Chương 21: Mãi Là Em Gái Ta Thương Yêu Nhất
“Được, sau này anh sẽ luôn ở bên cạnh em.”
Vân Xu vui vẻ ném gối ôm sang một bên, ôm lấy cánh tay Trì Châu, dựa vào vai hắn, không đến một lúc, nàng đứng dậy, khó hiểu hỏi:
“Anh trai, có phải ngươi hút thuốc hay không?”
Trì Châu im lặng một lát, nhỏ giọng nói:
“Không nhịn nổi, lần sau không làm thế nữa.”
Vân Xu truy hỏi:
“Có chuyện gì phiền lòng à?”
Nghe nói nhiều người khi gặp áp lực sẽ hút thuốc.
“…Không có việc gì, chỉ là tùy tiện hút một điếu.”
Dưới ánh mắt kiên trì của Vân Xu, Trì Châu bất đắc dĩ nói:
“Chỉ là một chút việc nhỏ mà thôi, không có gì to tát.”
Hắn sẽ không nói cho Vân Xu biết những chuyện xảy ra tại nhà họ Trì, những chuyện rắc rối đó hắn sẽ xử lý tốt.
“Được rồi.”
Vân Xu buồn bực.
“Vậy sau này đừng hút thuốc nữa, có được không, thuốc lá không tốt cho sức khỏe, chúng ta còn phải sống cùng với nhau thật lâu đấy.”
“Được.”
…
Bây giờ Vân Xu ra ngoài không cần che chắn toàn bộ như xưa nữa, thông thường chỉ đeo kính râm và khẩu trang.
Trong lòng Trì Châu rất hài lòng.
Bác sĩ tâm lý do Quý Thừa Tu tìm quả thật rất giỏi, được nàng giúp đỡ Vân Xu đã chuyển biến tốt hơn, ví dụ như chịu giao tiếp với người ngoài, sắc mặt cũng sinh động hơn, trừ một điểm không tốt.
Bạn thân ngày nào cũng tìm cơ hội gặp mặt Vân Xu, Trì Châu ước gì có thể treo bảng trước cửa công ty.
Quý Thừa Tu và sói đuôi to cấm vào!
Bút máy đắt đỏ lưu lại chữ ký sắc bén dưới góc phải hợp đồng, Trì Châu xoa sống mũi, làm dịu đôi mắt mệt mỏi, ngẩng đầu, Vân Xu đang chơi máy tính bảng trên sô pha, ghế số pha vốn dĩ bằng da nâu đã được đổi thành sô pha vải mềm mại tươi mát.
Không phù hợp với phong cách chỉnh thể của phòng làm việc, nhưng Vân Xu thích là được.
“Xu Xu.”
Trì Châu rời khỏi bàn làm việc, ngồi cạnh em gái:
“Đang xem gì thế?”
Vân Xu giơ máy tính bảng lên, gương mặt vẫn còn ý cười:
“Đang xem phát lại chương trình giải trí thứ bảy, họ rất thú vị.”
Trì Châu tùy ý liếc nhìn, nghệ sĩ trên màn hình đang biểu diễn cảnh gà đứng một chân với vẻ mặt buồn cười, thú vị lắm sao, lần tới hắn có thể cùng xem với nàng.
“Anh trai muốn hỏi một chuyện.”
Hiếm khi Trì Châu do dự như vậy.
Vân Xu nghiêng đầu, trong mắt mang theo vẻ thân mật tự nhiên:
“Chuyện gì ạ?”
“Xu Xu, ngươi cũng biết trước khi anh trai đến thành phố B, dự định đón ngươi về nhà họ Trì, sau này vì rất nhiều nguyên nhân, chuyện về nhà họ Trì không ngừng bị đẩy lùi, kéo dài đến nay, một vài chuyện xảy ra mấy hôm trước khiến ta nhận ra suy nghĩ của mình quá đương nhiên, trước giờ chưa từng hỏi ý kiến của ngươi.”
“Xu Xu, anh trai trịnh trọng hỏi ngươi một lần, ngươi có muốn về nhà họ Trì không?”
Vân Xu sửng sốt, thấy sắc mặt Trì Châu nghiêm túc, nàng hiếm khi né tránh ánh mắt, không biết nên đáp lại thế nào.
Nàng không thể cho Trì Châu đáp án mà hắn muốn, cũng không muốn rời xa hắn, đành phải im lặng.
Trong lòng Trì Châu không hề bất ngờ, hắn vẫn luôn nhìn thấy em gái lảng tránh nhà họ Trì:
“Không sao đâu, nói với anh trai suy nghĩ thật của ngươi, dù quyết định của ngươi là gì, ta mãi mãi cũng là anh của ngươi.”
Ánh mắt của hắn dịu dàng, bao hàm tình yêu thương chiều chuộng dành cho em gái, không chút giả dối.
Vân Xu cúi đầu, ngẩng đầu, lặp lại lần nữa, như muốn thăm dò điều gì đó, động tác nhỏ đáng thương lại đáng yêu.
Cuối cùng nhỏ tiếng nói:
“Ta không muốn về nhà họ Trì, đó không phải nhà của ta.”
Rồi như sợ Trì Châu hiểu lầm, vội vã lên tiếng:
“Nhưng ta muốn luôn được ở cạnh ngươi.”
Với Vân Xu mà nói, người nhà của nàng chỉ có một mình Trì Châu, những người khác đều là người ngoài, cho dù họ có quan hệ máu mủ, cũng không ảnh hưởng đến việc Vân Xu từ chối tiếp xúc với họ.
Suy nghĩ này liệu có ích kỷ quá không, Vân Xu buồn bã.
Trì Châu thấy biểu cảm mất mát của em gái, thở dài ra chiều bất đắc dĩ.
Lòng Vân Xu càng thêm hoảng hốt.
Sau đó một bàn tay ấm áp xoa đầu nàng, mang theo vẻ an ủi và quý trọng:
“Không sao hết, Xu Xu, không về nhà họ Trì thì thôi, ngươi mãi mãi là em gái mà ta yêu thương nhất.”
Trì Châu âm thầm hạ quyết tâm, cho dù Vân Xu không về nhà họ Trì, hắn cũng phải khiến tất cả mọi người đều biết Vân Xu là người mà hắn yêu quý trân trọng, không ai có thể tổn thương nàng.
Sau khi Trì Châu rời đi, trong lòng Trì Tiêu Tiêu càng thêm bất an, thái độ của anh cả quá kỳ lạ.
Sau khi suy nghĩ mấy bận, Trì Tiêu Tiêu chuẩn bị gặp mặt nói chuyện với Vân Xu trước, nàng định lấy việc giúp Vân Xu gia nhập vào giới làm điều kiện, để Vân Xu từ bỏ việc nhắm vào nàng trước mặt anh cả, Trì Tiêu Tiêu tự cho rằng mình đã lùi một bước lớn, phải biết trong giới thành phố A lớn như vậy, người ngoài muốn hòa nhập, không phải chuyện đơn giản.