Trước khi bế quan hắn đã nói cho Trần chưởng quỹ biết, nói lần bế quan này ít nhất phải hơn nửa năm, bây giờ mới qua hơn ba tháng đã gửi tin tới, sợ là có việc gấp gì.
Do dự một lúc.
Hắn vẫn hỏi lại, "Trần chưởng quỹ, tại hạ hơi có cảm ngộ, tạm thời kết thúc bế quan, xin hỏi có chuyện gì quan trọng?”
Truyền Tấn Phù nhanh chóng nhấp nháy.
Trần chưởng quỹ nói, "Mấy ngày trước Đông gia chính thức đột phá Trúc Cơ , nửa tháng sau chuẩn bị mở yến tiệc tại động phủ linh mạch của đệ tử Trúc Cơ Kim Dương tông, trong danh sách này có Thẩm Phù sư..."
Thẩm Bình vừa nghe, vội vàng nói, "Trần chưởng quỹ chờ một chút, bây giờ ta sẽ đi qua.”
Thu hồi Truyền Tấn Phù.
Hắn sắp xếp một chút rồi vội vã rời khỏi nhà.
Đi tới Tú Xuân Các.
Trần chưởng quỹ cười nghênh đón, còn chưa hàn huyên vài câu, liền chú ý tới khí tức của Thẩm Bình, "Luyện Khí tầng sáu? Chúc mừng, chúc mừng, Thẩm Phù sư dù đã đến trung niên, nhưng tu vi đột phá lại càng ngày càng nhanh!”
Thẩm Bình không chút suy nghĩ nói, "Trần chưởng quỹ nói đùa, tại hạ thuần túy dựa vào phần thủ nghệ chế phù này, mua chút đan dược và cả linh dịch ở Chân Bảo Các, mới có thể liên tục đột phá.”
Lúc này Trần chưởng quỹ hiểu ra, nhưng vẫn lộ tia kinh ngạc, "Thẩm Phù sư có thể tiến vào đấu giá hội của Chân Bảo Các?”
"Tại hạ may mắn được một vị Phù sư tiền bối Chân Bảo Các dẫn dắt."
Thẩm Bình khiêm tốn nói.
Trên mặt Trần chưởng quỹ nhất thời lộ ra nụ cười nhiệt tình, "Thẩm Phù sư đây là phúc khí đấy!”
"Một chút phúc khí này của tại hạ, còn kém nhiều Trần chưởng quỹ, đông gia Tú Xuân Các lần này đột phá Trúc Cơ , về sau địa vị của Tú Xuân các sợ rằng sẽ thay đổi, Trần chưởng quỹ cũng sẽ như nước dâng thuyên lên!"
Thẩm Bình khen ngợi.
Trần chưởng quỹ nở nụ cười đầy hồng quang.
Hai người bước vào cửa hàng.
Trần chưởng quỹ đưa thiệp mời của đông gia Tú Xuân Các cho Thẩm Bình, hơn nữa dặn dò vài câu, dù sao đến lúc đó có không ít tu sĩ Trúc Cơ, còn có Đan sư, Phù sư các loại, trong hoàn cảnh này nếu không cẩn thận nói sai một câu, hoặc động chạm vị tu sĩ Trúc Cơ nào đó, cho dù là đông gia cũng không tiện lên tiếng bảo vệ.
Thẩm Bình liên tục xưng phải, đồng thời bày tỏ lòng biết ơn của mình.
Chuyện thị nữ lần trước đã qua.
Hắn vốn tưởng rằng sẽ để lại khúc mắc trong lòng vị đông gia Tú Xuân các kia, không ngờ lần này yến tiệc đột phá Trúc Cơ lại gửi lời mời tới, quả thật ngoài dự đoán của hắn.
Mặc kệ đối phương là vì mục đích nào, chỉ riêng phần mời này đã đủ nể mặt.
......
Hiếm khi có được một chuyến đi ra ngoài.
Thẩm Bình dứt khoát đem bán toàn bộ phù chú thượng phẩm chế ra trong khoảng thời gian này cho Chân Bảo Các, thuận tiện còn mua một ít tài liệu chế tác khôi lỗi, hiện giờ hắn đã là khôi lỗi sư cấp một trung phẩm, thần thức lại là Luyện Khí hậu kỳ, đủ để khống chế khôi lỗi tiến hành nghênh địch, hơn nữa còn có thể bán kiếm linh thạch.
Chẳng qua chế tác khôi lỗi phức tạp hơn chế phù rất nhiều, toàn bộ phường thị này, thượng phẩm khôi lỗi sư ít hơn nhiều so với đan sư, phù sư, trận pháp sư.
Nếu không phải có lượng lớn kinh nghiệm cảm ngộ khôi lỗi thuật, chỉ riêng nhập môn khôi lỗi thuật thôi cũng đã làm khó Thẩm Bình.
Rời khỏi Chân Bảo Các.
Hắn thả chậm tốc độ, ánh mắt lướt qua những tu sĩ qua lại xung quanh,.
So sánh với khoảng thời gian Kim Dương tông di chuyển rất nhiều tu sĩ, hiện tại phường thị đã khôi phục vài phần náo nhiệt trước kia, khác biệt duy nhất chính là số lượng đệ tử tông môn thay đổi nhiều, thái độ những tán tu trở nên dè dặn hơn rất nhiều, dường như sợ đụng phải những đệ tử tông môn này.
Trở lại tiểu viện ngõ Vân Hà.
Trước mặt đã nhìn thấy Hợp Hoan Tông Trần Dĩnh đang dựa vào cửa sổ gỗ lầu hai, đôi mắt linh động ngẩn người, không biết đang suy nghĩ chủ ý xấu gì.
Thẩm Bình làm bộ như không nhận ra, vội vàng đi về phía phòng số hai.
"Yo... Thẩm Phù sư kết thúc bế quan rồi?”
Trần Dĩnh nhảy ra từ cửa sổ gỗ.
Trong lòng Thẩm Bình khẽ thở dài, quả nhiên sợ cái gì cái đó tới, hắn vội vàng chắp tay nói, "Trần đạo hữu, tại hạ tạm thời kết thúc bế quan, qua một thời gian nữa sẽ tiếp tục.”
Trần Dĩnh cười ha hả nói, "Thẩm Phù sư, đệ tử Hợp Hoan Tông chúng ta từ trước đến nay đều đối tốt với người khác, một vài lời đồn bên ngoài, Thẩm Phù sư đừng nên tin tưởng... Hả? Thẩm Phù sư đột phá?”
"Sử dụng một ít đan dược, may mắn đột phá."
"Chúc mừng Thẩm Phù sư lại tiến thêm một bước lại gần Trúc Cơ.”
"Tại hạ còn có việc, xin đi về phòng trước."
Thẩm Bình vừa nói xong.
Trần Dĩnh chợt động người, ngăn ở trước người Thẩm Bình, "Thẩm Phù sư sốt ruột trở về phòng như vậy, chẳng lẽ là muốn vui vẻ với thê thiếp?”
Đôi mắt nàng lóe lên, "Một phàm nhân, còn có một Luyện Khí tầng hai, thê thiếp như vậy không xứng với thân phận địa vị của Thẩm Phù sư, Trần gia ta cũng có mấy vị tư chất rất được, Thẩm Phù sư có muốn suy nghĩ hay không?”