- Trọng Sơn đã xảy ra chuyện gì?
Chu Tự đã thấy thực lực của Chu Trọng Sơn mạnh như thế nào trong trận chiến trước, phong độ hiện tại của hắn chắc chắn không phải như vậy, đây tuyệt đối không phải trạng thái bình thường, Chu Tự thấy mà nhíu mày.
Trước tình huống này, một thành viên khác trong bộ tộc cũng đi theo Chu Trọng Sơn vội vàng giải thích, với giọng điệu oán giận không giấu được.
- Là Ác Lang, chính tên khốn đó đã dẫn người của hắn đánh lén bộ tộc của chúng ta!
Trong thời đại này, hầu hết các bộ tộc sẽ không dễ dàng di cư, những lý do cụ thể thì không nhiều, mỗi lần di cư đều là một thử thách lớn đối với các bộ tộc này.
Nếu không cẩn thận, cả một bộ tộc có thể bị xóa sổ.
Bọn họ suýt bị giết bởi Ác Lang này, kẻ này cũng đã giết chết nhiều người trong bộ tộc của bọn họ.
Thế nên kẻ tên là Ác Lang kia vẫn có mục đích rõ ràng, thường xuyên dùng lời nói khiêu khích, khiến Chu Trọng Sơn mất kiểm soát cảm xúc, biểu hiện bất thường.
Sau khi sắp xếp lại suy nghĩ của mình một cách ngắn gọn, Chu Tự cơ bản đã hiểu được nguyên nhân.
Nhưng điều này không có nghĩa là Ác Lang dễ đối phó. Trên thực tế, trong cuộc đối đầu ngắn ngủi trước đó, có thể nói là hắn đã nhận thức sâu sắc sức mạnh của Ác Lang.
“Kẻ tên Ác Lang này chắc chắn mạnh không kém Trọng Sơn. Dưới tiền đề này, hắn còn sở hữu sức mạnh của chân ngôn, “Động Sát Chi Nhãn” của ta không thể nhìn thấu hắn, sức mạnh tổng thể của hắn chắc chắn hơn hẳn Trọng Sơn.”
“Sở dĩ tên đó thường xuyên khiêu khích Trọng Sơn là vì sự xuất hiện của ta và Trọng Sơn đã ảnh hưởng đến thế cục có lợi ban đầu của bọn họ, cho nên hắn muốn nhanh chóng loại bỏ một người trong chúng ta để thiết lập lợi thế của mình.”
Suy nghĩ xoay quanh trong đầu, Chu Tự nhanh chóng hiểu được tình hình hiện tại.
“Tuy nhiên, nhìn vào tình hình hiện tại của Trọng Sơn, đoán chừng không phải chỉ bằng một câu nói là có thể khiến hắn tỉnh táo lại được, điều cấp bách nhất lúc này là phải nhanh chóng phá vỡ tình thế.”
Chu Tự vừa di chuyển vừa suy nghĩ.
Không chỉ có doanh trại Hắc Nguyệt sử dụng khô lâu để thiết lập “cơ sở phòng ngự”, mà còn có những khô lâu ở doanh trại Diêm Hồ nữa.
Nó được đội vận chuyển từ từ chở đến đây mỗi ngày, tuy số lượng hiện tại không nhiều nhưng chỉ cần có thể điều khiển được thì có thể coi là lực lượng chiến đấu không thể bỏ qua.
Với mục đích này, Chu Tự đã sử dụng “Động Sát Chi Nhãn” để nhanh chóng tìm thấy các khô lâu, còn thường xuyên kích hoạt chân ngôn “Thao Khống Khô Lâu Binh” để điều khiển những khô lâu rải rác lên khỏi mặt đất, tham gia trận chiến.
“Trong cục diện này, nếu Trọng Sơn có thể chống chọi được tình thế hiện tại, thì trước tiên phải điều khiển lũ khô lâu, phối hợp với đám người Thạch Lỗi đánh bại quân chủ lực của bộ tộc đối diện, sau đó quay lại bao vây Ác Lang này, hẳn là ổn thỏa nhất…”
“Nhưng vấn đề bây giờ là nếu mình làm như thế, Trọng Sơn sẽ phải gánh chịu rủi ro rất lớn.”
Vào lúc này, Chu Trọng Sơn đã đầy máu, vẫn đang chiến đấu hăng hái, chỉ dựa vào cơn tức giận của mình để duy trì trạng thái.
Mặt khác, Ác Lang sau khi nhìn thấy sức mạnh của chiếc rìu đá trong tay Chu Trọng Sơn, giờ đây hắn đã hoàn toàn từ bỏ ý định chiến đấu trực diện với kẻ địch, thay vào đó sử dụng lợi thế tốc độ của mình để liên tục khiến Trọng Sơn bị thương.
Ác Lang cầm một con dao găm bằng xương động vật, với hai loại vũ khí mới nên giờ đây đã hoàn toàn mất đi sự thảm hại khi cốt thương bị gãy, hắn dường như trở nên dũng cảm hơn khi đang chiến đấu.
Tình hình này khiến Chu Tự khó thực hiện được kế hoạch mà hắn cho là an toàn nhất.
Suy cho cùng, Chu Trọng Sơn hiện tại là kẻ có sức chiến đấu nhất dưới quyền hắn, cũng có thể nói là vị mãnh tướng duy nhất, một khi Chu Trọng Sơn thất bại, hắn sẽ phải đối mặt với tình thế không còn tướng nào.
Điều này khiến Chu Tự không thể mạo hiểm với Chu Trọng Sơn được.
Cùng lúc đó, Chu Trọng Sơn người đầy máu đang chiến đấu quyết liệt với Ác Lang, nhưng tình hình thực tế là hắn đang ở trạng thái thụ động bị đối phương đánh.
Cắn răng, Chu Trọng Sơn vừa bị dao găm xương thú đâm trúng, tức giận vung chiếc rìu đá trong tay, định đánh Ác Lang.
Tuy nhiên, Ác Lang thực sự rất nhanh, hắn nhảy sang một bên khi nhìn thấy đòn tấn công, dễ dàng tránh được.
Chu Trọng Sơn không muốn bỏ cuộc, ráng chống đỡ tiếp tục truy đuổi.
Về mặt này, Ác Lang cũng không hề hoảng sợ, theo hắn thấy, Chu Trọng Sơn đã cạn kiệt sức lực, lúc này không cần thiết phải đối đầu trực diện với đối thủ.
Chỉ cần tiếp tục duy trì phong cách chiến đấu du kích này, Chu Trọng Sơn sẽ sớm bị đánh bại hoàn toàn.
Bằng cách ấy, đối mặt với các đòn tấn công từ Chu Trọng Sơn, Ác Lang đương nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng để thực hiện những hành động né tránh một lần nữa.
Không ngờ rằng vào lúc này, năm khô lâu binh lại lao tới hắn với những cốt thương trong tay, trực tiếp cắt đi đường lui của hắn, trước sau giáp công trực tiếp khiến hắn rơi vào tuyệt cảnh không thể lui.
- Đáng chết!
Đối mặt với kẻ thù cấp bậc như Chu Trọng Sơn, ngay cả là hắn cũng khó có thể chú ý đến xung quanh, chỉ khi đó những khô lâu binh mới lợi dụng được chỗ trống.
Trong chớp mắt, Ác Lang không còn cách nào khác là phải dùng tốc độ vượt qua.
Nhưng cách tiếp cận này chắc chắn sẽ phải trả giá.
Với một động tác vừa né vừa di chuyển, hắn đã cân nhắc ưu nhược điểm, né tránh thành công đòn tấn công bằng rìu đá của Chu Trọng Sơn, nhưng hắn không thể né tránh hoàn toàn đòn tấn công bằng cốt thương của khô lâu binh.
Đầu tương đối sắc bén của hai cốt thương đã trực tiếp cắt xuyên qua da thịt của hắn, khiến hắn chảy máu tại chỗ.
Mà đây mới chỉ là sự khởi đầu!
Sau một lúc, những khô lâu mà Chu Tự điều khiển từ xung quanh cũng lần lượt tập hợp lại, tạo thành một đội ngũ quy mô lớn.
Trong chớp mắt, hơn chục khô lâu binh đã bao vây lấy Ác Lang.
- Ha ha ha…
Đối mặt với một trận chiến như vậy, Ác Lang không khỏi cười khan.
Sau đó, hắn nói với Chu Trọng Sơn bằng lời nói gấp gáp…
- Để tất cả khô lâu đều đến vây công ta, ngươi không sợ những người khác trong bộ tộc ngươi đều bị người của bộ tộc ta giết chết hết à?
Rõ ràng là Ác Lang đã nhầm tưởng rằng Chu Trọng Sơn là thủ lĩnh mới của bộ tộc này.
Đồng thời theo hắn thấy, với việc Chu Trọng Sơn và khô lâu đều bao vây hắn, bộ tộc của bọn họ có lợi thế rõ ràng về sức chiến đấu.
Nghe đến đây, Chu Trọng Sơn thực sự chấn động.
Mặc dù kẻ thù vô cùng tức giận khi gặp nhau nhưng Chu Trọng Sơn vẫn rất coi trọng mạng sống của những người huynh đệ trong bộ tộc của mình.
Tuy nhiên, hắn còn chưa kịp suy nghĩ nhiều thì giọng nói của Chu Tự đã chậm rãi truyền đến.
- Việc này cũng không cần đến ngươi nhọc lòng, mà ngươi có thể áp chế được Trọng Sơn là nhờ có sự giúp sức từ sức mạnh của chân ngôn, nhưng sau một thời gian dài tiêu thụ như vậy, ta đoán ngươi đã gần đến cực hạn của mình rồi nhỉ?
Lời này vừa nói ra, sắc mặt của Ác Lang đột nhiên thay đổi, hiển nhiên là Chu Tự đã nói trúng tim đen.
Nhưng Chu Tự rõ ràng vẫn còn thấy chưa đủ.
- Mà ngươi không phải là cho rằng bản thân có thể chống đỡ thật lâu dưới sự vây công này đó chứ?
Giết người không cần dao nha…
Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca