Sau bữa tối, bản thân Chu Tự hôm nay đã rất mệt mỏi vì trận chiến ban ngày cộng với việc sử dụng "Động Sát Chi Nhãn" nhiều lần.
Hắn vừa sắp xếp cho đám người Chu Trọng Sơn thay phiên nhau canh gác, đang chuẩn bị đi ngủ thì trong đầu bỗng vang lên lời nhắc của hệ thống…
[Hệ thống nhắc nhở: Chúc mừng "Chu Tự" đã thăng cấp thuộc tính chỉ huy lên hai sao!]
Chu Tự nghe thấy nhắc nhở, sắc mặt lập tức lộ vẻ vui mừng.
Xét cho cùng, hắn đã chỉ huy các thành viên trong bộ tộc của mình làm nhiều việc khác nhau trong thời gian này, hôm nay hắn thậm chí còn chiếm một doanh trại mới, thuộc tính chỉ huy tăng lên từ một sao lên hai sao so trước đây là chuyện hết sức bình thường.
Tất nhiên, ngay cả khi đã chuẩn bị tinh thần thì lúc vui vẫn nên vui.
Tuy nhiên, một hai sao thì dễ, nhưng lên được ba sao lại khó.
Dù sao theo suy nghĩ của hắn, hai sao đều thuộc hạng người bình thường, một khi thăng lên ba sao, tức là năng lực của bản thân đủ để nổi bật hơn so với vô số người bình thường khác!
Ngay cả Chu Trọng Sơn trước đây đã thể hiện khả năng rất biết đánh đấm, nhưng dũng sĩ này cũng chỉ là hai sao, hắn vừa xác nhận lúc nãy.
Chu Tự không nhìn năm thuộc tính của mình quá lâu, đưa mắt lướt xuống.
Số con dân dưới trướng của mình đã tăng hơn gấp đôi từ ba mươi mốt ban đầu lên sáu mươi tám.
Trong các trận chiến ở thời đại này, do vũ khí tương đối thiếu khả năng sát thương nên việc giết một ai đó trong trận chiến thực sự không dễ dàng như vậy.
Hầu hết họ đều chết sau chiến tranh, khi vết thương không thể được điều trị đúng cách, dẫn đến tình hình dần tệ đi.
Về điểm này, trước khi xuất phát hắn đã dặn dò Phi Tước dùng nước ngọt tích trữ trong bình gốm để rửa vết thương, Phi Tước rất tuân thủ mệnh lệnh nên hắn căn bản không cần lo lắng.
Theo tiền đề trên, lãnh thổ dưới trướng của hắn cũng đã chuyển đổi từ "bộ tộc Diêm Hồ" ban đầu thành “doanh trại Diêm Hồ” và “doanh trại Hắc Nguyệt”, đây là tình hình khi số lượng con dân dưới trướng hắn tăng lên nhiều.
Việc phát hiện ra doanh trại Hắc Nguyệt đã giúp Chu Tự có sắp xếp rõ ràng hơn cho kế hoạch tiếp theo của mình.
Trước hết, bọn họ phải chuyển phần lớn người dân đến doanh trại Hắc Nguyệt để phát triển.
Nguyên nhân rất đơn giản là do nguồn lương thực ở đây dồi dào hơn, có thể cung cấp lương thực tương đối ổn định cho dân số đông hơn.
Đồng thời, chất lượng đất xung quanh cũng thuận lợi hơn cho kế hoạch canh tác cần triển khai sau này.
Tất nhiên, với tư cách là một điểm tài nguyên quan trọng để sản xuất quặng than và muối, hắn chắc chắn sẽ không bỏ rơi doanh trại Diêm Hồ, sau này sẽ phát triển nó thành một điểm tài nguyên.
Nói một cách đơn giản, dân số chính đã chuyển đến doanh trại Hắc Nguyệt bên này, chỉ còn lại nhân viên công tác và nhân viên đóng giữ cơ bản ở bộ tộc Diêm Hồ.
Trong đầu chậm rãi cân nhắc những điều này, Chu Tự nhanh chóng chìm vào giấc ngủ mà không hề hay biết.
Mặc dù đang ở trong doanh trại mới, nhưng hắn vẫn ngủ một giấc rất say.
Khi tỉnh lại, đầu của Chu Tự vẫn còn có chút choáng váng, hẳn là hôm qua hắn thi triển chân ngôn quá nhiều, vẫn chưa hoàn toàn bình phục.
Ban đầu, hôm nay hắn muốn tiến hành một số thử nghiệm về chân ngôn “Thao Khống Khô Lâu”, nhưng bây giờ có vẻ như phải đợi vài ngày nữa thì mới làm được.
Bước ra khỏi lều, những thành viên bộ tộc vừa đầu hàng đang đợi hắn ra lệnh.
Trước tình huống này, Chu Tự hỏi trước…
- Trước đó các ngươi phụ trách những gì? Bắt đầu từ chỗ ngươi.
- Trước đây ta phụ trách bắt cá.
- Ta cũng bắt cá.
- Ta phụ trách thu thập vật tư.
- …
Nghe câu trả lời của các thành viên trong bộ tộc kia, Chu Tự gật đầu nhẹ.
- Được rồi, ta đã biết, ngươi rồi cả ngươi nữa, từ hôm nay trở đi sẽ chịu trách nhiệm bắt cá, ngươi sẽ chịu trách nhiệm thu thập vật tư…
Hôm qua, hắn đã sử dụng sức mạnh của "Động Sát Chi Nhãn", dù chỉ là nhìn lướt qua năm thuộc tính của bọn hắn, nhưng hắn đã có thể đại khái nắm được thiên phú của những thành viên trong bộ tộc này rồi.
Những người bình thường này tuy không có tài năng gì nổi bật nhưng bọn họ vẫn có những thứ bản thân giỏi và những thứ không giỏi.
Việc đặt bọn họ vào những vị trí mà bọn họ khá giỏi chắc chắn sẽ giúp bọn họ thể hiện giá trị của bản thân.
Tất nhiên, các thành viên trong bộ tộc chắc chắn không biết về những chuyện này.
Bọn họ không biết tại sao Chu Tự lại sắp xếp như vậy, nhưng vì thủ lĩnh mới đã ra lệnh nên bọn họ sẽ làm theo.
Toàn bộ quá trình không mất quá vài phút, sau khi làm xong những điều chỉnh đơn giản, Chu Tự chuyển sự chú ý sang ba người còn lại.
Đây có lẽ là đội thủ công của doanh trại Hắc Nguyệt, bọn họ chịu trách nhiệm về các công việc như dệt lưới đánh cá và mài vũ khí.
Thủ lĩnh trước đó chắc chắn đã chọn qua, vì bọn họ được coi là người khéo léo nhất trong bộ tộc của bọn họ.
- Tốt, để ta dạy các ngươi cách đan lưới đánh cá.
Lời nói của Chu Tự khiến ba người trong bộ tộc cảm thấy có chút bối rối.
Theo quan điểm của bọn họ thì bản thân bọn họ đã biết cách đan lưới đánh cá rồi, đã thế còn làm ra ba chiếc lưới.
Không hiểu tại sao thủ lĩnh mới phải dạy bọn họ cái này.
Tuy nhiên, xét đến thân phận của thủ lĩnh mới, bọn họ vẫn chọn cách phục tùng.
Chu Tự chưa bao giờ làm lưới đánh cá trước đây, nhưng nhìn lưới đánh cá của bọn họ là kiểu thắt từng nút một, trông vô cùng thưa.
Sau khi ngâm trong nước, sẽ càng thưa hơn nữa.
Con cá mắc vào lưới đánh cá này sẽ dễ dàng thoát được nếu cố gắng vùng vẫy lâu hơn một chút.
Với tiền đề này, đừng nói đến những thứ khác, ít nhất hắn vẫn rất chuyên nghiệp trong việc thắt nút.
Vả lại tối qua đã nghĩ về nó một chút trước khi đi ngủ, nên bây giờ những suy nghĩ trong đầu đã khá rõ ràng.
- Các ngươi đều xem kỹ.
Chu Tự vừa nói vừa giảm tốc độ động tác, từng bước thắt nút một cách có trật tự.
Duy trì nhịp độ này, hắn nhanh chóng bày ra hai tấm lưới, sau đó ném cho ba người trong đội thủ công để bọn họ cảm nhận.
Trên thực tế, bọn họ thậm chí không cần sờ thử, chỉ cần nhìn thấy bằng mắt thường thôi thì đã thấy những nút thắt của thủ lĩnh mới kia thắt chặt hơn nút thắt trước đó của bọn họ.
“Thần tích” do thủ lĩnh ban đầu của bọn họ thể hiện đã bị hắn dễ dàng nắm giữ.
- Được rồi, hiện tại các ngươi làm theo từng bước một.
Thắt nút, dù phức tạp đến đâu cũng sẽ không đến nỗi nào.
Chưa kể ba người này đều rất khéo tay trong bộ tộc, sau khi Chu Tự kiên nhẫn dạy từng bước một vài lần, về cơ bản bọn họ đã học được.
Nói một cách thẳng thắn thì đó là một quá trình thắt nút liên tục.
Ở thời đại này, quá trình dệt lưới đánh cá không chỉ nhàm chán mà còn tốn thời gian.
Tất nhiên Chu Tự không thể ở đây suốt ngày dệt lưới đánh cá với bọn họ được, hôm nay hắn còn có việc khác phải làm.
- Đại Thạch, ngươi dẫn bọn ta đến khu vực hoạt động hàng ngày gần đây xem.
Vì quyết định tập trung phát triển doanh trại Hắc Nguyệt, Chu Tự đương nhiên phải tìm hiểu kỹ lưỡng môi trường xung quanh trước.
Đồng thời, xem thử có thể tìm thấy những gì khác.
Không cần phải nói, năm tên hộ vệ do Chu Trọng Sơn dẫn dắt đều đã tới nơi.
Giống như ngày hôm qua bọn họ đi trên thảo nguyên, năm người ở lại doanh trại Hắc Nguyệt, năm người đi theo Chu Tự để đảm bảo an toàn cho hắn.
Không dông dài nữa, cả nhóm nhanh chóng bắt đầu công việc ngày mới!
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca