Chương 57: [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Người Nguyên Thủy Bất Ngờ

Phiên bản dịch 7535 chữ

- Ngươi là Xuyên Việt Giả?

Chu Tự nhìn nam nhân cầm cây cốt thương, bỗng hỏi câu này, đồng thời trực tiếp ra hiệu cho các khô lâu binh tạo thành đội hình thương, chuyện nên làm vẫn phải làm.

Người nguyên thủy nghe được câu hỏi này rõ ràng là bối rối, hiển nhiên không hiểu “Xuyên Việt Giả” mà Chu Tự nói là gì.

“Chẳng lẽ ta đoán sai à?”

Với khả năng của “Động Sát Chi Nhãn”, hắn có thể nhìn thấy rõ ràng những thay đổi trong biểu cảm trên khuôn mặt của đối phương, không giống như hắn đang giả vờ.

Trong lúc này, đối mặt với những khô lâu cầm thương đang tiến tới, người nguyên thủy ở đối diện rõ ràng không có thời gian để suy nghĩ xem lời hắn vừa nói là có ý gì, nhanh chóng lùi lại.

So với những khô lâu bình thường trước đây, mặc dù hiệu quả di chuyển của các khô lâu binh đã được cải thiện nhưng xét cho cùng vẫn không thể so sánh với người bình thường.

Việc người nguyên thủy liên tục rút lui khiến đám khô lâu binh khó có thể thu hẹp khoảng cách.

Trong quá trình này, Chu Tự dường như nhận ra điều gì đó khi nhìn những khô lâu binh ngày càng rời xa mình, động tác hắn chợt cứng đờ, trên mặt không tự chủ hiện lên một tia lo lắng.

Đồng thời, một số âm thanh cổ xưa và khó nghe phát ra từ miệng của người nguyên thủy đang rút lui.

Khoảnh khắc tiếp theo, tốc độ của đối thủ tăng lên đáng kể, hắn tránh xa những khô lâu binh trước mặt, rồi lao về phía Chu Tự với tốc độ đáng kinh ngạc.

Vào thời điểm quan trọng, Chu Tự phản ứng cũng không chậm, vội vàng tháo sợi dây ném đá buộc quanh eo xuống đất, định lặp lại thủ đoạn tương tự đánh bật đối thủ.

Người nguyên thủy mặc dù không biết sợi dây ném đá là gì, nhưng phản ứng của hắn cực kỳ nhanh chóng xoay người né tránh, trong nháy mắt đã xuất hiện trước mặt Chu Tự với nụ cười tàn nhẫn trên khuôn mặt hắn.

Trong tình hình hiện tại, dựa theo tốc độ di chuyển của các khô lâu binh, đã quá muộn để quay lại hỗ trợ khẩn cấp, đây chính xác là mục đích của đối thủ.

Lúc này, trong mắt người nguyên thủy, Chu Tự đã trở thành một con cừu non bị giết thịt trong mắt hắn.

Không chút do dự, hắn siết chặt cốt thương trong tay, đâm thẳng vào người Chu Tự.

Vào thời khắc mấu chốt, Chu Tự kéo cái bao sau lưng ra, giây tiếp theo, một đôi cánh tay xương cốt từ trong đó duỗi ra, nắm lấy cốt thương đang đâm tới hắn!

Lúc này, trên mặt người nguyên thủy lại xuất hiện một sự kinh ngạc không thể khống chế được.

Nhìn biểu cảm trên mặt Chu Tự, có chút hoảng sợ nào không? Chỉ có sự bình tĩnh khi mọi thứ trong tầm kiểm soát.

“Thật ngây thơ, có vẻ như hắn không biết những thợ săn giỏi nhất thường xuất hiện trong hình dáng con mồi à!”

Theo tính cách của Chu Tự, làm sao hắn có thể phạm sai lầm cấp thấp như vậy để dấn thân vào nguy hiểm?

Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là một cái bẫy do hắn giăng ra, chuyên dùng để dụ con mồi tới cửa nhà hắn.

Ban đầu, theo ý tưởng của Chu Tự, nếu mọi việc suôn sẻ, hắn sẽ có thể kết thúc trận chiến bằng một sợi dây ném đá.

Tuy nhiên, thể lực của đối thủ quả thực có chút vượt quá dự đoán của hắn, có thể né được những tảng đá bay dễ dàng như vậy.

May mắn thay, hắn luôn thích chuẩn bị sẵn sàng tất cả mọi thứ, kỹ năng này đã học được từ những trận chiến trước.

Sau khi trải qua trận chiến trước đó, Chu Tự dường như ngày càng thích nghi với thời đại này.

Con khô lâu binh phía sau dùng tay đỡ đòn, đồng thời lao thẳng vào hắn.

Cùng lúc đó, Chu Tự cũng nắm chặt cốt thương trong tay, phối hợp với đám khô lâu binh phát động tấn công.

Có khô lâu binh không sợ chết bám víu lấy, cộng với đòn tấn công của chính mình, những kẻ thù bình thường không có chỗ để đỡ.

Tuy nhiên, nam nhân nguyên thủy trước mặt rõ ràng không phải là một nhân vật bình thường, hắn đã thể hiện được khả năng phi thường của mình khi đối thủ tiếp cận với tốc độ kinh người.

Trong thế cục như vậy chỉ thấy cơ thể hắn di chuyển chớp nhoáng, trạng thái này hoàn toàn vượt quá sự tưởng tượng của Chu Tự, hắn đã giải quyết cuộc tấn công liên hợp giữa Chu Tự và những khô lâu binh.

Chu Tự muốn mắng chửi má nó sau khi nhìn thấy kỹ thuật di chuyển, nhưng bản thân lại không có thời gian chút nào.

Hắn nhanh chóng vung cây cốt thương trong tay, quét ngang xung quanh bằng động tác đơn giản và tàn bạo nhất này để đẩy lùi được kẻ thù đang cố tiếp cận mình.

“Tên này thực sự có thể theo kịp chuyển động của mình?”

Nam nhân nguyên thủy thầm nghĩ.

Nghĩ kỹ lại, trong cuộc trao đổi chiêu thức đơn giản này, hành động của bản thân đã bị đối thủ đuổi theo nhiều lần.

Điều này không khỏi khiến hắn cảm thấy hơi căng thẳng.

Trong quá trình đó, Chu Tự cũng phải chịu áp lực ngày càng lớn.

Chu Tự thể theo kịp tốc độ của đối thủ hoàn toàn bằng cách dựa vào tầm nhìn linh hoạt của “Động Sát Chi Nhãn” mang lại cho mình, kết hợp với khả năng “Quét Ngang Ngàn Quân” đơn giản và thô thiển của cốt thương.

Nếu không có tầm nhìn linh hoạt giúp Chu Tự có cái nhìn sâu sắc về tình hình trận chiến và dự đoán tình huống, có thể bản thân đã chết dưới đòn đánh lén của đối thủ ngay từ đầu.

Nhưng dù vậy, giờ đây Chu Tự đang bị mắc kẹt trong một tình huống mà chính hắn chỉ có thể tự bảo vệ mình.

Dưới tiền đề này, mức tiêu hao của “Động Sát Chi Nhãn” không hề nhỏ, ngoài ra, hắn còn đang sử dụng chân ngôn “Thao Khống Khô Lâu Binh”, thành ra tiêu hao gấp đôi, vì vậy hắn không thể cứ mãi tiếp tục như này được.

Thấy tình hình ở đây sắp đi vào bế tắc, đúng lúc này, Chu Trọng Sơn gầm lên giận dữ đi tới, giơ rìu lên định chém tới.

- Ác Lang!

Chu Trọng Sơn gầm lên một tiếng lao tới, trực tiếp cầm rìu đá chém vào người nguyên thủy.

Người nguyên thủy nhìn thấy thế vội vàng vung cây cốt thương của mình để chặn lại.

Vũ khí của hai bên va chạm, chỉ có tiếng “rắc” vang lên rõ ràng, cây cột gỗ nối với mũi thương đã bị Chu Trọng Sơn dùng rìu chặt đứt tại chỗ!

Đối phương sợ hãi vội vàng rút lui, mà Chu Trọng Sơn không buông tha, cả đường truy sát tới.

Vũ khí bị gãy khiến đối phương không ngờ tới, điều này cũng khiến người nguyên thủy thảm hại rút lui, nhưng tốc độ rốt cuộc vẫn còn đó.

Trong khi dựa vào tốc độ của mình để giữ khoảng cách với Chu Trọng Sơn, một tay hắn cầm thanh gỗ bị gãy kia, tay còn lại trực tiếp lấy ra một con dao găm bằng xương động vật từ trong người để ổn định vị trí, dùng hai vũ khí để đấu với Chu Trọng Sơn.

- Đây chẳng phải là Đại Sơn à? Lần này không trốn nữa sao?

Người nam nhân nguyên thủy được gọi là “Ác Lang” kia có giọng điệu khiêu khích không hề che giấu chút nào.

Chu Trọng Sơn nghe vậy thì sắc mặt tái mét, nắm chặt rìu đá, lúc này giống như một con thú giận dữ, đòn tấn công ngày càng hung hãn.

Nhưng đối thủ ngày càng trở nên thoải mái hơn.

Nắm bắt cơ hội, hắn dựa vào tốc độ đáng kinh ngạc của mình để trực tiếp đâm vào vai của Chu Trọng Sơn bằng con dao găm xương thú trong tay.

Nhìn những bông hoa máu nở rộ, toàn bộ trạng thái của Ác Lang rõ ràng trở nên hưng phấn hơn.

- Đại Sơn, lâu rồi không gặp, ngươi vẫn yếu quá!

Ác Lang vừa nói vừa vung vũ khí trên cả hai tay, cốt thương trên tay này, sau khi bẻ gãy đầu thương, bây giờ chịu trách nhiệm đỡ và chặn, còn con dao găm xương thú trên tay kia đã trở thành vũ khí tấn công chính của hắn.

Mặc dù khả năng sát thương của dao găm xương động vật, nếu không trúng được điểm yếu thì sát thương khá hạn chế, nhưng cũng không thể chịu được các đòn tấn công liên tục hết đợt này đến đợt khác.

Ác Lang tấn công và phòng thủ, mỗi tay cầm một vũ khí, đánh cực kỳ mượt mà, như thể ngay từ đầu hắn đã giỏi sử dụng hai vũ khí vậy.

Mặt khác, biểu hiện của Chu Trọng Sơn rõ ràng là không bình thường, trong nháy mắt, trên người hắn nhiều chỗ vấy đầy máu!

Dịch: Diễm Quỳnh

Biên: Khangaca

Bạn đang đọc [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ của Phi Tường De Lại Miêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!