Chương 33: Tư Liệu 3
“Nếu không phải do ngươi trong chuyện này cái gì cũng không biết thì kết cục hôm nay ngươi phải nhận không chỉ đơn giản như vậy đâu. "
Trì Tiêu Tiêu trong tầm mắt của hắn, cảm giác như bị dội một gáo nước đá, toàn thân phát lạnh.
Trì Châu nhìn chằm chằm vào đôi mắt không cam lòng và đầy uất ức của nàng, từng câu từng chữ nói:
“Trước kia ta từng nghĩ nếu là sự nhầm lẫn năm đó là ngoài ý muốn, thì ngươi vẫn sẽ là người nhà họ Trì, nhưng chứng cứ đều đã rất rõ ràng, mọi chuyện đều do mẹ ruột của ngươi tính kế, bà ta đã để ngươi thay thế vị trí của Vân Xu và hưởng hết những yêu thương của chúng ta, ngược lại chính mình lại ngược đãi Vân Xu. "
"Khi lên sáu tuổi, ngươi xà vào lòng mẹ làm nũng để xin một món quà sinh nhật. Trong khi đó em gái ta phải dùng nước lạnh để giặt quần áo cho người ta trong tiết trời lạnh buốt của mùa đông phương Bắc, trên tay nàng đầy rẫy những vết thương lạnh cóng."
"Khi lên tám tuổi, ngươi xúng xính sách vở tới trường, em gái ta chỉ có thể co ro trong phòng chứa đồ tối tăm, ngay cả một bộ quần áo lành lặn cũng không có."
"Khi lên mười tuổi, ba tổ chức cho ngươi một bữa tiệc sinh nhật long trọng. Em gái ta bị cha mẹ thân sinh của ngươi đánh gãy xương sườn, phải tiếp nhận điều trị đau đớn trong một phòng khám nhỏ."
"Năm mười sáu tuổi, chúng ta tổ chức tiệc mừng ngươi bước vào cấp ba, trong khi đó cha mẹ ngươi lại muốn gả bán em gái ta cho một kẻ ngốc làm vợ."
Nếu không phải Trì Châu đến kịp, có lẽ Vân Xu đã biến mất khỏi thế giới này.
"Ngươi cho rằng mình vô tội, vậy chẳng lẽ em gái ta không vô tội sao? Đáng lẽ nàng phải được lớn lên dưới sự chăm sóc của ta, sống một đời hạnh phúc, vô lo vô nghĩ, nhưng chính người phụ nữ đó đã khiến nàng đến nay vẫn không thể thoát ra khỏi bóng đen của quá khứ."
“Tất cả những gì ngươi được hưởng trong hai mươi lăm năm qua đều do dẫm lên xương máu của Vân Xu mà có được.”
Để Trì Tiêu Tiêu ngay lập tức rời khỏi Trì gia đã là sự nhân từ lớn nhất mà Trì Châu dành cho nàng.
Không ai dám lên tiếng, tất cả mọi người có mặt đều có thể cảm nhận được bên trong dáng vẻ bình tĩnh kia của Trì Châu là một tầng cảm xúc bị đè nén.
Trì Tiêu Tiêu không nói nên lời, đọc xong tư liệu nàng đương nhiên biết mình may mắn như thế nào, vừa mới nghĩ tới việc phải lớn lên trong gia đình như vậy đã khiến da đầu nàng tê dại, thậm chí trong đầu Trì Tiêu Tiêu còn nảy ra một suy nghĩ hèn mọn, thật may người phụ nữ đó năm xưa đã đánh tráo nàng vào Trì gia.
Trong lòng người nhà họ Trì cũng quả quyết với những lời của Trì Châu, không thể để đứa nhỏ này phải chịu thêm bất kì đau khổ nào nữa.
Họ muốn bù đắp thật nhiều cho nàng.
Trì Hiền do dự nói:
"Anh cả, cho Tiêu ... Trì Tiêu Tiêu thêm một chút đồ đi, Trì gia chúng ta cũng không phải thiếu những thứ đó, không thể để nàng tay không rời đi, người khác sẽ nhìn chúng ta thế nào chứ."
Hắn đầu óc thẳng thắn, không nghĩ tới việc có thể lén trợ cấp riêng cho nàng, vô tình nói thẳng ra trước mặt mọi người.
Trì Châu vẻ mặt vô cảm liếc nhìn hắn, Trì Hiền lập tức im miệng.
“Không có gì cả?”
Trì Châu thờ ơ nói:
“Bao năm qua tiền mà Trì gia đầu tư cho nàng tuyệt đối không dưới hàng triệu. Nàng muốn học đánh đàn, chúng ta đã mời tới thầy dạy piano giỏi nhất, muốn học nhảy múa, chúng ta cũng tìm về cho nàng một chuyên gia vũ công bậc thầy, hơn nữa còn là lớp huấn luyện riêng, cũng để nàng tốt nghiệp từ một trường đại học danh giá. "
"Người ở vạch xuất phát cao hơn người khác sao có thể nói là không có gì cả, dùng tiền bồi dưỡng ra một thân tài năng, cái nào cũng có thể kiếm ra tiền, hay là nàng ta chỉ biết làm đại tiểu thư, sống không nổi những ngày tháng của người bình thường? "
Trì Hiền cúi đầu, nghĩ tới cuộc sống khác nhau một trời một vực trước kia của Vân Xu và Trì Tiêu Tiêu, hắn liền trầm mặc.
Cuối cùng, cuộc tranh chấp này cũng kết thúc bằng việc Trì Tiêu Tiêu chấp nhận rời khỏi Trì gia.
Trì Châu nhanh chóng đưa ra một thông báo, nói rằng Trì Tiêu Tiêu từ nay sẽ không còn là thiên kim nhà họ Trì.
Những người nghe được tin này đều rất sốc, Trì Châu trước đó không hề giấu giếm sự sủng ái dành cho Vân Xu, trong lòng họ cũng đã đoán được trước, nhưng họ không thể ngờ rằng khi nàng trở về nhà họ Trì, Trì Tiêu Tiêu ngay lập tức bị đuổi đi.
Kể cũng thật kì lạ, cho dù không có quan hệ huyết thống, nhưng dù sao cũng đã có công nuôi dưỡng hai mươi mấy năm, bây giờ nói bỏ liền bỏ, cũng thật quá khó hiểu đi.
Một gia đình như họ, dù chỉ là một đứa con gái nuôi cũng có thể đem lại giá trị liên hôn, nhưng hành động đuổi nàng ra khỏi Trì gia này thật khiến người ta không thể hiểu nổi.