Chương 92: [Dịch] Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích

Tướng quốc đại nhân tìm ngài

Phiên bản dịch 4876 chữ

Chương 92: Tướng quốc đại nhân tìm ngài

Chu Thần ngước mắt lên, thản nhiên nói:

"Chỉ là một linh hồn ngưng tụ ngũ phẩm, nửa thân dưới bị chôn dưới đất, không có gì để nói."

Nghe được câu trả lời này, Hứa Nguyên có hơi thất vọng .

Tư thái của đối phương khiến hắn cho rằng đây hẳn phải là một cao thủ một chiêu quét sạch kẻ thù, kết quả là một linh hồn ngưng tụ không cảm nhận được tu vi của Chu Thần.

Chu Thần lúc này cười nhạt nói:

"Thiếu gia, trong Tàng Thư Các của Tĩnh Giang phủ cũng không có vật hiếm lạ gì. Để một thủ vệ ngũ phẩm canh gác ở đây đã là có chút quá lãng phí rồi. Có điều Tàng Thư Các ở phủ Tể Tướng ở đế kinh quả thực có một cao thủ trông coi, người có thể đến xem một chút.”

Nghe vậy, Hứa Nguyên mơ hồ hồi tưởng lại ký ức:

“Là thị nữ của Thanh Ly Thư Tịch?”

Trước đây, khi hắn đến Tàng Thư Các ở Kinh thành để trộm sách, hắn hầu như luôn nhìn thấy một thị nữ dùng thang để dọn dẹp giá sách bên trong lầu các.

Là một nữ tử còn rất trẻ, trái ngược với bầu không khí tĩnh mịch nặng nề xung quanh Tàng Thư Các, mỗi lần gặp nàng, nàng luôn nhìn hắn bằng một ánh mắt ôn nhu như nhìn một hậu bối, nên hắn có ấn tượng rất sâu sắc.

“Xem ra ngài thật sự từng gặp qua.”

Chu Thần gật đầu, nhẹ giọng nói:

"Công tử đừng nhìn nàng còn trẻ như vậy, nhưng nàng kỳ thật so với ta chỉ nhỏ hơn mấy tuổi. Lúc trước nàng là thị nữ của phu nhân."

Nói đến đây, Chu Thần nhận ra mình lỡ lời, lập tức im lặng.

Trong Tàng Thư Các ngay lập tức rơi vào im lặng.

Sự im lặng kéo dài vài giây trước khi Chu Thần chậm rãi nói tiếp với giọng điệu nhẹ nhàng:

"Ừm, dù sao thì sau đó nàng đã đến Tàng Thư Các trong phủ."

Hứa Nguyên không nói gì nữa.

Hắn biết lý do tại sao trước đó Chu Thần lại im lặng.

Vì trong trí nhớ của hắn, hầu như không có thông tin gì về vị mẫu thân đó.

Cho dù có thì cơ bản chúng cũng chỉ giới hạn trong phạm vi ký ức nhạt nhòa thời thơ ấu.

Không cha không mẹ,

Đây cũng là một trong những nguyên nhân khiến căn bệnh tự kỷ của Hứa Nguyên trở nên quái ác.

Tuy nhiên, dựa trên những gì Chu Thần đã nói về việc thành lập Thiên An võ quán, Hứa Nguyên có thể mơ hồ đoán được cái chết của mẫu thân hắn có liên quan đến việc thành lập võ quán khi đó.

Hai người im lặng lên đến tầng bốn,

Chu Thần trực tiếp mở cửa sổ, ngồi trên mái nhà uống rượu, Hứa Nguyên yên lặng lật giở các loại sách ở tầng trên cùng này.

Thời gian chầm chậm trôi qua, đã gần đến trưa.

"Tam thiếu gia."

Tầng cao nhất của Tàng Thư Các khá yên tĩnh, đột nhiên một giọng nữ nhân hơi khàn khàn vang lên.

Không có bất kỳ dấu hiệu báo trước nào, âm thanh đột ngột vang lên khiến bàn tay đang lật giở cuốn sách của Hứa Nguyên khẽ run lên.

Ngước lên nhìn, hắn thấy một bóng người mặc y phục đen bó sát.

Hứa Nguyên cau mày hỏi:

"Có chuyện gì vậy?"

"Ừm."

"Nói đi."

"Tướng quốc đại nhân đang tìm ngài."

".."

Hứa Nguyên.

Ngắn gọn súc tích, trong tim Hứa Nguyên kinh ngạc.

Suy nghĩ một lúc, Hứa Nguyên nhận ra rằng lão gia hắn không thể xuất hiện ở Tĩnh Giang thành này được, việc ông ấy tìm hắn có lẽ là một mệnh lệnh triệu tập.

"Đi thôi."

Không nói thêm gì thừa thải, Hứa Nguyên đặt cuốn sách trong tay trở lại giá sách, sau đó đi xuống lầu.

Cái bóng đi theo phía sau.

Trên đường xuống khỏi cầu thang,

Hứa Nguyên dường như nghĩ đến điều gì đó, đột nhiên hỏi:

"Đúng rồi, Tô Cẩm Huyên đó có nói gì với ngươi không?"

Tô Cẩm Huyên đã được giao cho Ảnh Nhi đã mười ngày rồi, hắn cho rằng nữ nhân đó hẳn đã phải nói ra tất cả những gì nàng biết.

Ảnh Nhi trả lời:

“Có nói mấy câu, nhưng không nhiều."

Hứa Nguyên ngạc nhiên:

"Tô Cẩm Huyên chỉ nói vài câu thôi sao?"

Điểm này hắn đúng là không ngờ tới.

Tô Cẩm Huyên này mặc dù bình thường khá kín kẽ khôn khéo, nhưng khi gặp áp lực nàng sẽ trở nên kém thông minh nhạy bén hơn.

Chỉ có thể nói rằng nàng là một vị cô nương rất thông minh.

Nhưng hiện tại đối phương lại cư nhiên ở dưới sức ép từ Ảnh Nhi trong hơn mười ngày mà cũng chỉ nói mấy câu.

Xương rất cứng.

Cái bóng phía sau gật đầu:

"Phải, nàng chỉ nói vài câu thôi.”

"Mười ngày trước khi ta xuất phủ làm việc từng hỏi nàng một lần, nàng trả lời vài câu, hôm nay ta mới hồi phủ chuẩn bị đi hỏi thêm lần nữa."

".”

Hứa Nguyên.

"."

Ảnh Nhi.

"Ngươi có sử dụng hình pháp mà ta đã nói không?"

"Có."

"."

Im lặng một chút,

Mười ngày,

Hứa Nguyên mơ hồ tưởng tượng ra trạng thái tinh thần của hồ ly yêu mị kia.

Cơ thể khẽ run lên.

Ho nhẹ một tiếng, không tiếp tục hỏi về Tô Cẩm Huyên nữa, ngược lại hỏi:

"Ngươi vừa mới nói ngươi rời phủ? Tại sao?"

"Điều tra Tần Vệ Cửu."

Ảnh Nhi nói.

Hứa Nguyên dừng lại quay đầu nhìn lại:

"Tần Vệ Cửu đó có phải là Tần tiên sinh không? Có tiến triển gì không?"

"."

Ảnh Nhi chỉ nhìn chằm chằm vào mũi chân của mình mà không nói.

Hứa Nguyên im lặng một lúc, sau đó khẽ ngâm nga, vô thanh vô tức bước ra ngoài.

Nếu là Chu Thần có lẽ hắn đã trực tiếp nói với hắn rồi.

Xem ra, Ảnh Nhi này vẫn cần được điều chỉnh lại.

Bạn đang đọc [Dịch] Tiên Tử, Xin Nghe Ta Giải Thích của Di Thiên Đại Hạ

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1y ago

  • Lượt đọc

    83

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!