Chương 71: [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Hắn đã bình tâm như nước (1)

Phiên bản dịch 4396 chữ

Hứa Uyển Đình sững sờ, sắc mặt bỗng nhiên hoàn toàn thay đổi.

"Chị cả yêu dấu à, ngươi đừng giả mù sa mưa nữa! Ta vẫn nhớ rõ như in đấy! Những chuyện tốt đẹp ngày hôm ấy người làm chắc ngươi chưa quên đâu nhỉ!"

"Ta nghèo đói, còn là trẻ mồ côi, thứ như vậy ta nuốt không trôi, cũng chẳng có tư cách ăn! Ta không biết ngươi tới đây nhiều lần như vậy làm gì, nhưng ta nói thẳng cho ngươi biết, ngươi sẽ không được sống yên ổn đâu! Hạng người như ngươi nhất định sẽ gặp quả báo!" Ánh mắt Hứa Mặc trở nên lạnh lẽo.

"Muốn vu oan hãm hại ta? Nằm mơ đi! Thu lại dáng vẻ mèo khóc chuột giả từ bi của ngươi về, nhìn thôi đã khiến người cảm thấy mắc ói!"

Nói xong, Hứa Mặc xoay người rời đi.

Hứa Uyển Đình ngây dại, hai mắt trừng lớn, thân thể mảnh khảnh run lên, chị ta không ngờ Hứa Mặc vẫn còn nhớ rõ chuyện này.

Chị ta thở dốc, hốc mắt đỏ ửng, nhìn chòng chọc về hướng Hứa Mặc rời đi, hồn vía lên mây trở lại xe.

Chị ta đặt hộp cơm xuống ghế phụ, ánh mắt đờ đẫn nhìn người qua kẻ lại phía xa, rơi vào im lặng, nghi ngờ bản thân.

Nước mắt không kìm được rơi lã chã, phá vỡ lớp trang điểm tinh tế trên gương mặt xinh đẹp.

Hứa Uyển Đình hít mũi một cái, hai mắt đẫm lệ, chị ta sờ soạng trong túi áo một chút, lấy điện thoại di động của mình ra.

Chị ta tìm kiếm một lát, nhanh chóng tìm thấy một mẩu thông tin.

Đúng là Hứa Mặc đã từng uống dầu cá.

Chỉ vỏn vẹn có một hớp!

Lần ấy là Tạ Băng Diễm nấu cho Hứa Uyển Đình ăn, khoảng thời gian đó chị ta đang theo đuổi một dự án mới, bận bịu đến nỗi hận không thể phân thân ra.

Cho dù về đến nhà vẫn bận tối mắt tối mũi.

Tạ Băng Diễm thấy chị ta lao lực đến nỗi gầy đi vài vòng, sai người lấy một ít dầu cá biển và thuốc bổ cho chị ta bồi dưỡng.

Khi đó chị ta không rảnh ăn, để trong tủ lạnh, đúng lúc Hứa Mặc chơi bóng về nhà, cảm thấy khát nước nên mở tủ lạnh tìm gì uống.

Nhìn thấy dầu cá, hắn lấy ra uống một ngụm.

Đúng lúc Hứa Uyển Đình xuống lầu.

Nhìn thấy cảnh này, bỗng nhiên chị ta trở nên giận dữ, trực tiếp bưng dầu cá đổ ụp lên đầu Hứa Mặc, mắng nhiếc ầm ĩ.

Lúc ấy Hứa Mặc vừa mới trở về nhà chưa được bao lâu, hắn đã đến công ty của chị ta, bị bảo vệ đuổi đánh ra ngoài, cho nên Hứa Uyển Đình vô cùng ghét bỏ hắn.

Sau khi Hứa Mặc bị đổ dầu cá lên đầu, hắn vừa bàng hoàng vừa sợ hãi, mặt mũi tràn đầy vẻ hoảng hốt!

"Chị, ta, ta, thật xin lỗi, ta không nên uống cái này!" Hắn run lẩy bẩy nói xin lỗi chị ta.

Sắc mặt bị hù đến tái mét!

Lúc này, Hứa Uyển Đình cảm thấy vô cùng ớn lạnh!

Cả người lạnh thấu xương!

Suýt nữa ngạt thở!

Hóa ra chị ta cũng chẳng tốt đẹp hơn Hứa Tuyết Tuệ và Hứa Mạn Ny là bao!

Thậm chí, so với Tạ Băng Diễm chỉ có hơn chứ không kém!

Ngày hôm đó, chị ta đã nói nhiều lời tàn nhẫn.

Thậm chí chị ta còn chẳng nhớ rõ mình đã nói những gì.

Bây giờ nghe Hứa Mặc nói, lúc này chị ta mới nhớ mang máng.

Bỗng nhiên Hứa Uyển Đình không dám nhìn những thứ này, chỉ cảm thấy trái tim như bị ai đó hung hăng bóp chặt, không thở nổi.

Kỳ thi đại học càng ngày càng gần, tất cả mọi người trong nhà đều khẩn trương.

Theo chỉ thị của Tạ Băng Diễm, chị ba Hứa Mạn Ny, chị tư Hứa Phán Đễ và chị năm Hứa Sơ Ảnh đều chạy về, kèm Hứa Tuấn Triết học tập.

Thậm chí ngay cả chị sáu Hứa Nguyệt Thiền đang học đại học cũng phải xin nghỉ về nhà một chuyến, giải đề và nói những điều cần lưu ý khi thi đại học cho Hứa Tuấn Triết.

Hứa Nguyệt Thiền học đại học ở Thủ Đô, xa nhà đã được vài tháng, khó khăn lắm mới về nhà một chuyến.

Ngay cả Hứa Uyển Đình và Hứa Tuyết Tuệ cũng không thoát khỏi việc kèm cặp Hứa Tuấn Triết, Tạ Băng Diễm bảo bọn họ gạt công việc sang một bên, dốc sức hỗ trợ Hứa Tuấn Triết vượt qua một tháng này.

Có mệnh lệnh của Tạ Băng Diễm, đương nhiên tất cả mọi người trong nhà đều được điều động, vũ trang đầy đủ, trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Ăn ngon, uống ngon, vô số thuốc bổ giúp tăng cường trí nhớ, giảm mệt nhọc, chống suy nhược thần kinh.

Nhà họ Hứa có tiền, sẵn sàng mua tất cả thuốc bổ hữu dụng để trợ giúp Hứa Tuấn Triết thi tốt, Tạ Băng Diễm vì chuyện này mà bỏ ra mấy triệu tệ.

"Tuyết Tuệ, bạn bè ngươi nghe ngóng được gì không? Năm nay ra đề gì?"

"Mạn Ny, bạn bè trong giới giải trí của ngươi có quen biết mấy mối như này không?"

"Phán Đễ, bạn bè trong giới luật sư của ngươi hẳn là có tí quan hệ, ngươi cố gắng nghe ngóng tí gì đi!"

"Còn có Sơ Ảnh, giúp Tuấn Triết nâng cao kiến ​​thức hóa học, ta nhớ hồi ngươi học y, kiến thức hóa học của ngươi cũng không phải tầm thường!"

Bạn đang đọc [Dịch] Tình Thân Đến Muộn Như Cỏ Rác, Ta Bỏ Nhà Đi Ngươi Khóc Cái Gì ?

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    4mth ago

  • Lượt đọc

    148

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!