Nói đến đây, thanh âm Trần Dĩnh mang theo một tia hấp dẫn, "Cho dù là ta cũng không phải không thể nha.”
Thẩm Bình đã sớm có phòng bị, khi nói chuyện, ánh mắt liền cúi đầu nhìn chân mình, mà thần thức đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ, đối mặt với lần dụ dỗ này, hắn hoàn toàn không bị ảnh hưởng chút nào.
"Trần đạo hữu là đệ tử Hợp Hoan tông."
“Tại hạ là tán tu, há dám trèo cao."
"Một thời gian nữa, một vị Trúc Cơ tiền bối Kim Dương Tông mở yến tiệc, tại hạ còn phải tham gia, thật sự không có tâm tư khác, mong thứ lỗi."
Trần Dĩnh cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, dù sao Thẩm Phù sư trước mặt có mộc bài danh dự của Chân Bảo Các, có thể được tu sĩ Trúc Cơ Kim Dương Tông mời là rất bình thường.
"Nhân mạch của Thẩm Phù sư, tán tu bình thường há có thể so sánh."
Nàng cười cười không tiếp tục gây khó dễ nữa, "Thôi, về sau nếu Thẩm Phù sư có ý, cửa lớn Trần gia luôn rộng mở hoan nghênh.”
Lần trước nàng nói chuyện của Thẩm Bình cho tộc huynh Trần Diễm xong, bên phía tộc huynh đáp lại rất nhanh, kêu nàng cố gắng hết sức móc nối quan hệ.
Nếu cần thiết dù phải dùng thân thể hầu hạ, thậm chí là kết làm đạo lữ cũng không phải không thể.
Vài ngày sau, đêm khuya vắng vẻ.
Ánh sao lấp lánh từng chút từng chút rơi xuống.
Bên trong nhà.
Yếm cam di chuyển theo gió.
Hoa mẫu đơn nở rộ.
Thê tử Vương Vân tóc đen bung xoã, ánh mắt như nước hóa thành tình ý miên man, tựa vào trong ngực Thẩm Bình.
Hơi thở rối loạn của nàng trở nên ổn định, khóe môi mang theo một tia thỏa mãn.
Mỗi ngày chỉ cần có thể cảm nhận được phu quân sung túc, cuộc sống như vậy đối với nàng mà nói đã rất hạnh phúc.
Thẩm Bình như thường lệ mở giao diện ảo.
Tùy ý nhìn lướt qua.
【 Thê tử ngươi tình sâu nghĩa nặng, độ hảo cảm hiện tại: 100+92】
【Song tu cộng thêm: 7】
【Ngân sắc cộng thêm: 10】
Mấy ngày nay không ngừng vất vả cày cấy, độ hảo cảm của thê tử chậm rãi tăng lên, hiện giờ ánh sáng màu bạc của toàn bộ khung ảo càng ngày càng thâm thúy, tựa hồ đang dần chuẩn bị tiếp tục lột xác.
Tiếp tục xem xuống.
【Độ hảo cảm đạo lữ hiện tại: 95】
【Độ hảo cảm đạo lữ hiện tại: 97】
Bạch Ngọc Dĩnh không có biến hóa, mà Vu Yến cũng giống như thê tử chậm rãi tăng lên.
Suy ngẫm một lúc.
Thẩm Bình giật áo yếm xanh lam trên người Bạch Ngọc Dĩnh ra, lòng bàn tay bao trùm lên vân vê không ngừng, ôn nhu hỏi, "Dĩnh nhi, vi phu nhớ nàng có nói, đệ đệ nàng từng đi đầm lầy Vân Sơn khai hoang, hiện tại còn chưa có tin tức sao?”
Quá trinh khai hoang khoáng mạch của Kim Dương Tông đã kết thúc từ lâu.
Đệ đệ của nàng đến nay vẫn chưa có tin tức, tám phần có thể đã bỏ mạng.
Cả người Bạch Ngọc Dĩnh run lên, thanh âm cô đơn nói, "Phu quân, ta không biết, từ khi gả cho phu quân, Dĩnh nhi đã lâu không trở về ngõ Hòe Thủy, đạo hữu trước kia quen biết không còn liên lạc nữa, đệ đệ nếu trở về... Sợ là, sợ là không tìm được ta.”
Nàng vừa nói vừa nghẹn ngào, "Như vậy cũng tốt, đệ đệ hắn thông minh tài giỏi, am hiểu đấu pháp, không có ta liên luỵ, có lẽ tương lai sẽ tạo ra thành tựu.”
Thẩm Bình rõ ràng cảm nhận được phần lo lắng của Bạch Ngọc Dĩnh đối với đệ đệ, hắn khẽ thở dài nói, "Dĩnh nhi, là vi phu sơ suất, ngày xưa không hỏi qua, nếu lúc ở ngõ Hồng Liễu để ý một chút, nói không chừng có thể biết được tin tức của đệ đệ nàng.”
Bạch Ngọc Dĩnh lắc đầu, "Phu quân, chuyện này không trách ngươi, sinh tử tu sĩ tùy mệnh, không có tin tức ít nhất còn có thể có một phần chờ mong.”
Nói đến đây, nàng bỗng nhiên nâng con mắt lên, "Phu quân, về sau, sau này nếu có cơ hội, phu quân có thể giúp Dĩnh nhi đi phường thị Trần gia một chuyến không, trên người ta có một khối ngọc bội của đệ đệ.”
Chạm đến khát vọng trong ánh mắt Bạch Ngọc Dĩnh.
Thẩm Bình chậm rãi gật đầu, "Tương lai nếu thực lực của vi phu đủ, sẽ giúp nàng đi một chuyến.”
Dù sao đi nữa, Bạch Ngọc Dĩnh đã hầu hạ hắn lâu như vậy.
Tương lai thực lực hắn đạt tới trình độ nhất định, hơn nữa dưới tiền đề đủ bảo đảm an toàn bản thân, hắn không ngại đi phường thị Trần gia một lần.
Còn về việc tìm được hay không, hắn cũng không chắc chắn.
Nghe được những lời này của phu quân, Bạch Ngọc Dĩnh tươi cười xán lạn, mấy năm ở chung, nàng có thể nghe ra những lời này không phải chỉ lấy lệ.
Lúc này, giọng nói của nàng phảng phất như từ hồn nhiên trở thành mềm mại đến thấu xương, "Phu quân, Dĩnh nhi muốn hầu hạ ngươi một lần nữa..."
Thẩm Bình giật mình.
Thanh âm này thật sự mềm đến mức chạm vào trái tim.
Và gần như cùng một lúc, giao diện ảo đại biểu cho Bạch Ngọc Dĩnh xuất hiện biến hóa.
【Độ hảo cảm đạo lữ hiện tại: 100】
【Song tu cộng thêm: 4】