Còn chưa đến sơn môn, chiếc thuyền màu xám trắng đã bị chặn lại.
Đường từ phường thị đến Kim Dương tông thỉnh thoảng có đệ tử ngoại môn đi tuần tra, bất luận tu sĩ nào dám tới gần tông môn hoặc hoạt động ở khu vực gần đó, nếu không có lý do, nhẹ sẽ bị chấp pháp đội bắt giữ, nặng thì giết chết tại chỗ.
Trần chưởng quỹ vội vàng lấy ra một khối ngọc bài.
Đệ tử tuần tra nhìn lướt qua, trên mặt lộ ra nét tươi cười, "Thì ra mấy vị đạo hữu muốn đi tham gia Trúc Cơ hội yến của Trần sư tỷ, thất kính!”
Trả lại ngọc bài, đệ tử tuần tra lập tức thả đi.
Đến sơn môn nhờ người thông báo, một vị thị nữ bên cạnh chủ nhân Tú Xuân các đi ra nghênh đón.
"Trần chưởng quỹ, chủ nhân đang tiếp đãi khách ở chính đường, không tiện đi ra nghênh đón, mong thứ lỗi."
Vị thị nữ váy lam này nói một câu liền dẫn đám người Thẩm Bình tiến vào Kim Dương Tông.
Đạp lấy pháp khí hình chiếc lá, nhìn ra những ngọn núi trong sương mù lượn lờ phía dưới, Thẩm Bình có thể cảm nhận rõ ràng được linh khí nồng đậm đập vào mặt.
Dưới ngọn núi mây này có một tòa linh mạch cỡ lớn, trải dài bao trùm ngọn núi chung quanh, hơn nữa có thể kéo dài đến ngõ Vân Hà.
Tiểu viện do Kim Dương tông xây dựng ở ngõ Vân Hà mà lúc trước bao nhiêu tán tu tranh giành chính là một nhánh của linh mạch này.
Tu tiên Tài Lữ Pháp Địa.
Càng là tu sĩ cao cấp, nhu cầu đối với hoàn cảnh linh mạch lại càng cao.
Trước đây ở ngõ Hồng Liễu, nếu không có đan dược phụ trợ tu luyện, chỉ dựa vào linh thạch cùng linh khí để tu hành, dù là tam hệ linh căn cũng sẽ rất chậm chạp.
Còn nếu như ở trong hoàn cảnh linh mạch dư thừa của Kim Dương tông tu hành, tình huống sẽ rõ ràng không giống nhau.
“Đây là lần đầu tiên Thẩm Phù sư đến Kim Dương tông?”
Tựa hồ chú ý tới một ít biểu tình động tác rất nhỏ của Thẩm Bình, Tôn Phù Sư không khỏi cười nói.
Thẩm Bình gật đầu, "Đây đúng là lần đầu tiên tại hạ đến, linh khí trong sơn môn Kim Dương tông quả thực rất dồi dào, mới vừa rồi không khỏi đắm chìm trong đó.”
Tôn Phù Sư cười tủm tỉm nói, "Rất bình thường, lúc ta mới tới bên trong Kim Dương tông cũng như vậy, đáng tiếc, bằng thân phận tán tu của chúng ta, rất khó tiến vào sơn môn. Đệ tử Kim Dương tông sau khi đạt đến Trúc Cơ đều có thể mở động phủ ở xung quanh ngọn núi linh mạch, lần này Trần tiền bối Trúc Cơ thành công, cũng không biết ai may mắn có thể đi theo tiến vào linh mạch động phủ.”
Trong lòng Thẩm Bình khẽ động.
Lời này tựa hồ có ý riêng.
Trần chưởng quỹ liếc mắt nhìn Tôn Phù Sư một cái, "Trần gia nhất mạch lần này xuất hiện hai vị tu sĩ song hệ linh căn, sẽ cho làm tùy tùng tu hành ở linh mạch động phủ.”
Tôn Phù Sư nhất thời không lên tiếng.
Ngược lại Chu đan sư bỗng nhiên cười ha hả, "Kim Dương tông Trần gia mấy năm gần đây càng ngày càng lớn mạnh, hiện giờ hậu bối lại có tộc nhân ưu tú xuất hiện, nói không chừng sẽ xuất hiện Kim Đan chân nhân.”
Trần chưởng quỹ cười nói, "Chuyện tương lai ai có thể nói được.”
Gia tộc Trúc Cơ của Kim Dương tông không ít, di chuyển đến phân tông cũng có hơn mười nhà, trải qua hơn hai mươi năm phát triển bắt rễ, nội tình Trần gia càng ngày càng thâm hậu, chẳng qua cạnh tranh nội bộ cũng dần dần kịch liệt, chủ nhân Tú Xuân Các cũng chỉ là một trong số đó.
Một lát sau, Thị nữ mặc váy lam mở miệng, "Ngọn núi phía trước kia, chính là linh mạch động phủ do chủ nhân nhà ta lựa chọn, chư vị đạo hữu đến chính đường, phải chú ý nhiều hơn.”
Ba người Thẩm Bình, Tôn Phù Sư, Chu Đan Sư lần lượt gật đầu.
Trần chưởng quỹ cũng gật đầu.
Bọn họ hiểu lần này tới tham gia Trúc Cơ hội yến chính là đi mở mang tầm mắt.
Pháp khí hình cái lá đáp xuống ở cửa ra vào động phủ.
Thị nữ váy lam phất tay, trận pháp cấm chế ở động phủ mở ra.
Mấy người đồng loạt bước vào.
Đến chính đường.
Thẩm Bình nhìn thấy một thân ảnh quen thuộc, Tiêu Kỳ Nhi.
Nàng tự nhiên hào phóng mỉm cười tiến lên, "Trần thúc thúc, Thẩm tiền bối, Tôn tiền bối, Chu tiền bối, mời đi theo ta.”
Đi bộ đến bàn ở góc bên trái của chính đường.
Mấy người Thẩm Bình ngồi xuống.
Trái cây rượu ngon quý hiếm nhanh chóng được bưng lên.
Tiêu Kỳ Nhi cầm lấy linh tửu lần lượt rót vào từng chén, giơ chén rượu lên nói, "Trần thúc thúc cùng chư vị tiền bối có thể đến tham gia yến tiệc của chủ nhân, là nể mặt chủ nhân nhà ta, ta thay chủ nhân kính chư vị một chén.”
"Tiêu đạo hữu khách khí."
Linh tửu vào bụng, từng trận ấm áp tứ tán, ngay sau đó một cảm xúc chếnh choáng xông thẳng lên.
Thẩm Bình thiếu chút nữa đã không áp chế được.
Tiêu Kỳ Nhi nhìn sắc mặt Thẩm Bình quay cuồng vì rượu, cười tủm tỉm nói, "Trầm tiền bối, đây là rượu chiết xuất từ Hoả Linh quả, phải từ từ nhấm nháp.”