Thời gian tu hành rất nhàm chán.
Nếu không phải tâm hướng đại đạo, phần lớn tu sĩ đều sẽ lựa chọn cuộc sống an ổn hưởng lạc giàu có, nhưng đã bước lên con đường tranh mệnh cùng trời này, nếu không cố gắng vươn lên, nội tâm sẽ để lại rất nhiều tiếc nuối.
Giờ Mão hôm nay.
Thẩm Bình chấm dứt động tác lặp đi lặp lại, tựa vào thùng gỗ nhìn gương mặt hồng nhuận đang nhắm mắt dưỡng thần của Vu Yến.
Cho đến khi hơi nóng trên mặt nước tiêu tan.
Vu Yến từ trong dư vị mở mắt ra, chú ý thấy mặt Thẩm Bình không chút thay đổi, nàng cười an ủi, "Đừng nóng vội, cuộc sống sau này còn dài.”
Đến gần, nàng khẽ hôn lên mặt Thẩm Bình một cái, sau đó run rẩy đứng dậy.
Thay pháp bào, buộc tóc lên.
Khuôn mặt kiều mị của Vu Yến biến thành nghiêm túc lạnh lùng.
"Phường thị gần đây có tin tức gì không?"
Thẩm Bình tùy ý hỏi một câu.
Vu Yến chuẩn bị sẵn sàng pháp khí tuỳ thân, lại kiểm tra toàn bộ túi trữ vật, xác định không bỏ sót thứ nào, lúc này mới trả lời, "Những thứ khác ngược lại không có động tĩnh, nhưng lúc ở đại sảnh Chấp Sự đường tiếp nhận nhiệm vụ, thấy Đan Hà Tông chiêu mộ tu sĩ đào quặng, đãi ngộ cũng không tệ lắm.”
"Nhưng có một vài tin tức ngầm, nói Đan Hà Tông chuẩn bị thành lập phân tông ở Vân Sơn, đến lúc đó sẽ thu lượng lớn đệ tử, về phần điều kiện chiêu thu đệ tử vẫn không biết thế nào."
Thẩm Bình nghe được sắc mặt khẽ động, "Đan Hà Tông nhanh như vậy đã lấy được quyền khai thác Viêm Dương Kim quáng mạch, các tông môn khác có thể ngồi yên được sao?”
Vu Yến lắc đầu, suy nghĩ một hồi mới nói tiếp, "Chuyện này sợ rằng không đơn giản, một tòa Viêm Kim cỡ lớn tuy rằng hiếm thấy, nhưng lấy thực lực cùng tài nguyên của Đan Hà Tông ở Tấn quốc, không đến mức vì thế mà mở phân tông ở Vân Sơn này, các thế lực tông môn khác liên thủ mở ra cửa lớn của Ngụy quốc, đa phần đều là vì khoáng mạch linh thạch phong phú của Ngụy quốc..."
Thẩm Bình gật đầu, "Có lẽ là còn mục đích khác, tạm thời mà nói, Đan Hà tông mở phân tông đối với phường thị cũng là một tin tức tốt.”
Mở phân tông có nghĩa là phải thường trú ở Vân Sơn.
Như vậy Đan Hà Tông tất nhiên sẽ đưa ra một ít tài nguyên để tranh đoạt tán tu phường thị.
Ví dụ như Trúc Cơ đan.
Thủ đoạn mà lần nào Kim Dương tông cũng sử dụng.
Nếu Đan Hà Tông lấy ra, về sau nói không chừng giá cả Trúc Cơ Đan sẽ giảm xuống rất nhiều.
Hai người lại nói chuyện đơn giản vài câu, Vu Yến mới đi ra khỏi phòng ốc.
Đầu giờ Thìn.
Trần chưởng quỹ truyền đến tin tức.
Thẩm Bình nghiêm túc chải chuốt bản thân, lại bảo thê thiếp hỗ trợ kiểm tra, xác nhận ăn mặc kỹ lưỡng, khuôn mặt sạch sẽ, lúc này mới cất bước rời khỏi tiểu viện.
Đi tới Tú Xuân Các.
Hắn phát hiện có hai vị tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ đang chờ đợi.
Trần chưởng quỹ thay đổi trường bào, cười nói, "Thẩm Phù sư tới rồi, ta giới thiệu cho ngươi, hai vị này là Chu đạo hữu và Tôn đạo hữu, Chu đạo hữu là Đan sư thượng phẩm, Tôn đạo hữu cũng là Phù sư.”
Thẩm Bình vội vàng tiến lên chắp tay, "Chu đan sư, Tôn phù sư!”
Dáng người Tôn phù sư đẫn đà, híp mắt cười ha hả chắp tay, "Thẩm Phù sư.”
Chu đan sư nhìn qua khí chất uy nghiêm trang trọng, tựa hồ đi ra từ gia tộc, hắn không mặn không nhạt nói một câu, "Thẩm Phù sư.”
Trần chưởng quỹ thấy vậy, hơi nhắc nhở một câu, "Hai vị đạo hữu, đừng thấy tu vi Thẩm Phù sư không cao, nhưng trình độ phù đạo cũng không thấp, đấu giá hội mỗi tháng của Chân Bảo Các đều có một chỗ của hắn.”
Lời này vừa nói ra.
Tôn Phù Sư lộ vẻ kinh ngạc, lập tức nhiệt tình thêm vài phần, "Thẩm Phù sư có thể hợp tác với Chân Bảo Các đến mức đó, thật sự là thất kính!”
Khuôn mặt trang trọng của Chu Đan sư nặn ra một tia tươi cười, chắp tay nói, "Thẩm Phù sư.”
Thẩm Bình khiêm tốn nói vài câu.
Lúc này Trần chưởng quỹ mới nói, "Không còn sớm, chúng ta xuất phát đi, đừng để muộn.”
Bốn người dọc theo con đường chính của phường thị đi đến điểm cuối.
Lấy ra pháp khí thuyền bay loại nhỏ màu xám trắng, cưỡi lên hoá hóa thành một vệt quang mang màu trắng nhanh chóng bay về phía Vân Sơn Kim Dương Tông cách đó không xa.
Đứng trên thuyền.
Thẩm Bình nghe tiếng gió gào thét xung quanh màn linh lực, ánh mắt nhìn ra từng ngọn núi trùng điệp, nơi đó mây mù lượn lờ, sơn mạch chập chùng, mơ hồ có thể nhìn thấy mấy tòa cung điện nguy nga hiện ra từ những đám mây, lóe ra hào quang dưới ánh sáng ban mai.
Kim Dương Tông.
Tông môn tiên đạo duy nhất của Ngụy quốc.
Lúc này đã gần ngay trước mắt.