngốc kia.
Mấy vị công tử tầng lớp thượng lưu hay con cái của người trong thương hội, thậm chí một số người trong Thành phòng ty của Tĩnh Giang thành này đều "bạn bè tốt" của nguyên thân này.
Nếu không có chuyện gì xảy ra với những người này thì bây giờ ắt không có vấn đề gì để tìm kiếm tung tích ai đó trong Tĩnh Giang thành rộng lớn này, nhưng bây giờ bọn họ đều bị Hứa Trường Ca ra tay loại trừ hết rồi.
Từ bài học trước đây mà Hứa Trường Ca đã cảnh cáo, liệu có ai dám liều mạng bị chặt đầu mà đến làm thân với hắn nữa chứ?
Để Ảnh Nhi hoặc Chu Thần đi làm giúp hắn sao?
Hai vị phật lớn này...
Hừ, Hứa Nguyên nghĩ rằng tốt nhất hắn nên tắm rửa đi ngủ sớm, hắn có thể nằm mơ thấy chuyện này.
Hơn nữa, Hứa Nguyên không còn nhìn thấy Ảnh Nhi kể từ khi hắn ra khỏi Huyền Ưng Các rồi, bây giờ hắn ta có lẽ không biết đang ngồi xổm ở cái góc nào để canh chừng hắn đấy a.
Đăm chiêu suy nghĩ một lát, hắn dùng ngón tay gõ nhẹ vào mép cửa sổ bằng gỗ rồi thở dài thườn thượt.
Không nghĩ ra có ai có thể giúp được, xem ra chỉ có thể để mấy tên hộ vệ mới đổi trong phủ làm, nhưng không biết mấy tên hộ vệ mới này có chịu nghe lời tam thiếu gia hắn không đây.