Chương 76: [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ

Khảo Nghiệm Của Chu Tự

Phiên bản dịch 6593 chữ

Không giống với lúc ở rừng đen, bố trí ở bên rừng đen là buổi tối, số lượng khô lâu không nhiều, Chu Tự mệt sống mệt chết cũng chỉ kéo lên được mười mấy con. Nhưng ở đây là doanh trại Hắc nguyệt, là đại bản doanh dưới con mắt của bọn hắn. Nghĩ đến với năng lực của hắn thì “binh lực trù bị” trong đại bản doanh tự nhiên cũng không thể ít.

Trận chiến này, có thể nói là đã dọa Ác Lang sợ.

Chỉ mới đảo mắt qua, thế giới có cảm giác như biến thành một kiểu khác, bản thân phản phất như đang đứng ở thế giới của vong linh. Bị bao vây bởi một số lượng lớn khô lâu binh, vị thủ lĩnh mới kia của bọn hắn đứng ở chính giữa như khô lâu quân chủ gây cho hắn một áp lực cực lớn.

Trong trận giao chiến trước đó, những khô lâu binh vướng víu đã để lại ấn tượng sâu sắc cho hắn. Lúc đó dựa vào sự cường hóa của sức mạnh chân ngôn mà hắn đã chiếm thế thượng phong trong quá trình giao tranh với Chu Trọng Sơn.

Nhưng cũng bới vì cách đánh không sợ chết của bọn khô lâu binh đã nghịch chuyển thế cục, khiến hắn thảm bại. Trong quá trình đó, sức chiến đấu của những khô lâu binh tuy không thể so sánh được với Chu Trọng Sơn, nhưng lại là nguyên nhân chủ yếu khiến hắn thất bại.

- Ta muốn thử xem thực lực của bản thân mình rốt cuộc đang ở mức độ nào.

Nói đến đây, Chu Tự liền khựng lại khi nhìn thấy ý định rút lui của Ác Lang.

“Như vậy đi, ngươi cùng Trọng Sơn cùng lên đi”

So với vẻ bối rối của Ác Lang thì người vừa bị gọi tên là Chu Trọng Sơn lại hết sức bình tĩnh. Lúc này những thành viên đang quây xung quanh càng không phải nói, từng người một hiện tại chỉ muốn xem kịch hay. Giờ phút này, Ác Lang đã ý thức được rằng bản thân vốn dĩ không có đường lui, không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể nhặt gậy gỗ miễn cưỡng xông lên.

- Các ngươi động thủ trước, trận chiến sẽ chính thức bắt đầu khi các ngươi động thủ.

Thực lực của Chu Trọng Sơn và Ác Lang không có gì để nghi ngờ, nhưng bọn họ cũng chỉ có hai sao, nằm trong phạm vi của người thường. Tuy rằng sức mạnh của khô lâu binh còn thấp hơn cả binh sĩ người thường, nhưng hiện nay hắn có thể một hơi kéo lên sáu mươi con khô lâu binh đấy.

Mà khô lâu binh lại không có cảm giác đau, không sợ chết, từ mức độ nào đó mà nói thì việc bọn khô lâu binh kết bầy lập đội sẽ đáng sợ hơn nhũng binh sĩ người thường. cho dù là Chu Tự cũng cảm thấy lần này hơi quá đáng rồi. vậy nên đã rộng lượng nhường hai người họ ra tay trước. Nghe thấy lời này, Ác Lang liền xoay đầu lại nhìn Chu Trọng Sơn đã nhặt cây gỗ lên, dường như đang hỏi tiếp theo nên làm gì. So với bản thân thì đối phương có lẽ sẽ hiểu hơn về vị thủ lĩnh này mới đúng. Đối với điều này, khi cảm nhận được ánh mắt của Ác Lang, Trọng Sơn chỉ nhẹ nhàng nói.

- Cứ đánh là được.

Nghe đến mức khiến đầu Ác Lang đầy vạch đen, nhưng nghĩ kỹ lại thì bọn họ quả thực không có cách nào hay hơn để đối phó với vị thủ lĩnh này. Nghĩ đến đây, ngay lúc chuẩn bị xác định tín hiệu động thủ với Chu Trọng Sơn thì người ở kế bên đã bộc phá một phát xông lên trên rồi.

- Đệt!

Nhìn thấy cảnh này, Ác Lang nhìn mà nhịn không được liền chửi tục, đồng thời cũng đuổi lên theo. Việc động thủ của Chu Trọng Sơn đã hoàn toàn đánh lên tín hiệu.

Với cây gậy gỗ trong tay hắn liên tục tả xung hữu đột hạ gục một mảng khô lâu binh ngay tại chỗ. Toàn bộ tình huống có thể nói là nằm ngoài dự đoán của Ác Lang. Bởi vì theo Ác Lang thấy thì để đối phó với vị thủ lĩnh của mình, Chu Trọng Sơn sẽ không quá nghiêm túc.

“Vãi! Tên này quả thật đang nghiêm túc đấy.”

Chỉ có thể nói Ác Lang vẫn chưa hiểu hết về Chu Trọng Sơn. Dựa theo suy nghĩ của hắn, nếu thủ lĩnh của bọn họ đã nói là muốn thử thực lực hiện tại của bản thân rốt cuộc đã đạt đến trình độ nào, vậy nếu như hắn không nghiêm túc thì thử nghiệm này đâu còn nghĩa lý gì.

Chu Trọng Sơn và Ác Lang có thể nói là hai người có sức chiến đấu xuất chúng nhất dưới trướng Chu Tự.

Đối mặt với sự bao vây của sáu mươi khô lâu binh, bằng một đợt xung phong đã khiến tình thế trở nên dễ dàng hơn. Chỉ trong chớp mắt, những khô lâu binh nhìn có vẻ như khí thế dữ dội vậy mà đã bị Chu Trọng Sơn và Ác Lang quét đổ gần một phần ba. Nếu như lúc trước, Chu Tự rất có thể bị tư thế này dọa sợ mà loạn nhịp, nhưng hắn của ngày hôm nay đã không như trước kia nữa, tình thế hiện tại hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn.

“Thao Khống Khô Lâu Binh!”

Lại là một câu chân ngôn, trực tiếp kéo khô lâu binh lên lại. Mà đây chỉ mới bắt đầu…

- Kịch hay nên bắt đầu rồi.

Trong lúc lẩm nhẩm một mình, âm điệu cổ xưa lại một lần nữa nổi lên từ của Chu tự.

“Cường Hóa Khô Lâu Binh!”

Vào khắc này, sức mạnh vô hình của chân ngôn lại lan tỏa ra kèm theo tiếng rắc rắc, xương cốt của bọn khô lâu binh dường như được tôi luyện trở lại, đồng thời hai ngon quỷ hỏa trong hốc mắt của bọn khô lâu binh cũng lớn hơn vài phần. Mà điều này tất nhiên vẫn chưa xong!

“Cường Hóa Tốc Độ Khô Lâu Binh!”

Vừa đảo mắt, tổ hợp chân ngôn mới lại được nói ra từ miệng Chu Tự, lực lượng lan tỏa ra ngoài, sáu mươi khô lâu binh gần như lột xác hoàn toàn, đồng loạt tấn công về Chu Trọng Sơn và Ác Lang. Đối diện với cục diện này, hai người bọn họ một lần nữa sử dụng chiêu hoành tảo thiên quân, định sử dụng chiêu cũ quét ngã một mảng lớn khô lâu binh. Không ngờ rằng trong lúc Chu Tự thi triển nhiều tổ hợp chân ngôn thì tình huống trên chiến trường đã thay đổi.

Đối mặt

Chu Trọng sơn một bên vung gậy trong tay để ngăn chặn sự tiếp cận của bọn khô lâu binh, một bên không ngừng lui về sau, phản ứng vô cùng nhanh nhạy. Mà Ác Lang lại vô thức muốn kích hoạt chân ngôn cường hóa tốc độ của bản thân, sau đó lại buồn bã phát hiện chân ngôn đã giao ra rồi, hắn của hiện tại đã không còn sức mạnh này nữa.

Một thói quen trong chiến đấu đã dẫn đến sai xót khiến phản ứng của Ác Lang bị chậm nửa nhịp, mà nửa nhịp này cũng đủ chí mạng trong trận chiến. Chỉ thấy ngay lúc này, bọn khô lâu binh kia đã cầm theo gậy gỗ giết đến trước mắt Ác Lang. không cần bất kỳ kỹ năng gì, trực tiếp vung gậy loạn xạ đánh lên, trực tiếp đánh đến Ác Lang choáng váng.

Đến cuối cùng không còn cách nào khác, Ác Lang trực tiếp lăn lộn hòng thoát khỏi vòng vây. Lúc này Chu Trọng Sơn cũng không phải thấy chết không cứu, với thế trận này, nếu Ác Lang ngã xuống thì một mình hắn đối đầu với sáu mươi khô lâu binh cũng khó mà thắng nổi. Mang theo suy nghĩ này, Chu Trọng Sơn quơ gậy đến tiếp viện. Kết quả là ngay lúc này, những khô lâu binh vốn dĩ đang duy trì tư thế xông lên đột nột né ra phía sau, tản ra hai hướng tạo thành một lối ra.

- Sao lại có thể?

Trong lúc kinh ngạc Chu Trọng Sơn vô ý nhìn qua thủ lĩnh của bọn họ.

Kết quả là không cần phải nói…

“Cường Hóa Thao Khống Khô Lâu Binh”

Dịch: Huệ

Biên: Khangaca

Bạn đang đọc [Dịch] Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Toạ của Phi Tường De Lại Miêu

Thông Tin Chương Truyện

  • Đăng bởi

    TruyenYY Pro

  • Phiên bản

    dịch

  • Thời gian

    1mth ago

  • Lượt đọc

    0

  • Đọc chương VIP load siêu nhanh trên ứng dụng dành riêng cho iOS và Android. Nhấn vào link sau để tải ngay nhé!